"Tell me what you read and I'll tell you who you are" is true enough, but I'd know you better if you told me what you reread.

François Mauriac

 
 
 
 
 
Tác giả: Liễu Như An
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 603 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:35:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 71: Chương 57
ước Mỹ.
Trong một trường đại học lớn.
Một người đàn ông đẹp trai lạnh lùng đang đi trên đường.
Trong túi áo của anh có để một con rối to khoảng bàn tay hình con thỏ, hiện tại miệng con thỏ đang khẽ đóng khẽ mở nói chuyện.
“Cuối cùng đã tới tuổi lên đại học, ha ha.”
“Bắt đầu học rồi, biết em thích học thú y nhất, anh chính là rất vất vả mới tranh thủ được một danh ngạch đấy.” Tần Trạch mỉm cười nhỏ giọng nói.
“Biết rồi, biết rồi.”
Vì vậy bốn năm đại học trau dồi kiến thức, liền bắt đầu tại đây.
Để tiện cho Tô Nhiên có đủ chiều cao nhìn lên bảng, bao giờ Tần Trạch cũng ngồi trên bàn đầu tiên.
Con thỏ nhỏ ngồi trên bàn học, đối với cô đó là đang nghe giảng viên khổng lồ giảng bài, hắc hắc, bàn học này thật là rộng rãi a, nằm có thể nghe, ngồi có thể nghe, nằm cũng có thể nghe nhé.
Ha ha, thật thú vị.
Kể từ khi Tô Nhiên trở thành con thỏ nhỏ, cô và Tần Trạch chính là Mạnh không rời Tiêu, Tiêu không rời Mạnh, ngay cả đi nhà cầu cũng không hề kiêng dè.
Lần đầu tiên quang minh chính đại vào nhà vệ sinh nam a.
Tô Nhiên kêu lên: A, thì ra đây chính là bồn tiểu tiện trong truyền thuyết a. Chậc chậc, thật có cá tính, so với bồn cầu ngồi chồm hổm của nhà vệ sinh nữ khác biệt thật là lớn.
Nghiên cứu qua cẩn thận xung quanh, nhưng mà lại không cẩn thận, nhìn thấy được tiểu kê kê của người khác, cô cuống quýt quay đầu đi, a a cô không phải cố ý đâu.
Buổi tối khi ngủ là thời gian rình coi tốt nhất.
Dùng cái tay thô thô của mình, cô đâm đâm vào mặt của Tần Trạch, lại đâm đâm vào ngực của Tần Trạch, vậy còn có hai giờ đáng yêu nữa, hắc hắc, chơi cực kì vui mừng.
Mà Tần Trạch lại mỉm cười, để mặc cho Tô Nhiên tùy tiện giở trò, một con rối nhỏ nhỏ hình con thỏ thôi, có thể làm gì được anh hay sao?
Lúc tắm, đây chính là thời điểm Tô Nhiên đau khổ nhất.
Cô tức giận nhìn thân thể nhỏ bé của mình, không có ngực, cũng không có mông, còn không có cả bộ phận riêng tư quan trọng, lại nhìn lại một mĩ nam trần truồng ở trong khói mù mờ, đang được tắm rửa rất hạnh phúc, ô ô, cô muốn nhào tới bắt anh cho ăn.
Tần Trạch nhất định là cố ý, là cố ý để cho cô thấy, cho cô thấy được mà không ăn được.
Hai người, không đúng, là một người đàn ông và linh hồn một người phụ nữ đang ẩn nấp trong một con Rối hình con thỏ, cứ như vậy làm bạn với nhau đi qua đất khách quê người học tập bốn năm trời.
Vì Tô Nhiên, Tần Trạch trên phương diện học về thú y cũng rất tinh thông.
Mặc dù anh phải ẩn giấu thân phận quân nhân Trung Quốc, che dấu nhiệm vụ bí mật, nhưng mà đối với anh, đó cũng là việc rất thích hợp.
Tô Nhiên biến thành con Rối thật ra rất thú vị.
Cô không cần ăn cơm, không cần đi nhà cầu, nhưng lại kiên trì muốn tắm.
Bồn tắm của cô là một ly trà tinh tế đẹp đẽ được chọn lựa khéo léo.
Khăn lông của cô là một khối vải to bằng ngón tay.
Cô như một lão bản có tiền, ở biệt thự, có xe thể thao, còn có mấy nhân viên phục vụ tùy cô sai khiến.
Khi có thời gian rảnh, Tần Trạch nhìn cô kéo một đoàn con Rối, đi từ trong biệt thự baby của cô ra ngoài,
Sống Lại Có Anh Bên Em Là Đủ Sống Lại Có Anh Bên Em Là Đủ - Liễu Như An