It often requires more courage to read some books than it does to fight a battle.

Sutton Elbert Griggs

 
 
 
 
 
Tác giả: Đan Phi Tuyết
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 51 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 600 / 2
Cập nhật: 2023-03-26 22:10:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
huông báo động vang lớn, bảo vệ vội vàng sơ tán đám người, quản lý bên Hán Quần đang ở buổi đấu thầu cũng buộc phải tạm dừng, quyết định ngày mai đồng thời cùng nghe hai công ty quảng cáo còn lại.
Trên đường về, hai người thập phần chật vật.
Hà Phi thần sắc ảm đạm, áy náy đến cực điểm. Úy Nhân Nhân cũng lạnh nghiêm mặt, không thể không nghiêm túc răn cô.
“Nghề nghiệp của chúng ta, coi trọng nhất là công tác giữ bí mật kế hoạch. Hà Phi, chuyện hôm nay chị phải trình báo lên.”
Hà Phi tay đặt trên đầu gối nắm chặt, sắc mặt tái nhợt. “Em...... Em biết.” Không dám tưởng tượng Lương Chấn Y sẽ tức giận đến thế nào.
Úy Nhân Nhân mặt căng cứng. “Có vài sai lầm là không thể tha thứ được, em biết không?”
“Thực xin lỗi......” Hà Phi nhịn xuống xúc động muốn khóc, không, không thể khóc, đây không phải là sai lầm cứ rơi nước mắt là có thể bù lại được.
Úy Nhân Nhân thuần thục lái xe, liếc nhìn Hà Phi một cái. “Không cần xin lỗi chị, em ngẫm lại chờ chút nữa như thế nào cùng tổng giám đốc nói.” Lương Chấn Y người nọ lúc tức giận lên mới khủng bố, lần này Hà Phi gây ra đại họa, không biết anh ta sẽ xử lý như thế nào.
“...... Tổng giám đốc, đều tại em không bảo cô ấy chú ý. Hà Phi vô tâm, mới để cho người hại, em cũng có trách nhiệm......”
Hà Phi nghe Úy Nhân Nhân báo cáo sự tình với Lương Chấn Y, thấy cô đem trách nhiệm hướng về chính mình, kinh ngạc nhìn lại Nhân Nhân. Úy Nhân Nhân bình thường thích rống Hà Phi, mắng chửi người cũng không lưu tình chút nào, sao đến lúc này, ngược lại lại giúp đỡ cô? Hà Phi mắt đỏ lên, mím môi, cảm động muốn rơi lệ.
Úy Nhân Nhân khôn khéo thông minh cố gắng muốn chuyện lớn hóa nhỏ, tốt nhất còn có thể việc nhỏ hóa thành không có gì.
Lương Chấn Y nghiêm mặt, cũng không có vì trưởng phòng ăn nói khép nép giúp Hà Phi nói chuyện mà hòa hoãn lại sắc mặt. Anh ngồi ở trước bàn, nhìn lại hai người. Anh chú ý tới Hà Phi sắc mặt tái nhợt, hay bàn tay bắt chặt vào nhau.
Anh cũng không giống Nhân Nhân khi tức giận liền trực tiếp gầm thét, nhưng anh bình tĩnh lại làm Ôn Hà Phi càng thêm không yên. Lương Chấn Y trầm mặc nghe xong Nhân Nhân trần thuật, nhìn lại đang cúi đầu nghiêm mặt Hà Phi, sau đó anh hỏi mấy vấn đề.
“Tháng này em có đem bản kế hoạch ra ngoài công ty không?”
“Không có.” Hà Phi lắc đầu, thanh âm của anh lạnh nhạt, cô không dám nhìn anh.
Anh lại hỏi: “Bàn công tác của em có khóa lại không?”
Hà Phi trầm mặc một giây, Nhân Nhân cố ý huých khuỷu tay Hà Phi một chút, Hà Phi thấy trưởng phòng nháy mắt với cô, ám chỉ cô nói dối, nhưng là......
Hà Phi cắn chặt răng, đầu cúi thấp hơn.”Em...... Em không phải lần nào cũng khóa.” Cô không nghĩ nói dối.
Ngu ngốc! Úy Nhân Nhân che mặt thở dài, cô sao lại thành thật như vậy? Ngu ngốc!
Lương Chấn Y lại trầm mặc, chỉ trong chốc lát, lại làm cô không chịu nổi đến cực điểm.
Sau đó anh rốt cục mở miệng: “Công ty quy định nhân viên phòng kế hoạch, vừa rời khỏi chỗ ngồi nhất định phải đem tài liệu khóa lại, em không biết sao?” Dưới đôi mày rậm đôi mắt đen huyền của anh chăm chú nhìn Hà Phi, chỉ thấy cô co lại bả vai một chút, đầu cúi thấp hơn. Nhìn cô khổ sở như vậy, tim của anh cũng không chịu nổi, nhưng mà công và tư rõ ràng là nguyên tắc của anh. Anh gượng cứng rắn tâm tư xử lý sai lầm của Hà Phi.
Anh thong thả đanh thép nói: “Ôn Hà Phi, em nhìn anh đây.”
Hà Phi ngạc nhiên, chậm rãi ngẩng mặt. Đôi mắt to tròn luôn sáng rực trong veo của cô tràn ngập khiếp đảm cùng sợ hãi, cô hiển nhiên đối với sai lầm của mình cảm thấy áy náy cùng tự trách. Vẻ mặt anh nghiêm túc làm cho lưng cô một trận lạnh lẽo. Ánh mắt sắc bén làm cho cô không thể nào né tránh, mà anh nói chuyện, từng chữ từng chữ lạnh như băng.
