Books - the best antidote against the marsh-gas of boredom and vacuity.

George Steiner

 
 
 
 
 
Tác giả: Moon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 42 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 186 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:12:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~
- Okie!!! Cắt!!! – Hiro mỉm cười thật tươi (kute gúm ) – Mọi ng` làm tốt lắm! Ngày mai nhất định chúng ta sẽ thành công.
Đáp lại Hiro là những nụ cười thật tươi, ẩn chứa trong đó 1 chút mệt mỏi nhưng vẫn thật ấm áp trong một ngày cuối thu thế này...
- Miki, chúng ta về thoy!
- Uhm.
Nó khẽ mỉm cười hạnh phúc, nắm lấy bàn tay đang chìa ra trước mặt mình, bàn tay ấm áp, bàn tay mà nó muốn đc nắm trong suốt những ngày đông lạnh giá, muốn đc nắm trong suốt cuộc đời, wa những ngày mưa, những ngày u ám....
Nó bik, điều nài là rất khó...
Nó bik, tình yêu chưa bao giờ là điều ji` đó dễ dàng...
Nó bik, hạnh phúc là thứ rất mong manh....
Nhưng, nó vẫn hi vọng, vẫn tin và hok chỉ hi vọng như thế, nó sẽ cố gắng để giấc mơ mà nó đang mơ sẽ dần trở thành hiện thật... một ngày nào đó - một ngày hok xa....
Amy khẽ thở dài, lấy tay chùi đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Nó bước từng bước mệt mỏi đến căn phòng thay đồ.
Sau khi tập kịch xong, bây giờ nó cảm thấy mệt mỏi thực sự, đến nỗi nếu ngồi xuống bây giờ thì nó sẽ ngủ ngay lập tức ấy chứ!
Đầu óc nó bây giờ vừa mệt mỏi vừa phức tạp, hàng đống câu hỏi cứ bay vòng vòng trong đầu, nó cố suy nghĩ để tìm ra câu trả lời, nhưng... càng suy nghĩ thì càng bế tắc...
Có yêu hay không? Chắc là hok đâu, sao mình lại yêu kon ng` xấu xa, độc tài, ác nhân thất đức như hắn đc nhỉ? Hok đâu, chắc chắn là hok đâu!!!
Nhưng, nếu thật thế thì... tại sao mình lại bối rối, tại sao tim mình lại đập nhanh khi gặp hắn, khi nhìn thấy nụ cười của hắn, tại sao lại đỏ mặt khi nhớ đến nụ hôn đó, thậm chí lại cảm thấy vui vui khi cãi nhau với hắn nữa?! Mình điên mất thoy >"
Nó vừa đi vừa lắc đầu nguầy nguậy để phủ nhận cái ý nghĩ đó.
Tất cả những ji` nó cần bây giờ là sự nghĩ ngơi, chạy về nhà thật nhanh, thả mình lên cái giường êm ái, ôm kon gấu bông to đùng và ngủ như vậy đến tận sáng hôm sau.
Nhưng... ông Trời thix trêu đùa kon ng`, phải hok nhỉ?!
- Cô đang định làm ji` Amy phải hok? – nó ngừng lại trước cửa phòng thay đồ, một giọng nói wen thuộc vang lên. Là Chinen?!
Amy rón rén nhìn qua khe cửa, tim nó bỗng nhiên đập mạnh, hai mắt mở to hết sức ngạc nhiên. "Chinen và …Hana?!"
- Chà, sao anh lại nghĩ vậy? – Hana mỉm cười, nụ cười nửa miệng. Cô ta đứng dựa vào tường, mắt không nhìn thằng vào ng` đối diện mà lại lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ tĩnh lặng và yên bình.
Chỉ riêng nụ cười đó thì không yên bình chút nào....
Khác nhìu, khác lắm, không giống nụ cười hiền lành ngây thơ của một Hana thường ngày nữa, không giống, không giống 1 chút nào ….
