I love falling asleep to the sound of rain

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 544 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3364 / 45
Cập nhật: 2015-11-11 01:11:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 49: Đối Sách (1)
ực Hổ bị bắn trúng một mũi tên nhưng bị thương không nặng, lúc đó ta đã xảo diệu hóa giải một phần lực lượng của mũi tên. Đều nhọn của mũi tên mới chỉ cắm vào da thịt, chưa tổn thương tới gân cốt bên trong.
Ta rút mũi tên ra, sau đó mới giao cho Lang Thứ đem Dực Hổ xuống dưới Vọng Lâu.
Chỉ cần lưu ý một chút, thì có thể nhận ra, mũi tên này khác hẳn với mũi tên của quan binh, trên mũi tên không có ký hiệu đặc biệt gì của quan binh.
Sát Cáp Thai cho mở đại môn của hành quán, Hoàn Nhan Vân Na lo lắng vạn phần vọt vào.
Ta bình tĩnh ta tiến lên đón, Lang Thứ đã băng bó vết thương cho Dực Hổ, ôm Dực Hổ đi tới nàng trước mặt.
"Dực Hổ!"
Hoàn Nhan Vân Na thất kinh ôm lấy Dực Hổ, Dực Hổ bị thương cũng không nặng, nhếch miệng cười nói:
"Tỷ tỷ, đệ không sao!"
Hoàn Nhan Vân Na thấy nó không bị thương tổn gì, nên mới yên lòng một chút.
Hoàn Nhan Vân Na hung hăng trợn liếc mắt nhìn ta, ta áy náy nói:
"Đều là tại hạ chiếu cố không chu toàn, làm cho Dực Hổ bị thương."
Ta hướng Dực Hổ nói:
"Ngươi theo Hoàn Nhan tướng quân về đi thôi."
Dực Hổ cố sức lắc đầu nói:
"Ta không đi! Sư phụ bình thường dạy ta đạo lý làm người, thầy trò chúng ta có phúc cùng hưởng, trong lúc nguy cấp, Dực Hổ làm sao có thể để sư phụ một mình gặp nạn!"
Những câu nói này của nó đúng là có khí phách, trong lòng ta không khỏi xấu hổ, mình lại lập kế với một đứa bé, đúng là quá mức vô sỉ.
Đôi mắt đẹp của Hoàn Nhan Vân Na nhìn thẳng vào ta, phảng phất như muốn đọc được suy nghĩ trong lòng ta, hồi lâu mới nói:
"Ngươi và Gia Luật Xích Mi có ân oán gì?"
Dưới ánh mắt của nàng, trong lòng ta không khỏi hoảng loạn, lấy sự thông tuệ của Hoàn Nhan Vân Na, tất nhiên ta có thể đoán được, ta cố ý kéo nàng vào. Chuyện cho tới bây giờ, muốn bảo trì được Ô thị hành quán, đành phải ủy khuất nàng vậy.
Ta thấp giọng đem chân tướng sự tình nói lại cho nàng một lần.
Đôi mi thanh tú của Hoàn Nhan Vân Na nhíu lại, như có điều suy nghĩ. Dực Hổ nắm cánh tay của nàng, nói:
"Tỷ tỷ! Chuyện này là do cái tên tổng quán cho má kia nhục mạ tỷ, đệ tức giận mới đánh hắn.”
Hoàn Nhan Vân Na trách mắng:
"Tiểu hài tử hành sự kích động, đệ trúng kế của người khác mà không biết!"
Những câu này nói ra tướng như dăn dạy Dực Hổ, nhưng thực chất là nói cho ta nghe.
Chuyện này ta đã sớm nghĩ qua, mỉm cười nói:
"Hoàn Nhan tướng quân yên tâm, Ô thị hành quán quyết tâm không bao giờ kéo các người vào trong, người mang Dực Hổ rời đi, chúng ta buông tay, đánh một trận với chúng."
