Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Tác giả: Time
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 350 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 773 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:21:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 269: Mười Tộc Cấp 3 Biến Mất (1)
hế Tông!”
Ngưu Nữu bộ lạc thấy Minh Hạo vui mừng kêu lên, nước mắt rơi xuống, toàn bộ mọi người tụ tập, vòng quanh Minh Hạo hỏi thăm.
“Tam Nương nàng hiện tại ở đâu, sao không đi cùng ngươi?” Cỗ Ni Hãn nhìn xung quanh không thấy Tam Nương tò mò hỏi.
“Nàng à, đã cùng thuộc hạ của ta đến Nam Triều rồi.” Minh Hạo mỉm cười, nói: “Thật ra lần này ta đến đây để giải quyết chuyện của các ngươi.”
Đám người nghe vậy gật đầu.
Minh Hạo nhìn đám A Ti người nằm dưới đất, tiếp tục ra lệnh: “Đem các nàng trói lại.”
“Vâng tổng tư lệnh!”
Âm thanh trầm thấp đồng đều vang lên làm đám người Ngưu Nữu một trận giật mình, các nàng nhìn xung quanh qua lại trái phải, nhưng kỳ không thấy bóng dáng của ai, trong đầu đầy chấm hỏi.
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác các nàng, Minh Hạo đơn giản giải thích: “Chỉ là thuộc hạ ta có năng lực đặc biệt thôi.”
Đám nữ gật đầu.
Kế đó tại đám người Ngưu Nữu thần sắc rung động, một đoàn binh lính hùng mạnh đi ra.
Một đoàn cơ giới cao có hơn 3m đi ra, đoàn binh lính tay cầm súng ầm ầm bước ra.
Phía sau chính là một dàn xe tăng màu xanh nòng hướng trên, trông rất bá đạo.
“Ùn ùn ùn…” Tại đám nữ còn đang ngơ ngác nhìn đoàn binh hùng mạnh, bỗng nhiên trên bầu trời phát ra âm thanh đau tai nhức óc.
Đám nữ theo bảnn ăng ngẩng đầu lên, chỉ thấy đầy trời màu đen vật thể che kín tầng trời.
“Tất cả là thuộc hạ của ta, mặc kệ, đừng chú ý dến bọn hắn.”
“Toàn bộ là thuộc hạ của ngươi?”
Đám nữ nước nuốt bọt, thân thể các nàng không tự chủ run rẩy, nếu đếm sơ binh lính từ dưới đất đền bầu trời, có thể hơn ngàn, chục ngàn, thậm chí là…
Với số lượng kinh khủng kia, đủ để đánh hạ bất kỳ quốc gia, đế quốc nào.
Minh Hạo nhìn về Cỗ Ni Hãn, nói: “Ngươi đi theo ta.”
Nói xong đi trước.
Cỗ Ni Hãn lấy lại tinh thần, nhìn đám nữ nói: “Giải tán, chuẩn bị làm đồ ăn mừng.”
Sau đó nhanh chóng đi theo Minh Hạo.
Minh Hạo trở về căn phòng cũ của mình, nơi mà hắn lần đầu tiên xuyên việt đến.
“Thời gian trôi quau thật mau a…” Nhìn căn phòng ngày xưa mìnho 73, Minh Hạo phát ra cảm thán.
“Kẹt.”
Hồi sau tiếng cửa vang lên, Cỗ Ni Hãn bước vào phòng khép lại.
Nhìn thấy Minh Hạo đang nhìn căn phòng, nàng đứng qua một bên không làm phiền hắn.
Minh Hạo nhìn một hồi, quay ra sau, đi đến gần trước mặt Cỗ Ni Hãn, nhìn nàng cười nói: “Ngươi hoàn thành nhiệm vụ của mình rất tốt, ngươi muốn gì? Cảnh giới? Tiền bạc, sức mạnh? Ta đều cho ngươi”
Minh Hạo lời nói lúc này giống như cây đèn thần, có thể ban cho người mọi điều ước mong đồng dạng.
Cỗ Ni Hãn nhìn khuôn mặt suất trai Minh Hạo gần trong gang tấc, khí tức nam tử phả vào mặt, nhịp tim một hồi đập loạn xạ.