- Cô lừa đc ai chứ riêng tôi thì hok hề bị lừa bởi nụ cười ngây thơ của cô đâu. Cô đang làm ji`, tôi bik hết cả. Cô lại đang đùa với tình yêu chứ ji`?! Một lần là đủ roy` đấy.
Cô đã làm tổn thương Miki và Hiro – bạn của tôi, nếu cô dám làm tổn thương Amy nữa thì … đừng trách tôi ác!!!
Tôi thành thật khuyên cô: Hãy dừng ngay trò đùa của mình trước khi quá muộn. Và … hãy nhớ điều nài, nếu cô làm tổn thương Amy thì tôi chắc chắn sẽ hok tha cho cô đâu.
Tim nó đập thình thịch vì những điều vừa nghe đc – một ng` kon trai đang bảo vệ nó – 1 ng` bạn thân – 1 ng` mà dù nó đã rất cô gắng để yêu nhưng sao lại hok đc …
Cảm giác này thật khó tả, 1 chút hồi hộp, 1 chút bất ngờ, 1 chút tội lỗi ….
Hana vẫn hok nhìn thẳng vào ng` kon trai đối diện, đôi mắt to tròn màu đen đáng iu nhưng vô hồn vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cảnh vật bên ngoài cửa sổ đẹp lắm hay sao?! Đẹp đến nỗi khiến nó chẳng thèm liếc nhìn ng` kon trai mình đã từng yêu (???)dù chỉ 1 lần?!
Tĩnh lặng và yên bình?! Không đâu, không phải đâu ….
Chinen nhìn Hana, khẽ thở dài 1 cách mệt mỏi roy` bước đi, cho hai tay vào túi quần, vẻ bất cần …
- Tôi … tôi không sợ anh đâu!!! - Hana cất tiếng nói, lần đầu tiên từ nãy đến giờ nó mới nhìn vào ng` kon trai ấy …
Hắn dừng lại 1 chút, cười khẩy, gương mặt lạnh lung đến kì lạ, chỉ riêng đôi mắt màu xanh yên bình là vẫn giữ nguyên vẽ thường ngày của chủ nhân.....
- Uh thì không …
Amy vội nấp vào 1 bức tường gần đó, đơi đến khi ng` kon trai ấy đi roy`, nó mới ra khỏi chỗ ẩn nấp, thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng hĩu sao nó lại tò mò bước đến chỗ ban nãy, khẽ nhìn wa khe cửa … Vì sao vậy nhỉ?! Vì điều ji` đó trong đôi mắt màu đen to tròn kia khiến nó nghĩ Hana hok phải là ng` xấu …?!
Và … nó nhìn thấy … một giọt nước mắt đang lăn dài trên má cô gái ấy, gương mặt ấy bùn quá, bùn đến nao lòng, khiến cho nó, dù bik Hana mún hại nó, dù bik Hana đang đùa với tình cảm của Miki và Hiro – bạn thân của nó, …. Dù bik thế nhưng chẳng hĩu sao nó lại cảm thấy thương cho Hana ….
- Anh … đã yêu cô ấy roy` sao?! ….
Tim nó bỗng đập mạnh, hết sức bất ngờ ….
"Cái quái ji` đây?! Nói vậy … chẳng lẽ Hana yêu Chinen???"
Amy thả mình trên giường, nhắm nghiền mắt lại, đầu óc rối bời. Những chuyện nó bik đc ngày hôm nay khiến nó càm thấy mệt mỏi thức sự, hang ngàn câu hỏi khiến đầu nó như muốn vỡ ra thành từng mảnh …. Mệt mỏi lắm đấy, bùn ngủ lắm đấy, cần nghĩ ngơi lắm đấy … nhưng lại chẳng thể nào thoy suy nghĩ về những chuyện nó gặp hôm nay ….
