Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 205 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 626 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:50:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 1 - Chương 73: Thời Điểm Lập Công Đã Đến
ịch giả: rolland
Bề ngoài của Yến Triệu Ca lúc này không có gì khác thường, nhưng ẩn trong cơ thể hắn là lực lượng mang tính bùng nổ.
Trong từng khiếu huyệt trên toàn thân, đều giống như có một con Băng Long cùng một con Hoả Long.
Băng hỏa giao nhau, Âm Dương tương tế, thay đổi không ngừng, bổ sung cho nhau.
Trong lúc giơ tay nhấc chân, giống như có vô số Băng Long, Hoả Long cùng chuyển động.
Yến Triệu Ca đến trước mặt mọi người, rồi mới đáp xuống đất, chào hỏi.
Lúc này mọi người mới từ trạng thái đờ đẫn tỉnh lại, chỉ là ánh mắt nhìn vào Yến Triệu Ca đều có chút quái dị.
Trong một tháng từ Ngoại Cương sơ kỳ đột phá tới Ngoại Cương trung kỳ, trong nửa năm từ Ngoại Cương trung kỳ đột phá tới Ngoại Cương hậu kỳ.
Thoạt nhìn, tốc độ lúc sau có vẻ chậm.
Nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết, đột phá lần đầu, cần nhất là cảm ngộ, khám phá bình cảnh, luyện khí thành binh.
Lúc sau, thuần tuý là chăm chỉ, tích lũy Cương khí đạt tới trình độ nhất định, đủ hùng hậu, mới có thể đột phá.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đó là cần nhiều thời gian.
Nhưng quá trình cần thời gian dài như vậy, Yến Triệu Ca cũng ngắn hơn người khác nhiều lắm.
"Hắn rốt cục làm sao được?"
Mọi người chỉ cảm thấy từng trên "choáng đầu hoa mắt":
"Chẳng lẽ cũng là pháp môn mưu lợi "cấp tốc" sao?"
Cũng giống như pháp môn Thái Dương Thần Châm của Đại Nhật Thánh Tông, hễ là pháp môn mưu lợi nhanh chóng, đều mang theo tác dụng phụ rất lớn.
Nhiều khi, trả giá còn lớn hơn thu hoạch, không phải đường cùng, không ai sẽ đi sử dụng cái này.
Hơn nữa, pháp môn như thế này, chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi, nếu sử dụng lần thứ hai, có thể làm mất đi thu hoạch lần thứ nhất.
Cho nên lúc này, mọi người nhìn Yến Triệu Ca giống như nhìn một con quái vật.
Yến Triệu Ca đối với chuyện này nhìn như không thấy, ngự khí phù không mà đi, chính là vì khoe khoang, mục đích hiện tại đã đạt được, cũng không cần nói thêm gì nữa.
Nói như thế nào nữa?
Cho người nhìn, chính ngươi lĩnh hội đi.
"Ừ, chính là như vậy."
Yến Triệu Ca rất hài lòng với hiệu quả như vậy, cũng không đề cập tới đề tài mà mọi người nghị luận lúc nãy nữa, giống như không có chuyện gì xảy ra, nói:
- Chư vị tụ tập ở chỗ này, có đại sự gì phát sinh sao?
Những người khác tỉnh lại, có người đi lên nói:
- Sương đen trong Trấn Long Uyên tăng lên mãnh liệt, càng thêm nồng đậm, ngay cả Võ giả Tông Sư bình thường đều khó tới gần.
- Dị biến tăng lên, Tần trưởng lão cùng Nghiêm trưởng lão, chuẩn bị đi sâu vào Trấn Long Uyên, trấn áp sương đen, cùng tra xét nguyên nhân.
Quy mô dị biến lần này, trước đây chưa từng có.
Nhưng đối với Quảng Thừa Sơn, Đại Nhật Thánh Tông, Đông Đường quốc mà nói, cũng là một cơ hội tốt để giải quyết vấn đề triệt để.
Bằng không mà nói, chỉ trị ngọn không trị gốc, sau đó lại biến thành một vấn đề dai dẳng, càng phí nhiều tinh lực.
Trước đây, mấy nhà vẫn đứng ngoài quan sát, hay là đợi Trấn Long Uyên bộc phát triệt để, sau đó tìm được nguyên nhân, giải quyết hoàn toàn.
Hơn nữa, Địa Ngục mới là nguồn gốc.
Yến Triệu Ca gật đầu, chính mình xuất quan, cũng đã tới lúc.
Không nói nhiều nữa, Yến Triệu Ca và những người khác đi gặp Tần trưởng lão cùng các cường giả cao tầng của Quảng Thừa Sơn.
Ngoại trừ Tần trưởng lão cùng Nghiêm Húc, Quảng Thừa Sơn còn có một vị Túc lão (người già) từ trong sơn môn tới Thiên Đông châu giúp giám thị Đại Nhật Thánh Tông, cũng là một Đại Tông Sư lâu năm, thực lực mạnh mẽ.
Tần trưởng lão thấy Yến Triệu Ca, lập tức nói rằng:
- Lần này người không cần theo lão phu tiến vào Trấn Long Uyên.
- Việc lớn trước mắt, là Đại Nhật Thánh Tông sẽ có động tác gì. Cái này rất khó nói, bản môn lấy cẩn thận làm đầu, cho nên phải có đề phòng.
Yến Triệu Ca đáp:
- Ta rõ.
Vị trưởng lão đến từ tông môn, áp trận bên ngoài, trông chừng Yến Triệu Ca, đồng thời, giám thị hành động của Đại Nhật Thánh Tông.
Nghiêm Húc là Chủ Sự Trưởng lão của Đông Đường nên quen thuộc với tình huống ở đây, cũng ở lại bên ngoài giúp đỡ.
