The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: Time
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 350 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 773 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:21:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 181: Nội Tại Thiên Sứ 12 Cánh
ing! Thiện ý nhấc nhở: chủ nhân có tinh thần lực, có thể đem tất cả mọi người ở đây đánh ngất, chừa lại Bỉ Bỉ Đông, đem tinh thần lực dụ hoặc, cho nàng hiếp dâm mình."
"Đing! Chủ nhân rơi vào vai con cừu bé nhỏ bị con sói cái ăn thịt, sau đó từ con cừu trọng sinh biến thành người anh hùng chính nghĩa, tiêu diệt gian ác trên thế gian!"
"Đing! Thiện ý nhấc nhở: chủ nhân nên giả bộ trở thành một con cừu bị hãm hiếp, bất đắc dĩ vô lực phản kháng, Bỉ Bỉ Đông sẽ trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, sau khi bị hiếp chủ nhân nên nhận nàng làm mẹ, tránh nàng nổi điên giết chủ nhân..."
Minh Hạo: "..."
"Cái đệt đậu má, đây chính là loại đẩy ngược trong truyền thuyết a, nhưng sao lại tà ác đến như vậy, không thấy một chút nào gọi là chính nghĩa?" Minh Hạo chửi bậy một tiếng, lại có chút khó hiểu hỏi: "Hệ Thống, vậy tại sao phải nhận nàng làm mẹ?"
"Đing! Thiên cơ khó dò, chủ nhân cứ trong vai con cừu bị hiếp là được, sau khi chủ nhân bị hiếp liền sẽ có một bất ngờ...."
Giọng nói của hệ thống không còn lạnh như băng như trước, thay vào đó là mùi vị vô cùng âm mưu cùng đê tiện.
...
"A? Sao buồn ngủ vậy nhỉ..."
"Ừm, ta cũng tự nhiên cảm thấy buồn ngủ quá..."
"Rầm..."
Đám người trong giáo hoàng điện chợt cảm giác buồn ngủ ập tới, mí mắt nặng nề, sau đó Hồn Thánh, quản chi Hồn Đấu La, hoặc Phong Hào Đấu La, kể cả Giáo Hoàng đều nằm xuống đất ngủ khò khè, chừa lại hai người Bỉ Bỉ Đông cùng Đường Minh còn tỉnh táo.
Bỉ Bỉ Đông ngẩn người nhìn xung quanh, ánh mắt hiện ra nghi hoặc, chuyện gì vậy, tại sao tự nhiên mọi người lại nằm ngủ? Chẳng lẽ kẻ địch tấn công?
Tại thời khắc này, chợt có một loại nào đó vô hình ập vào đầu nàng, đem nàng tinh thần lung la lung lay như bị say rượu, tiếp đó hai tay không tự chủ cở hết quần áo của mình ra.
Bỉ Bỉ Đông lộ ra một cái thân thể lòa lỗ hoàn mỹ, đôi cự nhũ nóng bỏng trắng tuyết, eo thon nhỏ, cái mông nhô cao chu ra phía sau.
Dù nàng đã hơn ba mươi tuổi, nhưng nhìn vẫn như hai mươi trẻ, chỉ là thân thể đầy đã hơn, khí chất thuần thục quyến rũ động lòng người hơn. Một đường cong S hoàn mỹ tuyệt vời bày ra trước mắt Đường Minh.
Tiếp đó, chỉ thấy hai mắt nàng mông lung một hồi, sau đó chuyển hóa thành tham lam nhìn Đường Minh, ánh mắt này tựa như con sói nhìn con cừu nhỏ, từng bước đi đến người hắn.
"Ngươi, ngươi muốn làm gì ta." Đường Minh sắc mặt trắng bệch, ánh mắt "sợ hãi" run rẩy nói, từng bước lùi ra sau.
"Ha ha ha, ta muốn ăn ngươi" Bỉ Bỉ Động phát ra tiếng cười ghê rợn khiến người nghe mà nổi da gà.
"Ngươi đừng tới đây, không là..." Đường Minh yếu yếu nói, cuối cùng đi đến góc tường không thể lại lui được nửa, hắn nhìn Bỉ Bỉ Đông lớn tiếng cảnh cáo, một tay che ngực, một tay che đũng quần của mình, tựa như một mỹ nữ sắp bị yêu râu xanh hãm hiếp đồng dạng.
Chưa đợi Đường Minh nói tiếp, Bỉ Bỉ Đông như con hổ đói nhào vào Đường Minh, đôi môi đỏ của nàng bịt miệng hắn lại, hai tay mạnh bạo xé toàn bộ quần áo của hắn.
"Um um..." Đường Minh phản kháng la lên, đáng tiếc miệng của hắn bị Bỉ Bỉ Đông cưỡng hiếp chặn lại, nước mắt chảy dài xuống má, chỉ là không biết nước mắt này của hắn là nước mắt cá sấu hay rơi lệ vì kích động đây?