Giấc ngủ đến thật khó khăn …nhưng vẫn mang 1 cái ji` đó ngọt ngào, hok, hok ngọt ngào đâu ….. một giấc mơ … hay là kí ức …..
- Mẹ oy, nói chú tài xế chạy nhanh lên ih!!! Kon mún đi tiễn anh Hoàng tử! – một cô bé khoảng chừng 12 tuỗi, 1 cô tiểu thư xinh xắn đang nũng nịu với mẹ mình
- Uhm, đc roy`! – Ng` phụ nữ mỉm cười hiền lành và dịu dàng, khẽ gật đầu đồng ý!
- Chú chạy xe nhanh lên!
- Vâng, thưa phu nhân.
Chiếc xe tăng tốc trên con đường dài, cô bé con nhìn ra ngoài cửa xe, đôi mắt màu hổ phách to tròn sáng lấp lánh, đôi môi khẽ mỉm cười kì lạ …
- Hok, em hok mún anh đi đâu
- Ngoan nào, pé mèo đừng khóc, anh đi roy` anh sẽ về mà. – kâu nhox đưa tay ra xoa đầu cô nhox, miệng mỉm cười …
- Nhưng lâu lắm anh mới về, em hok muốn anh rời xa em. – kô nhox ngước mặt lên, dung đôi mắt long lanh nhìn kâu nhox. Tay nắm lấy áo kậu như sợ khi mình buông tay ra thì kậu nhox sẽ đi mất …
- Ngốc ạ! – kậu nhox kí nhẹ lên đầu kô nhox – Chắc chắn anh sẽ về mà, ai lại dám để pé mèo ngốc một mình chứ, hok có anh, em sẽ khóc ngập nước Nhật nài lun wa’ …
- Ple`, dzậy anh hứa đi, anh hứa mỗi năm đều phải dzề thăm em 10 lần trở lên, mỗi lần về phải ở ít nhất chừng … 1 tháng:P
- Sax, dzị thì thà anh hok đi, ở Nhật lun cho roy` =.=
- Uh, anh ở lại Nhật lun ih, đừng đi.
- Pé mèo ngốc, nói tới nói lui cúi cùng cũng bắt anh ở lại Nhật =.=" Thoy đc roy`, anh hứa, nhưng mỗi năm anh chỉ về cao lắm 5 lần, mỗi lần về ở chừng 1 tuần thoy.
- Em hok chịu đâu
- Hok chịu thì thoy, anh đi lun, khỏi dzề:-"
- Anh là đồ xấu xa >:P
- Uh, anh xấu trước h` roy` mà. Anh hứa dzới em roy` đó, dzậy bây h` em cũng phải hứa với anh.
- Đc thoy, mà hứa ji`?
- Hứa với anh … em sẽ không khóc khi không có anh ở bên ….
- Hì, tưởng ji`. Đc thoy!!!
Kô nhox cười, đưa ngón út ra nghéo tay với kậu, môi nở nụ cười thật tươi, những giọt nước mắt đã đc ánh nắng dịu dàng sưởi ấm ….
Ng` phụ nữa khẽ mỉm cuời, đưa tay lên vuốt tóc. Bỗng nhiên …..
- RẦM!!!
Cái ji`đây? Một tai nạn xe hơi à? Liệu còn ai sống sót không? Tiếng khóc, có tiếng khóc của kô bé ấy ….
Một ng` mẹ đã hy sinh thân mình vì kon, một ng` mẹ đã dũng cảm dùng thân mình che cho đứa kon nhỏ, một ng` mẹ hiền lành và dịu dàng, một ng` phụ nữ xinh đẹp như những bông hoa Nadeshiko, một ng` mẹ vĩ đại …. Và ng` mẹ đó đã chết ….
Số phận là thế ư?
Sao tàn nhẫn quá, phũ phàng quá …
Nước mắt của ai đó hok ngừng rơi, những tiếng hét vang lên trong nỗi tuyệt vọng ….