Đám người Tần trưởng lão thì tiến sâu vào Trấn Long Uyên.
Về phương diện Đông Đường quốc, Quốc chủ Triệu Thế Thành sẽ tự mình đi.
Tuy rằng là một Quân vương, không nên mạo hiểm, xung phong đi đầu.
Nhưng là một người duy nhất có thể từ xa tiếp dẫn lực lượng của đại trận thành Cảnh Dương, hắn không thể đưa trách nhiệm cho người khác được.
Lãnh thổ của Đông Đường liên hệ chặc chẽ với Trấn Long Uyên, lấy Cảnh Dương Thành làm trung tâm hội tụ lực lượng đại mạch của toàn bộ Đông Đường quốc, đối với việc trấn áp dị biến của Trấn Long Uyên có tác dụng rất lớn.
Vi phòng ngừa vạn nhất, Tần trưởng lão cầm đầu một đoàn cường giả của Quảng Thừa Sơn, sẽ đi cùng Triệu Thế Thành cùng Võ giả Đông Đường.
Bên Đại Nhật Thánh Tông cũng truyền đến tin tức, sự việc Địa Ngục cùng Trấn Long Uyên, phải xem trọng, vì vậy, Đông Thăng Quân cầm đầu cường giả Đại Nhật Thánh Tông cũng sẽ tiến vào Trấn Long Uyên.
Thương Mang Sơn cũng truyền đến tin tức, sẽ tham gia chuyện này.
Tin tức truyền đến, dân chúng biết rõ tình hình có hạn của Đông Đường quốc đều vui mừng khôn xiết.
Trong lúc nhất thời, ngoài mặt, ba đại Thánh Địa đã đạt thành nhận thức chung, cùng vứt bỏ hiềm khích trước đây.
Nhưng bên trong ra sao, chỉ có người trong cuộc mới biết được.
Yến Triệu Ca đứng trên tường thành của Lâm Uyên Thành, nhìn ra phía xa, có thể thấy khái quát Lộc Liêu Sơn Mạch, đồng thời cũng có thể thấy sương đen cuồn cuộn phóng lên cao gần Lộc Liêu Sơn Mạch.
Nửa bầu trời, giống như bị sương đen bao phủ.
A Hổ đứng bên cạnh Yến Triệu Ca, sắc mặt nghiêm trọng nói:
- Không thể phóng Cương khí ra ngoài, thậm chí không thể tới gần khu vực biên giới.
Yến Triệu Ca vuốt cằm nói:
- Điểm quan trọng là Địa Ngục bên kia, các đại Thánh Địa đều có cường giả đừng đầu đi điều tra, đội ngũ còn nhiều hơn nữa. Lần này là cha ta tới đó đi.
A Hổ cũng học theo, vuốt cằm của mình:
- Gia chủ ra tay, nên không có vấn đề gì chứ? Những đại Thánh Địa khác có lẽ là những người đứng đầu tới.
Yến Triệu Ca nhìn quanh bốn phía:
- Có vấn đề có thể là ta a.
- Hiện tại nghề nghiệp của ta là mồi câu đi, chuyên môn câu người khác cắn câu.
- Trước đây là câu Xích Linh Kỳ Chủ, hiện tại lại câu người của Đại Nhật Thánh Tông.
A Hổ cau mày:
- Công tử, Xích Linh Kỳ Chủ vẫn không có tin tức, lần này có thể tới đục nước béo cò hay không?
Yến Triệu Ca lắc đầu nói:
- Với hắn mà nói, nước đục này quá lớn, ba đại Thánh Địa nhìn chằm chằm vào Đông Đường này, hắn sẽ ẩn núp không tới đâu.
- Vừa mới ló đầu ra lập tức bị đập chết.
- Tuy Tần trưởng lão tiến vào Trấn Long Uyên, nhưng Khổng trưởng lão lại chuyên môn chú ý người của Đại Nhật Thánh Tông bên ngoài.
A Hổ cười thật thà:
- Công tử, thời điểm ngươi lập công đã đến.
- Cút đi!
Yến Triệu Ca cười mắng:
- Ở trong mắt ngươi ta toàn là dựa vào loại phương pháp này đi lập công hay sao?
Sau khi cười xong, Yến Triệu Ca hỏi:
- Nói chính sự, đem tin tức đó đưa ra chưa?
A Hổ không cười nữa, nghiêm túc đáp:
- Lúc Tần trưởng lão tiến vào Trấn Long Uyên, ta liền đưa ra.
Yến Triệu Ca gật đầu, nhìn về phương xa, nói lẩm bẩm:
- Lúc này nên động thủ đi, ta cảm thấy hứng thú, không biết Nghiêm Húc chuẩn bị dùng cách nào để đối phó ta?
Theo thời gian trôi qua, sương đen cuồn cuộn phương xa, khí thế càng ngày càng mênh mông ngập trời.
Không biết qua bao lâu, sương đen đột nhiên chấn động kịch liệt, sau đó là một luồng ánh sáng rực rỡ từ trong sương đen xông thẳng lên trời!
Những người vẫn quan tâm thế cục trú đóng trong Lâm Uyên Thành đều thở dài một hơi.
Tuy rằng không rõ tình hình, nhưng xu thế của sương đen, rõ ràng là dần bị khống chế.
Nhưng rất nhanh, Yến Triệu Ca liền nhận được một tin tức khác.
Tâm trạng tốt đẹp vì thế cục trong Trấn Long Uyên đã bị khống chế, sau khí nhận được tin tức này, không còn sót lại cái gì.
- Đông Đường Quốc chủ Triệu Thế Thành, gặp nạn trong Trấn Long Uyên!
Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh - Bát Nguyệt Phi Ưng