Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Lee na
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 43 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 483 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:56:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7
0’ sau bọn Zan mới đến nơi. Zan nhìn dáo dác xung quanh để tìm nó và Lin
- 2 người kia đâu rồi nhỉ?
- Kia kìa_Gin chỉ tay về nơi phát ra tiếng cười đùa. Ở nơi xa đó có 2 cô gái đang vui vẻ đùa nghịch với hoa bồ công anh. Nó cầm trên tay bó hoa và hất tung bó hoa đó lên. Những hoa bồ công anh trắng theo gió bay cao giữa nền trời xanh thẳm
- Đẹp thật! Đúng là hoa bồ công anh, thật tự do!_Nó đang say sưa ngắm nhìn khoảng không ngập tràn hoa trắng thì bị tiếng gọi của Zan làm cho giật mình
- Yun, chị Lin!
- Zan, em đến rồi à, xuống đây đi_Lin vẫy tay gọi Zan. Zan vui vẻ khoác tay Zeny chạy đi để lại bọn hắn trên đó. Bọn hắn cứ đăm chiêu nhìn bọn nó đùa nghịch hoa bồ công anh. Nhìn nó hắn bỗng nhớ lại mối tình đầu của hắn. Lúc đó hắn mới 8 tuổi. Một lần cùng chị đi dạo cũng trên cánh đồng bồ công anh nhưng không phải ở đây mà là ở Nhật. Hắn đã vô tình nhìn thấy một cô bé rất xinh đẹp. Cô bé mặc một chiếc đầm màu hồng rất dễ thương. Không biết có chuyện gì mà cô bé ngồi khóc sướt mướt. Hắn tò mò nên lại gần cô bé gạ hỏi
- Sao cậu lại khóc?_Cô bé nghe giọng lạ nên ngước đôi mắt tím biếc đã đẫm nước lên nhìn hắn
- 2 anh tớ đi chơi mà không cho tớ đi
- Vì vậy mà cậu khóc sao?
- Tớ không biết chơi với ai hết nên…hix…huhuhu_Cô bé đó được thể gào khóc lớn hơn. Bỗng hắn đưa tay ra trước mặt cô bé, nhoẻn miệng cười
- Vậy chơi với tớ nhé! Tớ có trò chơi này vui lắm!
- Cậu sẽ chơi với tớ sao? Ôi vui quá!_Cô bé đó nín khóc ngay, đưa tay nắm lấy tay hắn
- Bây giờ là mùa xuân nên hoa bồ công anh nở rất nhiều. Cậu hãy tung hoa bồ công anh đi, đẹp lắm đấy!_Hắn hái một bó hoa đưa cho cô bé đó. Cô bé đó cũng làm theo lời hắn. Những bông hoa bay phấp phới
- Woa, đẹp quá! đẹp quá đi_Cô bé xoay tròn nhìn những bông hoa đang bay trong không trung
- Đẹp lắm phải không?
- Ừm, rất đẹp_Cô bé nở nụ cười thật tươi chạy theo những bông hoa. Hình ảnh hồn nhiên ngây thơ đó đã được hắn lưu lại trong tim
- Cậu tên gì thế?_Cô bé đó hỏi
- Tớ là Rick, cháu trai của gia tộc Trương Gia, còn cậu?
- Tớ là Yui, con gái của thiên hoàng
- Thiên hoàng sao?_Hắn ngạc nhiên lên tiếng
- Ừm. Mà nè, ngày mai cậu đến đây chơi với tớ nữa nhé! Chơi với cậu vui lắm!