Nhớ đến hình ảnh Minh Hạo vừa mới cứu nàng, trong lòng tràn ngập cảm kích, còn có một chút tình cảm đặc biệt nam nữ.
Người nữ nhân nào không muốn một người nam nhân làm chỗ dựa? Nhất là tại thế giới này, cường giả vi tôn, cùng với Minh Hạo vừa làm một hồi anh hùng cứu mỹ nhân?
“Ta muốn ngươi.” Cỗ Ni Hãn không hề suy nghĩ, nàng nói ngay.
Lời vừa ra, lập tức biết mình lỡ lời, vì xấu hổ cả khuôn mặt đỏ lên, trông khá dễ thương.
Trong mắt hiện ra mong chờ, im lặng nhìn Minh Hạo.
Minh Hạo trầm mặc nhìn nàng, thở dài tầng tầng nói: “Xin lỗi, ta không muốn nửa, ngươi yêu cầu khác đi.”
Hắn có nhiều vợ lắm rồi, nhưng sau khi thu hết người này đến người khác, hắn cảm giác mình có chút vô tâm. Nhiều người như vậy, hắn chỉ là một người, không thể lo lắng và quan tâm được. Hắn không muốn lại có thêm người lại vào hậu cung lạnh lẽo của hắn.
Cỗ Ni Hãn nghe vậy tinh thần có chút suy sụp, trong lòng một mảnh buồn bã, vài giọt nước mắt lăn xuống gò má.
Minh Hạo nhìn nàng khóc có hơi không đành lòng, trong lòng thở dài, “thôi coi như phần thưởng của nàng đi, đi tới đâu hay tới đó.”
Hắn mỉm cười nói: “Có điều, nếu ngươi đồng ý mang thai con ta thì có thể.”
“Mang thai?” Cỗ Ni Hãn ngẩn ra, bất quá nàng nhanh chóng hiểu ý Minh Hạo, nàng không chút do dự cở hết toàn bộ quần áo.
Lộ ra đôi bưởi to đồng săn chắc, cặp hoa khiêu gợi, khu rừng thần bí đầy cây…
Cỗ Ni Hãn đi đến, tự tay cở hết quần áo cho Minh Hạo, sau đó cúi người xuống, há miệng ra, bắt đầu BJ – thổi sáo các loại…
Đêm đó, tại căn phòng Minh Hạo vang lên âm thanh dâm dục vang vảng.
“A…” Tiếng la thét tràn ngập sung sướng, tiếng bạch bạch như súng bắn ra…
Sáng sớm.
Minh Hạo mặc đồ vào, nhìn qua trên giường bãi chiến trường cùng thân thể nằm trần chuồng Cỗ Ni Hãn mỉm cười.
Không đánh thức nàng, nhè nhẹ mở cửa đi ra ngoài.
Minh Hạo đứng bên ngoài liên lạc với Thiên Tướng Quân.
“Tình hình thế nào rồi Thiên Tướng Quân.”
Thiên Tướng Quan chính là cái tên một unit thuộc Viking được Minh Hạo ban cho, như Nam Tướng Quân, dẫn dắt binh đoàn Viking của mình.
“Thưa tổng tư lệnh, toàn bộ tọa độ - vị trí của 12 bộ lạc cấp 3 hoàn toàn nắm bắt, xin tổng tư lệnh ra lệnh.”
Minh Hạo suy nghĩ một lát, nói: “Ngươi báo cáo lại toàn bộ tình hình binh lực của chúng ta xem nào.”
“Vâng tổng tư lệnh. Sau một thời gian dài thành lập, tổng số binh lực hiện giờ Terran là: 60.000 Marine, 30.000 Reaper,15.000 ghost, 20.000 Viking, 10.000 Medic Fly Omega, 20.000 Titan Air Robot, 10.000 Super Siege Tank, 1000 BattleCuires….”
Minh Hạo gật đầu, nghĩ nói: “Mỗi một bộ lạc phái 1000 Super Siege Tank nã pháo trước, sau đó mỗi bộ lạc phái tầm 3000 Marine, 1500 Repaer, 1000 Titan Air Robot, 1000 Medic Fly Omega hỗ trợ. Còn lại Ghost, BattleCuires không cần động.”