Hoàn Nhan Vân Na hỏi ngược lại:
"Không kéo ta vào trong? Ngươi bây giờ mới nói những lời này có ích lợi gì?"
Trong lòng ta âm thầm đắc ý, chuyện phát triển tới bây giờ, cho dù Hoàn Nhan Vân Na có tình nguyện hay không, thì cũng bị ta kéo vào rồi.
Hoàn Nhan Vân Na đem Dực Hổ giao cho Lang Thứ:
"Thay ta chiếu cố tốt cho nó, nếu nó có mệnh hệ gì, ta sẽ hỏi tội ngươi đó!"
Lúc nói những lời này, đôi mắt đẹp của nàng nhìn chằm chằm vào ta, ta làm bộ như không biết, đôi mắt nhìn chăm chăm ra ngoài đại môn.
Hoàn Nhan Vân Na vuốt trường thương, nhảy lên ngựa, phóng ra ngoài.
Mẫu Cửu Nguyệt vẫn đang điều binh vây ở bên ngoài.
Hoàn Nhan Vân Na chỉ thương vào Mẫu Cửu Nguyệt nói:
"Ai đã bắn bị thương đệ đệ của ta, giao hắn ra đây!"
Mẫu Cửu Nguyệt cười gượng một tiếng nói:
"Hoàn Nhan tướng quân tốt nhất là mau chóng rời đi, đừng làm khó tại hạ."
Hoàn Nhan Vân Na cả giận nói:
"Ta hôm nay cứ làm khó dễ ngươi, người định làm gì ta?"
"Xin thứ cho hạ quan vô lễ!"
Mẫu Cửu Nguyệt xoay người hướng thủ hạ nói:
"Mọi người nghe lệnh, theo ta xông vào Ô thị hành quán, bắt hết tất cả nghịch tặc."
Hắn dựa vào Gia Luật Xích Mi, không chút nào sợ hãi nói.
Hoàn Nhan Vân Na đứng trước đại môn, mày liễu dựng thẳng, sát khí trong mắt phượng tỏa ra, đám binh sĩ không ai dám bước về phía trước, mà có người còn giật mình lùi lại.
Mẫu CửuNguyệt cả giận nói:
"Tất cả đều là bọn giá áo thùng cơm!"
Hắn huy động trường đao trong tay quát to:
"Theo ta xông vào, kẻ nào lui lại phía sau, xử trí theo quân pháp!"
Hắn giục ngựa phóng lên trước, binh sĩ phía sau bắt đầu đi theo.
Hoàn Nhan Vân Na hai chân thúc vào bụng ngựa, tuấn mã hí dài một tiếng, trường thương như tia chóp, phóng vào Mẫu Cửu Nguyệt.
Mẫu Cửu Nguyệt kêu thảm một tiếng, đầu vai đã bị trúng thương, thân thể ngã ngay xuống chân ngựa.
Hoàn Nhan Vân Na cổ tay nhẹ xoay, mũi thương để ngay vào cổ họng hắn, lạnh lùng nói:
"Ta đã sớm mua Ô thị hành quán, mỗi người ở đây đều là thủ hạ của ta, ngươi dám vu họ tội mưu phản, vậy chẳng khác nào là vu tội cho ta."
Mẫu Cửu Nguyệt mồ hôi lạnh tuôn rơi, gần đây hắn vẫn tự tin võ công mình cao siêu, không nghĩ tới lại không đỡ được một hiệp của Hoàn Nhan Vân Na như nếu như đối phương không phải hạ thủ lưu tình, thì hắn đã đi đời nhà ma rồi.
Trong lòng ta mừng rỡ không ngớt, Hoàn Nhan Vân Na nói ra như vậy, thì khẳng định đã tiếp nhận chuyện của Ô thị hành quán, ta và Sát Cáp Thai đồng thời thở dài một hơi.