Tiểu jj cùng lúc đó dựng đứng lên, mặc dù jj này chỉ dài bằng ngón tay út người lớn, nhưng dù vậy thì đủ rồi.
Tại thời khắc này, Bỉ Bỉ Đông đem Đường Minh để xuống đất, sau đó nàng canh ngay "tiểu cậu bé" ngồi lên
"Phóc...."
Nho nhỏ tiếng động, như vật thể nào đó rơi xuống giếng sâu...
...
Trong phòng.
Hai người nằm trên giường,một hài tử, một mỹ phụ.
Mỹ phụ tóc vàng, da thịt trắng như tuyết, đường cong hoàn mỹ, khi này nàng cùng tiểu hài tử cả hai đều hoàn toàn trần chuồng.
"Nhức đầu quá, giấc mơ đúng là quái dị..." Bỉ Bỉ Đông mở mắt ra, đôi mắt ruby đỏ xinh đẹp mở ra nhìn xung quanh, khi thấy nàng đang ở trong phòng mình thì thở phào một cái.
Giấc mơ quá cũng quá quái dị, trong mơ nàng biến thành "dâm phụ" đi hiếp dâm một đứa bé chỉ mới 6 tuổi, tại đại sảnh giáo hoàng, trước mặt mọi người khi ngủ...
Cũng may tất cả chỉ là mơ, nếu không chắc chắn nàng sẽ đâm đầu vào tường mà tự sát.
"Um?" Bỉ Bỉ Đông bỗng nhiên cảm giác nơi ngực như bị cái gì đó nắm truyền đến trong lòng cảm giác kỳ dị, nàng liếc mắt nhìn lại.
Đó là một tiểu hài tử thân thể trần chuồng, nằm xoay đầu hướng ngực, miệng nhỏ còn đang ngậm đầu vú của nàng...
"A!!!!!!" Bỉ Bỉ Đông sắc mặt kịch biến, hét thảm một tiếng, nhanh chóng ngồi dậy mặc quần áo vào.
Đường Minh nghe tiếng thét của nàng giật mình tỉnh dậy, hắn mơ màng mở mắt ra.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ, thu được một cái võ hồn, chủ nhân vận khí gia thân, thu được cái đầu tiên siêu cấp hồn hoàn trăm vạn năm!"
Hệ thống âm thanh vang lên, theo đó Đường Minh tinh thần càng tỉnh hơn, hắn cũng nhanh chóng mặc quần áo lại, không lo trong đầu âm thanh hệ thống, vì hắn biết tính cách của Bỉ Bỉ Đông. Nàng chính là người điên a, phải biết từ khi nàng bị giáo hoàng hiếp dâm, khi đó nàng chỉ mới có 16 tuổi, sau khi bị hiếp tính cách đã đại biến, trở nên hận thù đến điên cuồng, ai biết nàng nổi điên lên giết mình?
Đường Minh sau khi mặc quần áo vội vàng khuôn mặt đáng thương, ôm chằm lấy lưng của Bỉ Bỉ Đông, nói: "Mẹ là con đây, con trai ruột của ngươi...."
Bỉ Bỉ Đông xoay người, khuôn mặt tuyệt mỹ một mảnh xanh xao âm trầm, nước mắt từng giọt rơi xuống, sỉ nhục, vô cùng sỉ nhục, dù tên kia hồn hoàn thiên sứ 12 cánh thì thế nào, ta chắc chắn phải giết hắn để rửa lại trong sạch!!!!
Trong mắt hiện lên vô tận sát ý dâng trào. Nàng ánh mắt muốn ăn thịt người Đường Minh, giơ tay ra, ý định một chưởng đánh chết cái tên tiểu tử này ngay tức khắc, nhưng vào lúc này nàng vừa nghe chữ "mẹ" từ Đường Minh kêu lên, lập tức cả người nàng tựa như bị sét đánh, đứng im không nhúc nhích.
Ánh mắt theo bản năng nhìn lại thân ảnh nhỏ nhắn đang ôm mình kia.
Da thịt trắng như ngọc, khuôn mặt nhỏ bé soái trai, một đầu tóc vàng ngắn...
"Khuôn mặt kia, không phải là tiểu tử Đường Minh hồi hôm qua à? Nhưng ta nhớ rõ tóc hắn ngày hôm qua là màu đen, tại sao hôm nay tóc hắn từ màu đen chuyển thành màu vàng? Hơn nửa tại sao ta cảm giác được ta cùng hắn huyết mạch liên kết với nhau. Ta nhớ rõ ta chỉ sinh một đứa con gái là Nhận Thiên Tuyết thôi mà? Chẳng lẽ ta bỏ quên đứa con khác ở ngoài?."