“À, còn nửa, trước khi ra lệnh cho Super Siege Tank nã pháo, ngươi phái người đưa thông điệp đầu hàng cho bọn hắn. Nếu bọn hắn chọn đầu hàng thì ký vào khế ước, nếu không thì… cứ giết thẳng cho ta!”
“Vâng tổng tư lệnh!” Đầu bên kia hồi âm lại.
Minh Hạo chấp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn bầu trời, ánh mắt lam lạnh lùng không chút cảm xúc.
Vì gia tộc Ngưu Nữu, cũng như vì Tam Nương một lần cuối, hôm nay hắn phải ra tay tàn sát một lần…
Còn về sau khi Minh Hạo rời đi, là phúc hay họa phải dựa vào các nàng tự mình xử lý rồi.
A Ti bộ lạc.
Trong phòng đầy người ngồi.
“Tộc trưởng, có người đưa bức thư tới.”
“Bức thư?” Người ngồi ở giữa đại sảnh cơ bắp nhất nữ nhân tay tiếp bức thư, vừa đọc xong lập tức xé bức thư đi.
“Làm sao A Tụy?” Đám trưởng lão gần đó thấy thề hỏi.
Người gọi là A Tụy thần sắc tức giận nói: “Trong bức thư ghi là cho chúng ta một phút đầu hàng vô điệu kiện, nếu không ngày hôm nay, bộ lạc A Ti biến mất khỏi thế gian.”
“Thật quá đáng, tên nào dám to gan như vậy!” Đám trưởng lão nghe xong thần sắc tức giận đập bàn một cái.
“Người đâu, đem tên vừa gởi bức thư chém cho ta!” A Tụy vẻ mặt âm trầm, lạnh lùng nói.
“Vâng…”
Tại khi các nàng nói chuyện, toàn bộ lời nói đều bị phía trên máy bay tàng hình ghi chép lại.
Thiên Tướng Quân đứng trên cao, vừa nhận được tình báo từ thuộc hạ lập tức nở nụ cười lạnh, ra lệnh: “Tất cả Super Siege Tank nghe lệnh, lập tức chuẩn bị khai pháo!”
“Vâng!” Đám hùng hồn âm thanh vang lên, cùng lúc đó trên sa mạc khô nóng, hơn ngàn chiếc màu xanh dương xe tăng chống càng hai bên lên, nòng pháo hướng lên trời, phương hướng chính là A Ti bộ lạc.
“Bắn!” Siege Tướng Quân đứng đầu điều khiển chi quân đội Super Siege Tank ra lệnh.
“Bùm bùm bùm.”
“Bùm bùm bùm.”
“Bùm bùm bùm.”
Tiếng nổ vang dội, hai nòng súng của Super Siege Tank bắn ra hai cái quả cầu sáng lên không trung.
Mặt đất rung chuyển, âm thanh nổ kinh thiên vang lên, dù cách xa trăm ngàn mét cũng có thể nghe thấy tiếng nổ này.
“Chuyện gì xảy ra?” A Tụy tộc trưởng nghe thấy âm thanh chấn động màng tai, nhanh chóng đứng dậy.
Các trưởng lão khác theo đó đứng lên, thần sắc nghiêm nghị nhìn nhau, một người trong đó nói: “Chúng ta ra bên ngoài xem.”
Đám người gật đầu đồng ý, cùng nhau hướng ra ngoài, nhưng vừa bước ra khỏi cửa lập tức biến sắc.
Bởi vì khi này, đám người cảm nhận một loại kinh khủng sức mạnh phá hủy nhanh chóng đến gần.
“Chạy!”
“Không!”
“Cứu…”
Dù muốn chạy đã muộn, trong nháy mắt toàn bộ khu vực A Ti bộ lạc sáng lên, sau đó “Bùm!” một tiếng, một nơi phồn vinh trong nháy mắt trở thành địa ngục trần gian, khói lửa ngập trời.
“Pằng pằng pằng!”
“Bùm bùm bùm!”