- Ừ, tớ sẽ đến
Và ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa, cả một tuần đấy ngày nào hắn cũng đến cánh đồng đó để chơi với cô bé. Nhưng đến một ngày
- Yui à, mai mình phải theo gia đình về, sẽ rất lâu tớ mới quay lại đây_Hắn mặt buồn rười rượi lên tiếng
- Rick, cậu đi rồi không được quên tớ đấy, nhớ chưa?_Cô bé Yui, mặt đẫm nước mắt lên tiếng_Sau khi…hức…Sau khi quay lại…phải đến tìm tớ đấy…hức…nhất định phải đến tìm tớ. Tớ sẽ chờ cậu
- Nhất định, chúng ta móc nghéo nào_Hai đứa trẻ bọn hắn đã hứa hẹn tại đó nhưng đến khi hắn quay lại, là 7 năm sau. Hắn đã đến tìm Yui. Hắn muốn cùng Yui chia sẻ niềm nui này, niềm vui khi biết hắn và cô bé có hôn ước từ nhỏ, hắn chỉ mới biết đây thôi. Hắn hớn hở chạy đến nhà Yui nhưng người mà hắn mong đợi đã không xuất hiện. Con gái thiên hoàng đang đứng trước mặt hắn nhưng không phải là Yui. Hắn không nhìn thấy hình ảnh năm xưa của Yui trong cô ta. Cô gái đó không ai khác chính là Mĩ Hà
- Yui, Yui đâu ạ?_Hắn níu tay thiên hoàng hỏi
- Yui nào cháu? Đây là Kiwasato Mika, người sẽ kết hôn với cháu đấy
- Không, rõ ràng Yui bảo cô ấy là con của thiên hoàng mà_Hắn không tin vào những điều đang nghe và đang thấy này. Chẳng lẽ kí ức tuổi thơ đó chỉ là một giấc mơ?
- Chắc cháu nhầm ai rồi hoặc có ai đã mạo danh con gái ta đấy
- Không đâu_Hắn chạy đi. Hắn cho người tìm kiếm mọi ngóc ngách để tìm ra người con gái tên Yui đó nhưng không có kết quả gì. 7 năm là quá lâu để tìm kiếm một người. Khuôn mặt cô bé đó chắc hẳn cũng có phần thay đổi. Và để quên đi mọi chuyện, hắn đã sang định cư và không bước chân về Nhật nữa. Suốt 2 năm qua hắn đã cho người đi tìm cô bé ấy mà vẫn chưa tìm ra. Đến bây giờ, hình ảnh đó lại hiện ra trong nó làm hắn nhớ lại. Quả thật nó rất giống với Yui, nhưng nó là người Anh gốc Việt, tên nó lại là Yun và đôi mắt nó có màu xanh chứ không phải màu tím biếc như Yui
- 2 người ngớ ra như vậy đủ chưa?_Zan xua tay trước mặt bọn hắn_Chúng ta đến Plaza thôi
- Khoan…khoan đã. Yun, tôi muốn hỏi cô một chuyện_Gin câu lấy tay nó
- Chuyện gì?
- Cô quen với công chúa Italy à?
- Ừm. Tôi đã cứu cô ấy khi cô ấy rơi xuống hồ
- Hử? Cô ta không biết bơi sao? Làm vợ của Gin đây mà không biết bơi thật là mất mặt_Gin nguýt dài mà không biết bên cạnh có người đang nổ đom đóm mắt
- Tuy cô ấy không biết bơi nhưng tôi đảm bảo không có người con gái nào sánh được với sắc đẹp, tài năng và lòng nhân hậu của cô ấy đâu. Vì thế cậu đừng lo sẽ bị mất mặt_Nói rồi nó bỏ đi. Zan thì đứng sững nhìn nó. Tình hình là nhỏ đang cảm động vì những lời nó vừa nói. Rồi nhỏ lại liếc ánh mắt hình viên đạn sang Gin
- Anh chết với tôi._Nhỏ lầm bầm trong miệng
- Tha cho nó đi mà_Zeny vỗ vai Zan_Chúng ta đến plaza thôi.
Sau đó cả bọn kéo nhau đến Plaza. Cả bọn ăn uống mua sắm vui vẻ đến 7h tối thì về lại trường. Vì ngày mai là lễ hội nên bọn nó không được về nhà
Sự Trả Thù Của Băng Sự Trả Thù Của Băng - Lee na