Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: kingbin
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 398 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 302 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:55:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 165: Người Của Lão Henry Đến
ghĩ ra gì?”
Mã Đống và Trương Nghĩa trăm miệng một lời đồng thanh hỏi Vương Minh.
Vương Minh cười hắc hắc rất mờ ám nói
“Hai người còn nhớ cái tổ chức buôn bán ma túy ở quận 13 lúc trước không?”
“Có”
Mã Đống nói đến đây đột nhiên nhớ ra một thứ gì đó, hai mắt sáng rực lên nhìn Vương Minh hỏi
“Có phải ý chú là…”
Vương Minh mỉm cười gật đầu nói
“Lần đó khi chúng ta tiêu diệt cải tổ chức đấy xong có thu được một lượng ma túy cao cấp tương đối lớn, ước chừng cũng phải vào khoảng vài chục triệu đô hiện giờ vẫn còn đang được bảo quan trong kho. Hắc hắc… đó chẳng phải là một nguồn tiền sao”
“Quả là cao kiến”
Trương Nghĩa vỗ đùi, giơ ngón tay cái tán thưởng Vương Minh.
Vương Minh cười cười nhìn Mã Đống nói
“Việc tiêu thụ này phải nhờ Mã ca rồi”
Vương Minh biết năm xưa Mã Đống giữ vài trò quản gia trong tổ chức sát thủ Vương gia, chắc chắn sẽ có một số mối quan hệ ở trong thế giới ngầm, điển hình là số vũ khí mà Hắc quân hiện giờ đang dùng đều là thông qua mối quan hệ của Mã Đống mà có được. Vì vậy việc xử lí đám ma túy kia Mã Đống là nhân tuyển thích hợp nhất.
“Chú cứ yên tâm. Đối với anh đây chỉ là việc nhỏ, đảm bảo không khiến chú thất vọng”
Mã Đống vỗ ngực giọng đầy tự tin nói. Rồi Mã Đống suy nghĩ một lát sau đó nói
“Lần này là một trận chiến lớn, anh nghĩ chúng ta cần thêm một số đồng mình. Em thử liên hệ với tướng quân Liễu Sơn Thành và cha vợ Nguyễn Sinh của chú em.”
Vương Minh gật đầu rồi lại lắc đầu nói
“Mặc dù diệt Nguyễn gia không chỉ là việc của riêng chúng ta nhưng em nghĩ nếu trong trường hợp vạn bất đắc dĩ mới dùng đến sự trợ giúp tờ phía chính phủ, mà theo em nghĩ dù chúng ta có viện đến sự trợ giup của chính phủ thì cũng không có được nhiều sự ủng hộ bởi lúc này Nguyễn gia và chính phủ đang ở thé giằng có đấu tranh ngầm mà thôi, nếu bên nào manh động xé rách da mặt trước thì bên đó sẽ cực kì bất lợi”
“Cũng đúng. Bất quá có còn hơn không”
“Vâng”
Vương Minh gật đầu. Hắn nói chuyện thêm với Mã Đống và Trương Nghĩa nghĩa một lúc, tìm thêm một số biện pháp bởi với số tiền vài chục triệu có lẽ còn hơi khiêm tốn, bàn bạc xong thì Vương Minh cáo từ rời đi. Đi vào trong xe đang định rút điện thoại lên gọi điện hẹn gặp Liễu Sơn Thành thì điện thoại lúc này rung lên. Số điện thoại trên màn hình là thuê bao nước ngoài, Vương Minh nhăn mày không biết ai gọi cho hắn. Hắn mở máy, chưa kịp lên tiếng thì bên trong điện thoại đã truyền liên tiếng của một người phụ nữ.
“Xin hỏi đây có phải là điện thoại của Vương Minh không?”
