You can never get a cup of tea large enough or a book long enough to suit me.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Shizu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: An Phương
Số chương: 72 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 725 / 0
Cập nhật: 2018-09-06 10:07:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
uổi sáng tinh mơ rọi vào mắt. Ngân Nhi vừa tỉnh dậy lập tức bị hù dọa bởi khuôn mặt của ai đó đang dán sát vào mặt nàng:
- Thiếu Hạo!!?? Sao ngươi lại ở đây?
- Hửm? Nàng không nhớ gì sao? - Thiếu Hạo gương mặt tươi cười bỗng dưng đông cứng lại.
Ngân Nhi nhớ lại hôm qua, sau khi nàng bị xxyy ( Shizu: bị á?? Ta nhớ tỷ là người tấn công trước mà!! ) đã thiếp đi lúc nào. Khi tỉnh lại thì...
[ - Chuyện... chuyện... này là sao? - Ngân Nhi thất thần hỏi. Nàng nhìn người nam nhân trước mắt trông rất hạnh phúc mà lại trần như nhộng kia.
- Nàng thật không nhớ? - Thiếu Hạo cười gian.
- Ta... ta.... - Lúc này lòng nàng liền có 3 tiếng sét " đùng đùng " đánh ngang tai. Trời ơi! Nàng... nàng đã... bị trúng xuân dược và chủ động quyến rũ hắn a...
Thấy mặt nàng biến sắc hắn càng cười rực rỡ hơn:
- Bây giờ nàng đã là người của ta rồi.
Lời nói như sấm nổ bên tai, vang vọng trong đầu nàng. Tuy uất ức nhưng nàng cũng không biết nói gì hơn đành ngoan ngoãn làm theo lời hắn: Im lặng là vàng!
Thế là nàng đành ngậm đắng nuốt cay mặc y phục vào để ra ngoài. Đã vậy còn bị tên hoàng tử râm tặc ( dâm tặc ) này hôn trộm vài cái nữa chứ!]
Nhớ lại tất cả, mặt Ngân Nhi liền đỏ như trái cà chua. Thấy vậy, Thiếu Hạo khẽ cười nói:
- Vậy nàng có đồng ý lấy ta không?
- Nhưng nếu thú ta về rồi thì ngươi không được có thêm nữ nhân nào khác đâu đấy! - Ngân Nhi.
- Được. Ta, Nguyên Thiếu Hạo xin thề với trời đất, kể từ nay về sau chỉ có Đường Ngân Nhi là nương tử. - Thiếu Hạo đưa hai ngón tay lên trời thề thốt. ( Shizu: chơi khôn dữ! Chỉ có mình tỷ ấy là nương tử nhưng được quyền có thị thiếp, tình nhân phải không Hạo ca?? Thiếu Hạo:... )
Ngân Nhi trầm mặt suy nghĩ, Hắn nói cũng đúng, kể từ hôm qua nàng đã là người của hắn rồi... Nhưng đó không hẳn là lý do để nàng đồng ý đâu! Dù sao thì... nàng cũng có thích hắn 1 chút. Chỉ là 1 chút thôi nhá, các bạn đọc giả đường hiểu lầm! 1 chút tức là 1 chút chứ không phải là 1 chút kia.( Shizu: Hại não quá! Thích thì nói đại đi =.= )
- Ưm... ta... đồng ý. - Ngân Nhi ấp úng nói.
Câu trả lời chỉ vỏn vẹn có 3 chữ nhưng lại đưa Thiếu Hạo lên tận 9 tầng mây. Hắn liền ôm nàng xoay 1 vòng trên không rồi 3 chân 4 cẳng nhanh chóng đi chọn ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễ.
Chưa được bao lâu, Ngân Nhi sau khi mặc lại quần áo và rửa mặt liền nghe thấy tiếng Tiểu Lam từ bên ngoài vang vọng đến:
- Thái tử phi! Thái tử phi! Không xong rồi, không xong rồi!
Tuyết Linh đang nệm ấm chăn êm bỗng dưng bị âm thanh cường đại của Tiểu Lam đánh thức. Nàng giật mình, hết hồn nói mớ:
- Mẹ à! Đừng ồn, cho con ngủ thêm chút nữa.
Vừa dứt lời, cánh cửa phòng nàng đã bị Tiểu Lam đạp tung ra. Nàng ấy liền phi như ngựa đến hớt hải kéo Tuyết Linh dậy:
- Thái tử phi, người mau tỉnh, mau tỉnh a. Thái tử đã xảy ra chuyện không hay rồi!
Không để nàng trả lời, Tiểu Lam cứ như siêu nhân 1'30s đã biến hóa nàng trở nên tươm tất tỉnh táo. Woa! Thật là đáng khâm phục nga.
Khoảng buổi trưa, nàng, Ngân Nhi, Tru Liệt, Ngọc Di, Huỳnh Lưu, Thiếu Hạo, cả Nguyên Thái Long và hoàng hậu đều có mặt trong tẩm cung của Nguyên Phong cùng một số nô tỳ khác.
Huỳnh Lưu ghé tai vào hoàng thượng thì thầm điều gì đó. Chỉ thấy Nguyên Thái Long khẽ nhướng mày, khóe miệng mím lại không nhìn được biểu tình của ông. Nguyên Thái Long nhìn Nguyên Phong gương mặt xanh xao của, bất tỉnh nằm trên giường thật sâu cuối cùng ông phất tay áo đi ra ngoài để hoàng hậu khóc đến mức chết đi sống lại bên cạnh Nguyên Phong.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
- Hiên!!! Hiên!!! Ta làm được rồi, chúng ta làm được rồi. - Phượng Uy vội vã chạy vào hoa viên tìm kiếm bóng hình nam nhân của ả.
Một bóng đen đột nhiên phi thân từ trên cây đáp xuống. Ả ta liền nhào vào lòng hắn. Nam nhân tên Hiên ấy gương mặt góc cạnh, mày rậm cương nghị nhưng ánh mắt lại lóe tia tàn độc. Hắn nâng cằm ả lên hỏi:
- Nàng đã giết được hắn chưa?
- Thiếp đã giết được hắn rồi. Hiên, giang sơn này sắp là của chúng ta rồi. - Phượng Uy nói mà niềm vui từ đáy mắt cứ đâng lên. Nguyên Phong do ả hạ độc mà đã di đến âm ti, không còn ai có thể ngán chân ngũ hoàng tử Nguyên Vĩ Hiên của nàng.
Nguyên Vĩ Hiên cười nhạt, đôi mắt còn ẩn hiện yêu thương kia đã được hắn thay bằng ánh mắt lãnh khốc vô tình. Hắn mạnh tay xô ả xuống đất, phủi những nơi ả đã từng chạm qua trên người mình rồi khinh miệt nói:
- Hahaha... ngươi nghĩ ngươi xứng đáng để bổn hoàng tử cho làm mẫu nghi thiên hạ? Con đàn bà dâm đãng như ngươi chỉ xứng đáng làm công cụ cho ta thôi.
- À!!! Ra là như vậy sao, ngũ đệ? - Nguyên Phong không biết từ đâu đáp xuống đất, khinh miệt hỏi.
Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo - Shizu Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo