A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Đan Phi Tuyết
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 51 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 600 / 2
Cập nhật: 2023-03-26 22:10:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29
m muốn bỏ cuộc cũng được.” Lương Chấn Y lạnh lùng cứng rắn nói, không chút nào mềm lòng.
Cái gì? Hà Phi kinh ngạc, bỗng dưng thấy nhói lòng, anh...... anh có thể nào tàn khốc như vậy? Hà Phi cắn chặt răng, sắc mặt xoát trắng bệch, cô cắn cánh môi phiếm hồng, cố nén nước mắt muốn vỡ ra, cổ họng tắc nghẹn.
Lương Chấn Y mặt không chút thay đổi vẫn mắt lạnh nhìn lại, tâm lại bỗng dưng siết chặt, đau lòng đến cực điểm!
Khủng bố! Nơi nơi nhất thời im lặng đến khủng bố. Úy Nhân Nhân cười hắc hắc, kiên trì nhảy ra, không sợ chết hoà giải. Cô vỗ lưng Hà Phi, cười với Lương Chấn Y. “Ai da! Làm gì chứ, không cần phải làm mất hòa khí. Tổng giám đốc, Hà Phi bình thường thật sự thực cố gắng, anh liền tha thứ sai lầm lần này của em ấy đi. Tuy rằng vụ Hán Quần lần này hỏng rồi, nhưng là tương lai em ấy lại cố gắng làm thật tốt thêm vài dự án nữa là có thể lập công chuộc tội rồi. Không cần bắt em ấy trở về làm trợ lý thôi......”
“Anh nói lại lần nữa ——” Anh dời tầm mắt, không thể không rắn lòng. “Chỉ cần đánh mất dự án Hán Quần, cô ấy quay trở về làm trợ lý.”
Thấy Lương Chấn Y vẻ mặt nghiêm khắc, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Nhân Nhân xấu hổ sửng sốt, cũng không lại dám cầu tình. Ai mà biết lại cố tiếp nữa ngay cả cô cũng có thể bị giáng làm trợ lý hay không?
Hà Phi hung hãn trừng Lương Chấn Y, hít một hơi sâu.
Không ổn! Nghe tiếng hít không khí này, Nhân Nhân lập tức quay sang, thảm, nha đầu kia giận dữ đầy mặt, mắt thấy sẽ phát tác, chạy nhanh cản lại. “Hà Phi......”
Không còn kịp rồi, chỉ thấy Hà Phi lửa giận rống: “Tôi-không-làm ưm ưm......”
“Ai...... Phi là nói cô ấy không-cố-gắng...... Sao lại thế chứ......” Nhân Nhân bịt miệng cô, vội vàng cười cười với sếp, giống như diễn múa rối tự động điểm tô cho đẹp câu nói của Hà Phi. Muốn chết! Có loại nhân viên thẳng như ruột ngựa thế này cô sớm giảm thọ mất. Ha ha ha ha a, cô cười hì hì lôi Hà Phi ra bên ngoài. “Đi, Hà Phi...... Ngoan, đi mau......” Ý đồ gọi lí trí của cô quay về. Nhân Nhân lòng đang rớm máu, năm nay phạm phải Thái Tuế a, trăm năm công lực cũng sắp phế hết. “Sếp, bọn em đi đây...... Ha ha a...... Em mang Hà Phi đi ra ngoài!” Mồ hôi lạnh rơi như mưa, da đầu run lên.
“Không! Tôi nói là tôi không ——” Hà Phi không cảm kích tiếp tục cố gắng cứng đầu, giẫm lên cô một phen khổ tâm, khiêu chiến công lực của Úy Nhân Nhân.
Nhân Nhân lại bịt miệng cô, tình huống có vẻ hoang đường buồn cười. “Bình tĩnh, bình tĩnh!” Nhân Nhân thấp giọng trấn an cô, một mặt vội vã với tổng giám đốc cười hắc hắc. “Em cam đoan Hà Phi biết sai có thể thay đổi, vụ Hán Quần nhất định ra sức thực hiện. Chúng em có việc phải đi......”
Lương Chấn Y cũng không phải ngu ngốc, đương nhiên sáng tỏ ý tứ của Hà Phi, nhưng anh làm bộ như không nghe thấy, gật gật đầu thu thập văn kiện trên bàn.
Anh giả vờ như không có việc gì, nhưng Hà Phi vẫn không thôi. “Ô...... Tôi...... Anh khốn......” Vẫn căm phẫn giơ tay múa chân mắng Lương Chấn Y, Úy Nhân Nhân chặn ngang đem cô ôm lấy kéo ra hướng cửa.
“Chị ——” Hà Phi giật xuống ma trảo của Nhân Nhân. “Chị đáng giận ——”
“Em yên tâm!” Nhân Nhân lớn giọng át tiếng Hà Phi tức giận mắng giám đốc Lương, tạo ra cảnh thái bình giả tạo. “Hà Phi là giỏi nhất, một buổi tối thì một buổi tối đi, em sẽ làm được a...... Có phải hay không, Hà Phi?” Cô dùng sức nhéo đùi Hà Phi.
Đau a —— Hà Phi cúi đầu che chân.
Nhân Nhân mãnh liệt đè đầu cô, không cho Hà Phi ngẩng đầu. “Thật sao thật sao, biết nhận sai là tốt rồi...... Chúng ta mau đi nghĩ ra kế hoạch mới. Tổng giám đốc, chúng em đi ra ngoài đây, cáo từ a......” Ra sức lôi Hà Phi ngốc đang quang quác kêu đi ra ngoài, miễn cho đầu heo này tiếp tục làm chuyện ngu ngốc.
“Rầm!” Cửa vừa đóng lại, Lương Chấn Y mệt mỏi che trán thở dài. Anh nhắm mắt lại, muốn anh với Hà Phi đôi mắt phiếm hồng, vẻ mặt thương tâm nhìn như không thấy thật muốn mệnh của anh. Kỳ thật anh thầm nghĩ đem cô kéo vào trong lòng an ủi.
Lương Chấn Y cười khổ, an ủi? Hiện tại Hà Phi chỉ sợ hận không thể xé xác anh, sao còn có thể muốn anh an ủi? Anh mở mắt, ánh mắt u buồn, trong lòng chua xót. Anh ấn xuống phím thoại.
Trần Dĩnh tiếp điện thoại.”Tổng giám đốc, có việc ạ?”
“Đem băng camera an ninh tháng này mang lên đây cho tôi.”
“Không thành vấn đề.” Trần Dĩnh ngay tức khắc đi làm.
Sủng Ngươi Đến Tận Trời Sủng Ngươi Đến Tận Trời - Đan Phi Tuyết Sủng Ngươi Đến Tận Trời