Nghe giọng của người phụ nữ này Vương Minh có chút khó chịu bởi giọng nói của nàng rất lạnh lùng quyết đoán, từng câu từng chữ khiến người nghe có cảm giác như đang bị cấp trên thăm hỏi. Chỉ cần dựa vào hai điều này Vương Minh có thể đoán được người phụ nữ trong điện thoại lúc này thuộc tuýp phụ nữ mạnh mẽ hay gọi cách khác là nữ cường nhân, đặc biệt nàng ta chắc chắn là có địa vị không hề thấp chút nào. Bất quả môt kẻ già trước tuổi như Vương Minh lặn lộn trong xã hội cũng không ít, cũng gặp không ít nữ cường nhân nên không chút gì bối rối, Vương Minh bình thản nói
“Đúng tôi là Vương Minh. Xin hỏi cô là…”
“Tôi là Maria Fringer, tôi được ngài Henry ủy quyền dẫn đội đến tiếp nhận tài liệu”
“Ồ hóa ra là cô Fringer. Bây giờ đội các cô đang ở đâu”
“Chúng tôi vừa xuống sân bay Đông Doanh”
“Vậy các cô chờ chút tôi lái xe đến đón”
“Không cần thiết phải như vậy. Anh chỉ cần nói địa chỉ hẹn gặp, chúng tôi sẽ tự đến đó”
“Được. Tôi đang đứng ở trước cửa của cao ốc Trung Thành. Tôi sẽ đợi cô ở đây, cô đến nơi gọi điện tôi sẽ ra đón”
“OK”
Nói xong từ này thì người phụ nữ tên Maria trực tiếp cúp điện thoại.
Vương Minh ngồi đợi trong đại sảnh của cao ôc Trung Thành, vì bảo vệ và tiếp tân đều đã quen mặt hắn nên khi thấy hắn cứ lởn vởn trong đại sảnh thì cũng không chút nào khó chịu cả thậm chí một số tiếp tân còn cố tỉnh tiếp cận trò chuyện với hắn. Vương Minh cũng không cự tuyệt mấy cô tiếp tân này mặc dù hắn biết mục đích các nàng tiếp cận hắn, ngoại trừ cái túi tiền của hắn ra thì còn nguyên nhân nào nữa chứ. Đang trò chuyện vui vẻ với một cô tiếp tân trẻ tuổi thì điện thoại reo lên. Vương Minh chỉ nhìn lướt qua dãy số, nhanh chóng mở máy.
“Cô Fringer, các cô đến nơi chưa?”
“Chúng tôi đã đến trước cửa cao ốc Trung Thành”
“Vậy các cô hãy đi vào trong. Tôi đang đứng quầy tiếp tân”
“Được”
Vương Minh cũng không phải đợi lâu, hắn nhìn ra phía cửa thấy lúc này một nhóm ba người, một nữ hai nam đi vào trong. Ba người này mặc dù trông rất bình thường nhưng Vương Minh từ khi luyện thành “”Uy” thì cảm giác cũng nhạy bén hơn hẳn, hắn thấy từ trên người ba người này tỏa ra một áp lực vô hình đè nặng lên hắn, đặc biệt là người phụ nữ trẻ tuổi đi đầu thì áp lực này càng lớn hơn. Cứ mỗi bước ba người này tiến gần về phía hắn thì áp lực trong lòng lại càng lớn hơn trước.
“Chắc chắn là ba người này đang giở trò quỉ. Mịa nó hổ không ta uy thì tưởng là mèo”
Vương Minh sầm mặt nghĩ. Hắn trong lòng cười lạnh rồi lập tức phát động hắc ám nội khí thi triển “Uy” đối chọi lại với khí thế vô hình của ba người kia. Sự bá đạo của hắc ám nội thì không cần phải nói vì vậy uy áp do Vương Minh tạo ra lập tức như một con mãnh thú nuốt chửng lấy uy áp mà ba người kia tạo ra.
