Reading - the best state yet to keep absolute loneliness at bay.

William Styron

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Khâu Minh
Thể loại: Trung Hoa
Biên tập: Trần Hùng
Số chương: 56 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 14
Cập nhật: 2023-03-01 08:44:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25 Nước Sở Tiễn Tuần Diêu Của Nước Tấn Về Nước
hành Công tam niên (năm 588 trước công nguyên)
Nước Tấn đưa Cốc Thần bị bắt trong trận chiến đấu giữa Tần, Sở tại vùng Tất và thi thể của Liên Doãn Tương lão về nước để đổi đại thần nước Tấn là Tuần Diêu. Lúc này Tuần Thư làm trung quân tá của nước Tấn. Tuần Thư không những có nǎng lực mà còn là cha của Tuần Diêu, cho nên nước Sở đã chấp nhận yêu cầu của nước Tấn.
Sở Cộng Vương lúc tiễn Tuần Diêu về nước nói rằng: “Thần có oán hận ta không?” Tuần Diêu đáp rằng: “Hai nước chỉnh đốn quân đội, tu sửa vũ khí, thần bất tài không thể gánh vác trách nhiệm của mình, cho nên bại trận bị bắt làm tù binh. Những người cầm đầu quí quốc đã không giết hại thần lấy máu của thần bôi lên chiêng trông, lại thả thần về nước Tấn để chấp nhận sự nguyền rủa. Đó là ân huệ của Người. Hạ thần quả thật không có tài năng, đâu dám oán giận ai?” Sở Cộng Vương lại nói: “Đã như vậy, thế thì thần có cảm kích ta không?” Tuần Diêu đáp rằng: “Người và thần đều tính toán cho nước mình tìm cách giải thoát nỗi thống khổ của nhân dân, mỗi người đều kiềm chế oán hận và sự bực tức nhất thời, thông cảm cho nhau. Hai bên đều phóng thích tù binh để đạt được quan hệ hữu hảo. Hai nước Tấn, Sở cũng có quan hệ tốt đẹp, hạ thần không được tham dự vào việc ấy, thần làm sao có thể cảm kích ai được?” Sở Cộng Vương lại nói: “Sau khi nhà ngươi về nước sẽ báo đáp ta như thế nào?” Tuần Diêu đáp rằng: “Thần không có gì để hận chúa công, chúa công cũng không có gì đáng cho thần cảm kích. Đã không oán hận cũng chẳng ân nghĩa, không biết nên đền đáp cái gì?” Sở Cộng Vương nói: “Tuy như vậy, cũng phải nói cho ta biết sẽ báo đáp ta như thế nào?” Tuần Diêu đáp rằng: “Nhờ phúc của chúa công, kẻ tù binh như thần mới có thể đem tấm thân này về nước. Quốc quân của thần giết chết thần. Thần chết như thế sẽ là bất tử. Nếu như, nhờ phúc của chúa công mà quốc quân của thần không giết thần mà đem thân ban cho Tuần Thủ là đại phu nước thần, Tuần Thủ sẽ khẩn cầu quốc quân, đem giết thần tại tông miếu, thì thần cũng chết một cách xứng đáng, chết một cách vinh quang. Nếu như chúa công của thần không cho phép cha thần làm như vậy mà để cho thần được tiếp tục kế thừa chức vị của tổ tông, theo đúng tư cách gánh vác chức vụ quân sự và cầm quân bảo vệ biên cương, tuy rằng gặp chúa công thần không cũng dám trốn tránh. Thần sẽ dốc hết sức mạnh của thần, cống hiến sinh mạng của thần mà không có suy nghĩ nào khác để hoàn thành nghĩa vụ mà một thần dân phải làm. Trung với quốc quân nước Tấn cũng tức là trung với quốc quân nước Sở. Thần sẽ dùng cách làm đó để báo đáp chúa công”. Nghe xong Sở Cộng Vương nói: “Không thể nào tranh nhau với nước Tấn”, rồi long trọng cử hành lễ tiễn Tuần Diêu về nước.
Tả Truyện Tả Truyện - Tả Khâu Minh