Cần lắm... 1 bàn tay, 1 bờ vai....nhưng hok, hok có bất cứ thứ ji`....
“Hứa với anh …em sẽ không khóc khi không có anh ở bên …”
Kô bé ôm lấy mẹ mình – cái xác vô hồn nhưng trên môi vẫn nở 1 nụ cười – 1 nụ cười bình yên …..
Hok ngừng khóc đến khi trái tim trở nên chai cứng, chỉ có thể mỉm cười trong vô thức, chỉ có thể khóa chặt trái tim mình, chỉ có thể đóng băng những kí ức đó, wen nó đi, như thể nó chưa từng xãy ra, hok nhớ 1 chút ji` cả, kí ức à? Wen hết đi …
Không, không đc, có 1 tình cảm phải nhớ, hok đc quên đâu …
Wen đi, wen tất cả ….
Hok nhớ ji` cả liệu có tốt hay hok?
Một cô bé … đã mất mẹ khi còn nhỏ …
Một cô bé … tận mắt nhìn thấy mẹ mình chết …
Một cô bé …yếu đuối và ngốc nghếch …
Một cô bé … hok có ai bên cạnh để tựa vào khi mệt mỏi …
Một cô bé … phải học cách đứng bằng đôi chân của chính mình, hok có bàn tay của bất cứ ai để nắm khi mệt mỏi hay bùn phiền ….
Một cô bé … học cách để trở nên mạnh mẽ vì lời hứa với ai đó mà ngay cả chính cô cũng hok nhớ ….
Một cô bé … đáng thương nhưng vẫn lun cười, vẫn lun vui vẻ, vẫn tỏ ra như chưa từng có ji` đau khổ trong cuộc đời cô và rằng cô là ng` may mắn nhất, hạnh phúc nhất trên thế giới ….
Hok đâu, hok phải đâu …
Quên đi tất cả, liệu có thật sự tốt không?...
Amy chợt mở mắt tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, nó ngồi dậy, chợt cảm thấy sợ hãi, tim đập mạnh, mồ hôi lấm tấm trên trán …
Một cảm giác wen thuộc, chính cảm giác này khiến nó sợ hãi, cô bé đó … sao giống nó wa’, năm 12 tũi... kí ức đã lãng quên, ng` phụ nữ đó, sao giống mẹ nó thế này …. Ng` mẹ của nó, ng` phụ nữ với cái tên Nadeshiko đc đặt cho ngôi biệt thự nó ở từ năm 13 tuỗi ….
Còn cậu nhox đó … là ai???
Liệu đó chỉ là giấc mơ – 1 cơn ác mộng hay chính là kí ức của nó …..???
Hàng trăm hàng ngàn câu hỏi khiến đầu óc nó như muốn vỡ tung ra thành từng mảnh, trái tim chợt cảm thấy đau và nước mắt lăn dài trên má, chẳng hĩu vì sao …
Someday My Prince Will Come Someday I’ll find my love ….
Nó chợt giật mình, với tay lấy cái ĐT đặt trên bàn …Là Yamada…
- Alo?
- Này nhóc, ngủ giờ này chưa dậy nữa hả? Dậy mau đi, đã nói là 7h có mặt tại học viện mà.
- Bik roy`, làm ji` ghê thế! Ple`, tôi đến ngay.
- Oh`, xuống nhà đi, tôi đang đợi ở dưới nhà này.
- Cái ji`? Sao anh lại ở nhà tôi.
- Mệt wa’, có lòng tốt chở đi lại còn ý kiến ý cò. Nói nhìu wa’, xuống mau đi!!!
Hắn nói như ra lệnh roy` cúp máy, miệng nở 1 nụ cười khó hiểu.
“Hứa với anh, em sẽ không khóc khi không có anh ở bên ….”
Someday My Prince Will Come Someday My Prince Will Come - Moon