Tiếng súng vang lên, hơn ngàn Marine từ xa chạy đến, cầm súng bắn.
Phía sau chính là ngàn con robot cao lớn đang khai hỏa, mỗi lần nó bắn, chính là khu vực 10m bên trong gây nên nổ tung, người dính vào liền bị nổ thành cát bụi.
Một trong 10 bộ lạc cấp 3 gần đó với A Ti bộ lạc, Ma Thiên bộ lạc.
Trong đại sảnh vang lên âm thanh rên rỉ nữ tính cao trào.
Tộc trưởng bộ lạc Ma Thiên đời thứ 73, Ma Tô.
Nàng là một người phụ nữ dáng vẻ thành thục có hơn 30, mái tóc bạc để dài đến chân, ngược lại với Tây Cương đám người. Nàng rất xinh đẹp, không cơ bắp cuồn cuộn loại kia, nhưng lại giữ được ưu điểm của Tây Cương nữ tính, chính là đôi song phong khổng lồ đẩy lên trước.
Lúc này, Ma Tô không mặc quần áo, hoàn toàn để thân trần chuồng.
Nhắm mắt lại, ngồi trên ghế hưởng thụ lấy sự sung sướng.
Dưới chân nàng chính là hai nam tử đang quỳ gối, lè lưỡi liếm láp lấy nơi ấm áp bí ẩn nào đó…
“Ầm!”
Ma Tô đang hưởng thụ lấy nam sủng liếm láp, đột nhiên nghe tiếng nổ khiến nàng cả người giật mình, cảm xúc thăng hoa theo đó tuột xuống dốc.
Một chân đá vào đầu nam sủng xui xẻo gần đó, gào thét nói: “Cút, mau cút ra ngoài cho bản tiểu thư.”
Dù tuổi hơn 30, nhưng Ma Tô vẫn thích người gọi là tiểu thư hơn nhiều, bởi vì nàng cho rằng như vậy mới gợi lên vẻ xinh đẹp trẻ trung của nàng.
“Chúng ta đi ngay tiểu thư.” Hai nam sủng vội vàng chạy trốn ra ngoài, tựa như rất sợ vị tiểu thư này.
Ma Tô vẻ mặt nhăn nhó bực bội, nàng ghét nhất đang lúc hưởng thụ bị người phá đám.
“Người đâu, mau điều tra việc này cho ta.” Hướng về nơi cửa giận dữ gào lên, tâm tình vui vẻ Ma Tô hoàn toàn bị phá hủy, nếu bình thường nàng ăn nói rất nhẹ nhàng.
“Vâng tiểu thư.”
Ngoài cửa vọng lại tiếng nói.
Không chỉ bộ lạc Ma Thiên, toàn bộ lớn nhỏ các bộ lạc đều có người ẩn nấp – điều tra tin tức. Vừa nghe âm thanh này lập tức các tộc phái người đi thăm dò.
Mười phút sau, lớn nhỏ các tộc nhận được tin tình báo, vừa đọc xong tin, dù là bộ lạc cấp 3 cũng không khỏi vẻ mặt sợ sêt.
Bên trong tình báo ghi là: đội quân lạ xuất hiện, với số lượng hơn 10.000 binh chủng…sức phá hủy (cảnh giới) chưa biết, trong vòng một phút toàn bộ A Ti bộ lạc cấp 3 biến mất khỏi thế gian. Người sống sót: 0
“Nhanh, kêu người lập tức phong tỏa 1000m bên trong, nếu phát hiện có gì lạ lập tức báo ngay.”
“Nhanh lên, đem toàn bộ lối vào phong ấn, lập tức trực gác 24/24! Có dấu hiệu lạ nhanh chóng báo ngay cho ta!”
“Người đâu, mau mau…”
Tất cả các bộ tộc lớn nhỏ vừa đọc xong tình báo, ngay lập tức ra lệnh cho đám thuộc hạ.
Một lúc sau, chín tộc cấp 3 còn lại, các tộc trưởng vừa nhận được thông điệp đầu hàng gởi đến.
Siêu Cấp YY Hệ Thống Siêu Cấp YY Hệ Thống - Time