Hoàn Nhan Vân Na thu hồi ngân thương, Mẫu Cửu Nguyệt được hai gã binh sĩ đỡ dậy, oán hận nhìn thoáng qua Hoàn Nhan Vân Na, không dám nói thêm gì nữa ... sau đó thì suất lĩnh thủ hạ rời đi.
Ta lặng yên đi tới phía sau Hoàn Nhan Vân Na cung kính nói:
"Đa tạ Hoàn Nhan tướng quân xuất thủ tương trợ"
Đôi mắt đẹp của Hoàn Nhan Vân Na lạnh lùng nhìn thẳng ta nói:
"Ngươi đi theo ta, ta có lời muốn nói riêng với ngươi."
Ta mỉm cười nói:
"Mời theo tại hạ vào trong phủ rồi nói."
Ta dẫn nàng vào đại sảnh của hành quán, Hoàn Nhan Vân Na không ngồi, mà lạnh lùng nói:
"Long Tắc Linh, ngươi lập kế kéo ta vào bên trong, ta tạm thời không so đo với người, thế nhưng sao lại đê tiện vô sỉ tói mức kéo Dực Hổ vào?"
Ta giả bộ vô tội, nói:
"Hoàn Nhan tướng quân chỉ giáo cho, việc của hành quán là ngoài ý muốn, tại hạ không bao giờ kéo tỷ đệ của Hoàn Nhan tướng quân vào."
Đôi mắt đẹp của Hoàn Nhan Vân Na tỏa ra quang mang phẫn nộ:
"Ngươi ít giả bộ hồ đồ đi, chuyện hôm nay hiển nhiên là ngươi lập kế, muốn dùng ta đối pho với Gia Luật Xích Mi, hóa giải nguy cơ của Ô thị hành quán."
Ta cười nhạt nói:
“Nếu Hoàn Nhan tướng quân một lòng đem chuyện này đổ lên người của ta, Long mỗ cũng không cần phải giải thích gì nữa, cho dù tướng quân có tin tưởng hay không, ta chưa từng có ý nghĩ sẽ làm tổn thương Dực Hổ.”
Ta đi tới trước mặt nàng, làm bộ chính nghĩa nói:
"Gia Luật Xích Mi một lòng muốn đoạt Ô thị hành quán, chuyện này căn cứ đã có, tại hạ được chư vị huynh đệ tín nhiệm, cử làm người đứng đầu hành quán, Gia Luật Xích Mi làm thừa tướng của quý quốc, hắn một đoạt Ô thị hành quán, quả thực là không có cách nào chống lại cả..."
Hoàn Nhan Vân Na tiếp lời nói:
"Cho nên ngươi muốn kéo tỷ đệ chúng ta vào, đứng ra nghĩ biện pháp cho Ô thị hành quán của ngươi?"
Ta nhìn vào đôi mắt đẹp của nàng, gật đầu nói:
"Ước nguyện ban đầu của tại hạ, chỉ là muốn Hoàn Nhan tướng quân trợ giúp việc này, ở trước mặt Cáp Di nhắc tới tướng quân, muốn cho hắn biết khó mà lui. Thế nhưng ai ngờ Cáp Di quá mức kiêu ngạo, hắn không những nể mặt tướng quân, trái lại còn nói lời nhục mạ, việc này vừa vặn bị Dực Hổ nghe được, trong cơn tức giận mới đánh Cáp Di. Chuyện vì vậy mới trở nên gay gắt, mà chuyện Dực Hổ bị thương, cũng là ngoài sự mong muốn của tại hạ."
Ta buồn bã thở dài nói:
"Chuyện cho tới bây giờ, tại hạ đúng là đã tạo thành sai lầm lớn."
Ta hướng Hoàn Nhan Vân Na vái thật sâu:
"Hoàn Nhan tướng quân, tướng quân cứ việc yên tâm, ta đương nhiên sẽ cho tướng quân một cái công đạo."
"Vậy thì ngươi định làm thế nào?"
Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Thạch Chương Ngư Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi