To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Tác giả: Mặc Tà Trần
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 166 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 384 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 22:48:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 84: Phong Vân Sấm Dậy, Linh Đan Xuất Thế!
huyển ngữ ♥ Tiên Tiên
Beta ♥ Nhã Vy
Nghe lão giả nói, phản ứng đầu tiên của Dạ Nhiễm là nhìn Long Vô Phong cách nàng xa nhất.
Nhìn thấy Long Vô Phong ‘Hết sức chuyên chú’ nghiên cứu thiết bị luyện đan của bản thân.
Ánh mắt Dạ Nhiễm híp lại, trong ánh mắt mang theo ý cười, lại có chút hàn ý: “Chẳng lẽ vị lão gia gia này không biết mục đích hôm nay ta đến sao?”
Dưới đài ồ lên.
Ở đây không thiếu người tham gia yến hội Dạ thị gia tộc kia, vì thế mục đích của nàng không thiếu người biết.
Lão giả nhíu mày nghi hoặc, đến đây không phải là báo danh tham gia đại hội đan dược sao?
Lúc này Tạp Tạp trên vai Dạ Nhiễm thật sự nhịn không được mà ôm bụng cười ha ha lên: “Ha ha ha, Nhiễm Nhiễm của bổn đại gia đến đây để đập phá!”
Đến đập phá.
Ba chữ vừa nói ra, mặt lão giả kia đã đen thui như đít nồi.
“Đập phá? Chỉ bằng một thiếu nữ 15 tuổi như cô?” Rõ ràng là khỉnh bỉ Dạ Nhiễm nhỏ tuổi, cho dù có luyện đan từ trong bụng mẹ thì cũng chỉ mới luyện mười lăm năm mà thôi.
Thực lực và kinh nghiệm luyện đan luôn phải đi kèm thời gian.
“Thời gian sắp đến rồi.” Dạ Nhiễm nhìn người trung niên phía sau lão giả chuẩn bị tuyên bố thời gian, không nhanh không chậm nói.
Thật ra nàng không phải là đến đây để phá hoại, nàng chỉ muốn thừa dịp này công bố thực lực với công hội này, có thế mới có tư cách đi chất vấn Nguyên linh đan kia của bọn họ.
Lúc này, Dạ Nhiễm bỗng nhiên cảm thấy bản thân hơi thánh mẫu thì phải, chết sống và thiên phú của những người khác liên quan gì đến chuyện của nàng chứ?
Nhưng thân là một y giả, lại là một y giả từ nhỏ được sư phụ giáo dục, Dạ Nhiễm không thể chịu được là luyện dược sư bọn họ làm ra loại đan dược như thế, còn dùng rộng rãi khắp đại lục.
“Vậy lão phu muốn nhìn người đến phá hoại này có bao nhiêu thực lực.” Lão giả ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa nhìn viện nội đan vàng kim trên tay Dạ Nhiễm, nói xong liền dứt áo bỏ đi.
Dạ Nhiễm nở nụ cười, cũng không nói gì nữa, thực lực chính là lời nói tốt nhất, cũng là vũ khí công kích bọn họ lợi hại nhất.
“Luyện đan, bắt đầu!” Theo một tiếng bắt đầu của lão giả, nhất thời năm mươi người trên đài đều phóng hỏa chủng của mình ra.
Năm mươi người, trong đó ba mươi bảy người là hỏa diễm màu hồng, mười người có hỏa diễm hơi cao cấp màu vàng, mà trong đó ba người có được hỏa diễm cao cấp hơn là màu đỏ.
Long Vô Phong, Dạ Nhiễm và một vị thanh niên áo lam.
Dạ Nhiễm xuất ngọn lửa đỏ rực vào trong lò luyện đan, Tạp Tạp ở một bên cũng không nhàn rỗi, dưới trường hợp này, nó không thể công khai sử dụng tam sắc hỏa diễm, đành lặng yên truyền hỏa diễm của bản thân đến trong cơ thể Dạ Nhiễm xuyên qua bản thân khế ước.
Có được sức mạnh hỏa diễm của Tạp Tạp, nhìn kỹ sẽ thấy trong sắc đỏ rực của ngọn lửa trên tay Dạ Nhiễm còn trộn lẫn hai loại màu sắc khác.
Khi lò luyện đan đủ nóng, Dạ Nhiễm lấy ra cây dược ma thảo ra đầu tiên, sau là một quả diễm quả.
Mở lò luyện đan ra, vận nội lực, năm ngón tay linh hoạt phân chia dược ma thảo thành bốn phần bằng nhau, cũng cắt diễm quả thành bốn múi, sau đó bỏ một phần dược ma thảo và một phần diễm quả vào trong lò luyện đan.
Tiện đà, Dạ Nhiễm cầm linh dịch đã chuẩn bị tốt, đổ ra ba giọt vào lò luyện đan.
Đậy nắp lò luyện, ngọn lửa màu đỏ dưới sự chỉ huy của tinh thần lực bắt đầu công việc. Mà lúc này Dạ Nhiễm lại lui về phía sau dựa vào vách tường một chút, lười biếng nhìn những tuyển thủ dự thi khác, tay lấy mấy viên mứt quả chuẩn bị trước chia cho Tạp Tạp rồi cùng nhau ăn.
Cứ như vậy, những người khác còn ra sức luyện đan, mà hai người Dạ Nhiễm và Tạp Tạp lại ở trên đài cao nhàn nhã ăn mứt quả.
Ngay từ đầu nàng đã tính luyện chế đan dược trị liệu đan điền, nhưng lúc nàng bỗng nhiên nhớ tới viên nội đan linh thú Mộng Cấp kia, trong đầu lại nảy sinh ra một loại đan dược, dược hiệu ít nhất tốt hơn gấp mười lần so với đan dược luyện chế khôi phục đan điền lúc trước.
Dạ Nhiễm nở nụ cười, hơn nữa có viên nội đan này, lúc luyện chế đan dược xong ít nhất cũng được hơn hai mươi viên.
Những thí sinh khác đều nổi cả gân xanh, những nói của Dạ Nhiễm trước đó khiến người người đều khiếp sợ, bọn họ đều muốn xem xem thiếu nữ này có bản lãnh tới đâu.
Kết quả ——
Kết quả lại thấy một cảnh như vậy, bọn họ quả thật muốn liệng đồ trên tay luôn mà!
Bên phía mấy người Quân Mặc Hoàng dưới đài cũng hơi kinh ngạc nhìn cảnh này, Dạ Nhiễm đã từng luyện hóa một viên nội đan tuyết thần giao kia, dùng thời gian vẻn vẹn một tuần mới xong, hơn nữa tinh thần còn cần tập trung cao độ.
Bây giờ là chuyện gì đang xảy ra?
Tạp Tạp một bên cắn quả táo, một bên nhìn chằm chằm lò luyện đan, truyền âm nói với Dạ Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, cấp bậc này chẳng phải quá thấp sao? Ngay cả bổn đại gia cũng luyện được đến đan dược Bát giai rồi.”
Dạ Nhiễm khẽ cười, tựa vào vách tường, bộ đồ màu đỏ tùy tiện tuyệt mỹ, ánh mắt lướt nhẹ, liếc mắt nhìn mặt đen như đít nồi của lão giả kia, trả lời: “Chẳng phải nên cho bọn họ chút mặt mũi sao?”
Dạ Nhiễm thành công tiến giai tới thất giai võ giả, sau khi giải độc, nội lực mấy năm nay bị đè nén trực tiếp khiến cho thực lực của Dạ Nhiễm nhảy tới thất giai đỉnh, cũng trong lúc đó thực lực của Tạp Tạp lại một lần nữa tiến hóa, chỉ là thời điểm hóa thành hình người vẫn là bộ dáng của một đứa trẻ ba tuổi.