Ba người kia cảm thấy một luống khí khổng lồ đề ép xuống thì cực kì kinh hoàng đặc biệt là người phụ nữ tên Maria Fringer. Lúc trước đến đây nàng đã nghe thượng câp Henry nói qua về người thanh niên trẻ tuổi trước mặt này đồng thời nàng cũng đã tìm tòi tư liệu trong ngân hàng dữ liệu biết hắn là một khí năng giả có chút thực lực nhưng bây giờ khi trực tiếp giao phong một màn thì nàng cảm những đánh gia trong tư liệu hoàn toàn là không chính xác, thực lực của người thanh niên trẻ tuổi này phải nói là cực kì cao.
“Dừng lại”
Cố gắng dùng năng lượng tinh thần chống lại luồng uy áp khổng lồ như một hòn thái sơn đang đè lên người, Maria lên tiếng. Lập tức luồng uy áp nặng như núi thái sơn biến mất, hai người đàn ông phía sau Maria thấy vậy thì mới thở phào, tuy rằng trên mặt không hề có chút biểu hiện nào nhưng từ bên trong ánh mắt của hai người này Vương Minh có thể thấy được sự sỡ hại bên trong lòng của hai người.
Thu lại hoàn toàn uy áp, Vương Minh thở mạnh một cái để ổn định tâm tình, hắn trên miệng nở nụ cười thân thiện rồi cất bước tiến gần lại ba người, giơ tay ra về phía người phụ nữ hỏi
“Đây chắc là cô Fringer”
“Phải là tôi. Maria Fringer, hân hạnh được gặp anh Vương Minh”
Maria cùng chìa tay ra bắt lấy tay Vương Minh, tuy rằng chỉ là chạm trong thời gian ngắn nhưng Vương Minh có thể cảm nhận thấy được sự mềm mại và mát lạnh của làn da. Điều này khiến Vương Minh nghi hoặc bởi nhìn diện mạo của Maria thì giống với một người phụ nữ gần bốn mươi nhưng da tay sao lại giống với một thiếu nữ như vậy chứ. Mặc dù thắc mặc nhưng Vương Minh cũng không dám hỏi bởi cái vấn đề này có chút tế nhị, hắn cười nói
“Hân hạnh”
“Có lẽ chúng ta nên bắt đầu vào việc chứ”
Maria thấy Vương Minh còn muốn tiếp tục mấy hành động xã giao nữa với hai người phụ tá phía sau của nàng thì lên tiếng nhắc nhở.
Vương Minh cười cười, hắn không ngờ Maria Fringer lại gấp gáp như vây nhưng đối phương đã lên tiếng nên vòa việc chính thôi. Vương Minh gật đầu nói
“Được. Ba người đi theo tôi”
Vương Minh dẫn ba người đến căn phòng hop của công ty Vương thị. Trong lúc đợi ba người này Vương Minh đã gọi điện cho Mã Đống nhờ hắn chuẩn bị sẵn một căn phòng yên tĩnh đồng thời đem tập tài liệu về thứ thuốc siêu nhân.
Lúc Vương Minh vào trong phòng thì thấy Mã Đống đã ngồi chờ sẵn trên đó. Mã Đống thấy Vương Minh vào thì gật đầu đứng lên không nói gì chỉ trao tập tài liệu vào tay Vương Minh sau đó đi ra ngoài. Vương Minh cầm tài liệu nhìn về ba người ở phía sau thấy ba người không biết từ lúc này đã tản ra rà soát kiểm tra từng góc ngách trong can phòng họp rộng lớn này. Vương Minh thấy vậy thì lên tiếng
“Mọi người yên tâm, căn phòng này tuyệt đối an toàn”
Maria Fringer cười cười nói
“Không phải chúng tôi không tin cậu nhưng mà cẩn thận thì vẫn hơn”
Vương Minh cũng không cảm thấy có gì phật lòng cả, hắn biết với đặc thù công việc của ba người này nếu không cẩn thận trong từng hành động thì chính đang đùa giỡn với chính mạng sống của bản thân. Vương Minh ngồi xuống ghế chủ vị nhàn nhã nhìn ba người lần mò kiểm tra.
Siêu Cấp Ác Ma Siêu Cấp Ác Ma - kingbin