Bỉ Bỉ Đông trong chốc lát rơi vào mê mang, khó hiểu, nghi hoặc. Nàng không nói tiếng nào, ánh mắt cứ nhìn đăm đăm Đường Minh không chớp mắt.
Đường Minh hiện tại cũng có chút khó hiểu, tại ngày hôm qua sau khi bị Bỉ Bỉ Đông hiếp dâm xong, hắn lập tức dùng tinh thần lực đọc ký ức nàng, tìm đến căn phòng, một mình lôi kéo nàng vào phòng, bởi vì thân thể còn nhỏ, cho nên kéo nàng về vô cùng mệt, có thể nói là hết sức, sau đó hắn liền lăn quay ra ngủ.
Trong lúc Đường Minh tìm đọc ký ức Bỉ Bỉ Đông thì Đường Minh biết được lão già giáo hoàng kia là ai.
Bởi vì Đường Minh xuất hiện, làm cốt truyện khởi đầu có chút sai lệch.
Cốt truyện trong nguyên tác: Đường Hạo một tay ôm Đường Tam đánh nhau với giáo hoàng, cuối cùng hai bên rơi vào trọng thương...Giáo hoàng mang bản thân trọng thương trở về Võ Hồn Điện, Bỉ Bỉ Đông nhân cơ hội này đánh giết giáo hoàng, trả thù cho hành động súc sinh của hắn năm xưa, đem đổ toàn bộ tội lên đầu Đường Hạo. Sau đó nàng lên chức giáo hoàng...
Hiện tại: Đường Hạo một tay ôm Đường Minh, một tay ôm Đường Tam, cho nên không thể đánh nhau với giao hoàng -> chạy trốn – hai bên không đánh nhau -> Giáo Hoàng không rơi vào trượng thương như nguyên tác, sau tự sát của Lam Ngân, hắn chỉ là bị thương nhẹ mà thôi, không ảnh hưởng đến gân cốt.
Sau khi hiểu ra thì Đường Minh có chút bó tay rồi, bởi vì hắn mà dẫn cốt truyện sai lệch, khiến cho giáo hoàng đời trước chưa chết, mà Bỉ Bỉ Đông cũng vì đó chưa có cơ hội xuống tay lên chức giao hoàng được.
Còn về đám người nằm ngủ tại đại sảnh Đường Minh liền mặc kệ bọn hắn...
"Hệ thống, chuyện này là sao?" Đường Minh thấy Bỉ Bỉ Đông nhìn mình, ánh mắt mê mang, hắn cảm giác chuyện này có chút vượt qua logic của hắn a, chẳng lẽ kêu một tiếng mẹ nàng liền thật sự nhận mình làm "con ruột?" Phải biết hắn xuất sinh từ bụng Lam Ngân chứ không phải từ bụng nàng nha.
"Đing! Chủ nhân hồn hoàn thiên sứ 12 cánh có nội tại đặc biệt." Hệ thống trở về băng lãnh cơ giới như trước trả lời.
"Nội tại?" Đường Minh khó hiểu hỏi.
Tại lúc này, trước mặt Đường Minh hiện lên bảng thông tin 4D:
"Tên: Thiên Sứ 12 Cánh
Loại: Võ hồn (đấu la đại lục)
Cấp: SSSS (max)
Nội tại: Liên kết huyết mạch (Nội tại đặc biệt dành cho thiên sứ 12 cánh)
Giới thiệu nội tại: chịch một người con gái bất kỳ sẽ trở thành con ruột của người đó, có 100% thừa hưởng võ hồn. Đây chính là thiên sứ năng lực đặc thù một trong, Lai Giống Ruột, (duy nhất chỉ có thể tại một người, người khác không được.)
Skill: cần hồn hoàn tương ứng (?).
(Chiều - tối tiếp)
....
Bài nhạc: Anh Hùng Khó Làm (lời việt).
s://youtu.be/RdkNUbLTE30
[Chú thích]
*Võ hồn: thiên phú của người vừa sinh ra (ví dụ là hỏa)
*Hồn hoàn: săn giết hồn thú, cái này giống như skilll thôi, nhưng khác là đi săn giết để "hấp thu" có được.
*Ví dụ: Võ Hồn: Lam Ngân Thảo - Hồn Hoàn: liên quan đến thực vật hoặc bổ trợ cho nó.
*Mỗi cái Hồn Hoàn = 1 skill, còn ra chiêu mạnh hay yếu tùy theo số năm cao thấp của hồn hoàn đó như đã phân ở chương trước.
*Nếu cơ thể trình độ cùng tinh thần lực chịu không nổi hồn hoàn số năm cao hơn, mà cố hấp thu, sẽ bị bạo thể chết, tỷ lệ thành công rất thấp. Nhưng hồn hoàn của hệ thống chứ không phải săn giết để thấp thu cho nên miễn dịch loại này......
........
Siêu Cấp YY Hệ Thống Siêu Cấp YY Hệ Thống - Time