Bây giờ thân thể và thực lực bằng vào thực lực của nàng, luyện hóa nội đan linh thú Mộng Cấp này, đối với Dạ Nhiễm mà nói quả thực quá đơn giản.
“Đối với loại người tự đại này, bổn đại gia cảm thấy không cần cho bọn họ mặt mũi gì mới đúng.” Tạp Tạp cắn quả táo than thở ra tiếng, dám khinh thường Nhiễm Nhiễm của bổn đại gia hử? Hừ, xem lần này còn không đả kích chết các ngươi đi!
“Ngoan.” Dạ Nhiễm xoa xoa đầu Tạp Tạp, bàn tay mềm mại giơ lên, một luồng kình lực mở nắp lò luyện đan ra, tiếp tục để một phần dược ma thảo và diễm quả vào, đồng thời cho thêm hai cây thảo dược khác.
Đóng lò luyện đan lại, ánh mắt Dạ Nhiễm chuyển hướng nhìn qua đoàn người nhà mình, nở nụ cười tự tin với bọn họ.
Đám người Quân Mặc Hoàng cũng mỉm cười, mặc dù bọn họ không hiểu rõ thuật luyện đan nhưng chỉ cần là thiếu nữ trước mặt này, khả năng gì cũng đều có thể xảy ra.
Qua giữa trưa, thời gian luyện đan một ngày đã qua đi một nửa, mọi người luôn chú ý Dạ Nhiễm lúc này đều nghi hoặc không thôi.
Cho tới trưa, Dạ Nhiễm đã cho đồ vào lò luyện đán bốn lần, mỗi một lần đều ột phần dược ma thảo và một phần diễm quả vào, ba lần sau còn thêm vài dược liệu.
Mãi cho đến bây giờ, sau lần bỏ thứ tư, Dạ Nhiễm vẫn mảy may chưa có chút động tác gì.
Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào viên nội đan màu vàng trước mặt Dạ Nhiễm, nội đan là khó luyện hóa nhất, đến giờ này nội đan còn chưa để vào lò luyện đan, mọi người không khỏi nghi hoặc, Dạ Nhiễm không phải muốn luyện viên nội đan đó sao?
Dạ Nhiễm tập trung cao độ nhìn chằm chằm lò luyện đan, cuối cùng lúc nhìn thấy chất lỏng cô đọng lại thành một vật rắn, ánh mắt nàng thoáng chốc liền sáng!
Tiến triển thành công hơn nửa. Dạ Nhiễm đưa tay cầm lấy viên nội đan màu vàng trước mặt.
Mọi người vốn đang buồn ngủ, nhìn thấy nàng cầm viên nội đan lên đều tỉnh ráo trọi, rốt cuộc cũng bắt đầu rồi sao?
Không chỉ mọi người dưới đài, ngay cả những người trong công hội đan dược lúc này đều chú ý đến Dạ Nhiễm, một thiếu nữ tự tin đến thế, kết quả sẽ luyện hóa nội đan linh thú Mộng cấp này thế nào?
Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy Dạ Nhiễm liệng viên nội đan cho Tạp Tạp.
Là liệng qua đó.
Mọi người hận không thể bay tới chụp chết thiếu nữ này, không cẩn thận chút được sao hả? Không biết đó là bảo bối hả?
Hai móng vuốt béo ú của Tạp Tạp chụp gọn lấy viên nội đan, dùng tốc độ không ai kịp nhìn vạch lên tay mình một vạch, một giọt máu tươi rơi trên nội đan, sau đó nó ném nội đan vào trong lò luyện đan.
Thân phận của Tạp Tạp không giống bất cứ chủng loại nào, Dạ Nhiễm cũng không rõ tại sao, nhưng chỉ cần một giọt máu tươi của Tạp Tạp áp chế lên, viên nội đan này sẽ không có bất kỳ phản kháng gì.