“Ôn Hà Phi ——” anh làm ra quyết định. “Ngày mai nếu không thành công tiếp được hợp đồng, trở về làm trợ lý đi.”
Trợ lý?! Quá mức khiếp sợ, Hà Phi nhất thời phản ứng không kịp, choáng váng, nhưng nghe bên cạnh trưởng phòng kinh hãi kêu ——
“Cái gì?!” Úy Nhân Nhân kêu to. “Không thể nào, tổng giám đốc, anh có phải quá tàn nhẫn không?” Nhân Nhân tiến lên thương lượng.”Ai da, nghĩ cũng biết là không có khả năng, nhiều nhất là hòa nhau hoặc là thua đẹp mặt chút. Chỉ một buổi tối, anh nghĩ Hà Phi làm sao có thể nghĩ ra kế hoạch mới, mà lại thắng những người khác được? Chỉ một buổi tối a?!”
“Của cô ấy sai, chính cô ấy gánh vác.” Lương Chấn Y lạnh nhạt nói. Lại liếc nhìn Hà Phi một cái, ánh mắt cô phẫn nộ, tức giận đến run run, hiển nhiên phi thường tức giận quyết định của anh.
Hà Phi vốn là áy náy đòi mạng, lúc này nghe xong quyết định vô tình của Lương Chấn Y, một phen hỏa đốt thẳng lên đầu. Được rồi, cô có sai, nhưng là có sai đến mức nghiêm trọng muốn cô quay trở về đi làm trợ lý không? Ôn Hà Phi trừng mắt nhìn Lương Chấn Y, không thể tin được anh sẽ tàn khốc vô tình như vậy. Cô tức giận đến nói không ra lời, nước mắt ngân ngấn. Cô muốn khóc, nhưng cô cực lực khống chế nước mắt, không muốn làm cho anh phát hiện của cô đáng buồn đáng thương, trời biết đây quả thực muốn mệnh cô!
Úy Nhân Nhân còn vội vã giúp cô cầu tình. “Tha thứ cho cô ấy thôi, em cam đoan cô ấy nhất định sẽ ghi nhớ bài học này......”
Anh bình tĩnh kiềm chế, cô phẫn nộ khó nhịn.
“Trưởng phòng, đừng nói giúp em nữa.” Hà Phi đột nhiên nói. Cô ưỡn thẳng lưng, nhìn chằm chằm vào cặp mắt lạnh nhạt của Lương Chấn Y, giận dữ phản kích. “Đúng đúng đúng, tôi sai lầm rồi, tôi cẩu thả sơ suất, tôi không có đầu óc –” Cô khổ sở gào lên, thanh âm thê lương của cô xé rách tim anh. “Nhưng tôi cũng đã làm thành công không ít dự án, nay phạm sai lầm lại bắt tôi quay trở về làm trợ lý, tôi không phục!” Của anh trừng phạt nghe vào tai Hà Phi giống như không nhận thức năng lực cùng chuyên môn của cô, cô thà rằng anh giống Úy Nhân Nhân như vậy trực tiếp chửi mắng cô một chút.
Hà Phi làm gì vậy? Nhân Nhân sợ hãi, xoay người nhìn chằm chằm cô. Nhưng thấy Hà Phi nắm chặt hai đấm sắc mặt cứng ngắc, á, cô gái nhỏ này điên rồi sao?! Uổng phí cố gắng đem chuyện lớn hóa nhỏ, giờ thì hay rồi, một lần rống này của cô, sự tình còn thành lớn hơn nữa. Dám cùng tổng giám đốc tranh luận, giờ anh muốn đuổi việc cô cũng được.
“Hà Phi, câm miệng!” Uổng phí cô một phen khổ tâm giúp cô, ô...... cái tên ngu ngốc này!
Ôn Hà Phi còn tiếp tục mắng: “Đây là phương thức của ngài đối với cấp dưới sao? Vừa có sai liền mất đầu......” Cô cảm thấy khuất nhục bi thảm, không biết vì sao, thái độ lạnh nhạt của anh làm cô tan nát cõi lòng. Của cô tự tôn dưới cái nhìn chăm chú của anh, dường như vỡ nát thành từng mảnh.
Lương Chấn Y yên lặng nghe xong, sau đó chậm rãi nhíu mày, tiếng nói lãnh khốc trầm thấp. “Không cần nói nói lời xúc động.” Hà Phi sửng sốt, chẳng lẽ anh còn hi vọng cô bình tĩnh sao? Vẻ mặt anh sâu không lường được, ánh mắt nhìn lại Hà Phi thâm thúy tối tăm. “Em còn có một buổi tối có thể vãn hồi tình thế ——” thái độ lạnh lùng của anh làm bụng cô giống như thiêu như đốt.
Cô rít lên: “Thế cũng không có gì khác nhau cả!” Cô còn muốn mắng, Nhân Nhân vội vàng ngăn lại cô, nhưng mà Hà Phi đẩy trưởng phòng ra, hướng về phía vẻ mặt lạnh nhạt của anh kêu lên: “Anh biết rõ không thể thực hiện được! Anh cố ý làm khó dễ tôi, làm gì phải dối trá như vậy?” Hà Phi đỏ mắt, cũng tức đến hồ đồ, mất lí trí gào lên. “Anh cứ dứt khoát nói muốn tôi trở về làm trợ lý đi!”
Phát điên, Hà Phi phát điên! Úy Nhân Nhân ngăn lại Hà Phi. “Im mồm, nói bậy cái gì ——”
Sủng Ngươi Đến Tận Trời Sủng Ngươi Đến Tận Trời - Đan Phi Tuyết Sủng Ngươi Đến Tận Trời