Mọi người kinh hãi nhìn hai người, trong nháy mắt đã tập trung tinh thần cao độ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mặt trời cứ một mực trôi tuột về hướng Tây.
Mắt thấy chỉ còn lại một khắc cuối cùng, Dạ Nhiễm và Tạp Tạp đều chuyên chú hết sức luyện chế đan dược, ngay lúc nội đan tiến vào lò, các thủ pháp khống chế lửa đều được thực hiện hoàn mỹ không chút thiếu sót nào.
Lúc này, năm mươi luyện dược sư đã luyện chế xong hơn nửa, chỉ chờ đến phút cuối.
Một phút đồng hồ cuối cùng.
Ánh mắt mọi người đều dán lên người Dạ Nhiễm, chỉ còn lại có một phút đồng hồ!
Nếu sau một phút này vẫn không luyện chế thành công, như vậy Dạ Nhiễm liền bị loại!
Nhưng mà ——
Mắt thấy thời gian sắp đến, bỗng nhiên bầu trời bị một tiếng sấm xé toạc!
Mây đổi màu!
Chớp giật lòe lòe!
Giờ khắc này các luyện dược sư nhất tề đều đứng lên, hoảng sợ nhìn lò luyện đan trước mặt Dạ Nhiễm hiện lên màu lam!
Phong vân sấm dậy, linh đan hiện thế!
Nhất phẩm đến cửu phẩm đan dược, chẳng qua mới chỉ gần là đan dược mà thôi.
Trên Cửu phẩm chính là linh đan! Linh đan hiện thế, Thương Minh đại lục này, ngoại trừ vài linh đan sư sớm lánh đời bế quan kia, một thiếu nữ mười lăm tuổi ở Thương Minh đại lục lại luyện chế ra linh đan?
Quả thực không thể tin nổi.
Oanh ầm ầm!
Theo một tiếng sấm rền, một tia chớp đánh mạnh lên lò luyện đan của Dạ Nhiễm, ầm một tiếng, lò luyện đan chợt phát ra ánh sáng chói mắt!
Phong vân yên ả, lôi điện tản đi.
Cằm của một đám người rơi xuống đầy đất, linh đan! Thật là linh đan đấy!
Mặt trời vứt lại chút ánh sáng cuối cùng, chậm rãi biến mất.
Bây giờ đã không cần so nữa, không cần kiểm tra những người khác luyện chế ra đan dược phẩm cấp gì, ai mạnh ai yếu lúc này đã không cần thiết phải xem nữa.
Linh dược sư!
Lão giả mới vừa rồi luôn có ý kiến với Dạ Nhiễm lúc này kích động đến văng nước mắt tùm lum, một linh dược sư đến chà đạp công hội đan dược của bọn họ, bây giờ có muốn bọn họ nhượng công hội lại, bọn họ cũng đều chắp cả hai tay!
Lão giả vô cùng kích động lao tới chỗ Dạ Nhiễm, tức thời liền khom người xuống trước mặt Dạ Nhiễm: “Lão phu không biết linh dược sư các hạ đại giá quang lâm, lúc trước lão phu bất kính, bây giờ chân thành tạ lỗi.”
Đôi mắt đen của Dạ Nhiễm trợn tròn, không ngờ mới vừa lão giả mắt cao hơn mũi lúc trước bây giờ lại cung kinh với nàng như thế.
Lúc này tâm tình Dạ Nhiễm quả nhiên là thoải mái đến điên luôn! Kiếp trước kiếp này hai đời cộng lại, đây là lần đầu tiên luyện chế ra linh đan, ngước mắt nhìn bầu trời, mắt Dạ Nhiễm hơi hơi đã ươn ướt, sư phụ, người thấy không? Đồ nhi luyện chế ra linh đan …
Hít sâu một hơi, áp chế niềm vui trong lòng, nàng quay đầu nhìn về phía lão giả còn khom người, Dạ Nhiễm than nhẹ một tiếng đi lên trước, đưa tay đỡ lão giả lên: “Ngài ngàn vạn đừng hành lễ này, mặc dù ta luyện chế ra linh đan nhưng vẫn là vãn bối như cũ.”
Đoán chừng, thực lực của lão giả này ít nhất cũng là Ngũ Giai Mộng Cấp võ giả, đối với cao thủ, Dạ Nhiễm vẫn luôn rất kính trọng, huống chi là loại cao thủ co được dãn được này.
“Không, không, đan dược sư là đan dược sự, linh dược sư là linh dược sư, lão phu cam nguyện cúi đầu. Linh dược sư các hạ, có thể dời bước đến phòng khách nói chuyện riêng không?” Lão giả vội vàng kinh sợ nói với Dạ Nhiễm.
Lúc này, đan dược sư gặp được linh dược sư thật giống như phổ thông võ giả thấy được Mộng Cấp võ giả vậy.
Trong lòng Dạ Nhiễm biết thân phận lão giả này ở công hội đan dược hẳn là không thấp, tức thời liền gật đầu đáp ứng, chuyện nguyên linh đan nàng không muốn kéo dài nữa.
“Chậm đã!” Bỗng nhiên một giọng nói xuất hiện ngăn cản bước chân của Dạ Nhiễm và lão giả.
Lão giả quay đầu nhìn lại lại lạnh như băng, cao ngạo bễ nghễ, lập tức không còn kinh sợ như với Dạ Nhiễm lúc nãy nữa, nhìn thiếu nữ vừa la lên, lạnh giọng hỏi: “Chuyện gì?”
Nữ tử không ngờ được lão giả này lại đổi sắc mặt biến nhanh như vậy, tức thời hơi bị dọa sờ sờ mũi lui về phía sau một bước, sau đó mới đưa tay chỉ vào lò luyện đan trong tay Dạ Nhiễm, mềm mại nói: “Kỳ thực ta chỉ tò mò muốn biết vị linh dược sư này luyện chế thành công là linh dược gì…”
Nữ tử này vừa mới bắt đầu đã chú ý tới Dạ Nhiễm, khi nhìn đến luồng sấm chớp sau thành công luyện chế linh đan mà ra kia, nữ tử kia sao có thể không kích động, trơ mắt thấy luyện chế thành công linh đan, lại không thể thấy linh đan tôn vinh, làm sao có thể vừa lòng.
Vì thế, nữ tử còn chưa hồi phục tinh thần, một tiếng “Chậm đã” kia đã thốt ra.
Lời của nữ tử này, có thể nói là đại biểu tiếng lòng của mọi người ở đây.
Lão giả hung hăng trừng mắt liếc nữ tử một cái, bây giờ chính lão cũng không dám mở miệng bảo Dạ Nhiễm xuất linh đan này ra ọi người xem đâu đấy.
Dạ Nhiễm cười như không cười, gật gật đầu với lão giả, từng bước đi tới phía trước, giọng nói hòa lẫn nội lực không lớn không nhỏ vừa khéo truyền vào trong tai mỗi người ở đây: “Vừa khéo vị tiểu thư này hỏi đến, vậy ta cũng công bố linh dược của ta ngay tại đây một chút.”
Dạ Nhiễm dừng một lát, nhìn một vòng những người chung quanh, lúc nàng chậm rãi mở nắp lò ra, nàng cất giọng nói trong suốt như nước suối, lại có công hiệu như một hồ nước sôi ập thằng vào đây!
“Linh dược này tên là Phục Nguyên đan. Bất cứ tổn thương gì trên cơ thể võ giả, một viên đan dược đều có thể chữ khỏi hẳn toàn bộ, nhớ kỹ, là bất cứ tổn thương gì.”
Tà Y Độc Phi Tà Y Độc Phi - Mặc Tà Trần