Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Tác giả: meosutu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nhân Hi
Số chương: 46 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 925 / 2
Cập nhật: 2017-11-16 00:23:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30: Hồi Đại Chiến
ói Xong, Lưu Hoa Nguyệt lấy trong vòng không gian ra một cây quạt phiến sắt mỏng bên tay trái, một cây hắc kiếm bên tay phải. Nàng truyền nguyên khí vào trong kiếm và quạt, dùng tốc độ nhanh nhất để tấn công.
Nàng dùng nguyên khí phân tán giọng nói của mình đi khắp mọi nơi:" Các ngươi nghĩ chỉ bằng các ngươi cũng đòi đánh bại ta sao? Hôm nay, ta không đánh các ngươi thừa sống thiếu chết thì không phải danh xưng thiên hạ Huyết Nguyệt!"
Tứ đại hộ vệ Hấp Huyết lâu cả kinh. Không ngờ bọn họ vậy mà chọc phải ổ kiến lửa. Bí ẩn khôn lường, thị huyết vô tình, kinh tài tuyệt thế, khuynh đảo chúng sinh lại đứng trước mặt họ- Huyết Nguyệt- lâu chủ Huyết Sát lâu!
Mặc dù chỉ là một cô nương nhưng.... Huyết Nguyệt lại giết người không ghê tay, thủ đoạn tàn nhẫn đến đâu cũng phải đạt được mục đích. Mặc dù đấu với người tu vi cao hơn mình nhưng luôn chiến thắng bằng thủ đoạn, tốc chiến tốc thắng nên ai ai nghe danh nàng cũng phải sợ mất mật.
Thấy được một tia sợ hãi trên ngươi bọn họ, nàng cười phá lên:" Ha ha ha ha ha ha! Sao? Lúc nãy mạnh mồm mạnh miệng thế nào mà bây giờ nghe danh ta lại như mất gan mất mật thế?"
Thanh âm của nàng truyền ra bốn phương tám hướng lại có giọng điệu quỷ dị kia làm bất kì ai cũng phải kinh hồn bạt vía. Phong Thần vẫn giữ được vẻ vân đạm phong kinh của mình, mỉm cười lên tiếng:" Nguyệt nhi, nếu nàng chơi đủ rồi thì chúng ta đi về. Còn chưa chơi đủ thì vi phu bồi nàng!"
Tứ đại hộ vệ thầm than khóc. Thiên a~~! Hóa ra lâu chủ phu nhân lại là Huyết Nguyệt, thì làm sao bọn họ bắt giữ nàng được chứ? Thiệt khủng bố mà!!
Hắn điềm nhiên lấy ra một cây trường kiếm. Chân đạp đất vận kinh công bay lên. Hắn xuất hiện trước mặt nàng, vung kiếm. Nàng nhếch khóe môi cười lạnh, cầm hắc kiếm đỡ lại, tay trái vung quạt chém vào tay hắn.
Nhưng không thể chém rách lớp áo của hắn. Đồng tử của nàng thoáng co rút. Giáp Băng y?! Thứ này được may từ Tơ của Cẩm Băng tằm. Hai năm chỉ có một cây vải nên vô cùng trân quý; không chỉ có vậy, thứ này là thủy hỏa bất xâm, đao thương bất nhập. Rất khó để làm nó tổn thương!
Con mẹ nó! Chưa lúc nào nàng muốn chửi thề như lúc này! Cái gì không xài lại xài cái thứ khó nhằng này. Thật hận vì sao lúc trước không cho hắn uống đoạt tụ đan do nàng tự chế chứ?! (Nếu các tềnh iu hỏi đoạn tụ đan là gì thì Mèo sẽ đáp: nó là loại đan thần kì biến "thẳng" thành "cong" không thể nghi ngờ3!)
Thấy tình thế đã thay đổi, nàng liền vung quạt chém đến mặt hắn. Hắn làm bộ dáng khổ sở, ủy khuất nói:" Nàng thật quá đáng! Nàng hủy dung vi phu rồi thì thiên hạ sẽ chê cười nàng vì đã gả cho kẻ bị hủy dung đó!"
Nàng cắn răng, thét lên:" CÂM MIỆNG!!!" Tốc độ tấn công của nàng tăng lên, lực đạo mạnh hơn và lượng nguyên khi nàng sử dụng cũng nhiều hơn.
Đám người Trọng há mồm to tới mức có thể nhét vừa một trái trứng gà. Vì sao? Đơn giản vì ngoài tiếng xé gió thì cũng chỉ có tiếng binh khí va vào nhau chứ không hề thấy hai thân ảnh kia đâu cả.
Nàng cố gắng tìm tử huyệt trên người hắn nhưng mà càng cố gắng thì càng thất bại. Tìm mãi chẳng thấy được cái tử huyệt nào cả. Hắn che dấu quá sâu, người làm nghề sát thủ chuyên nghệp nhiều năm như nàng lại bó tay trước một mục tiêu?
Ở hiện đại thì chắc chắn rằng tên cầm thú này sẽ được tôn lên làm thánh sống- người đầu tiên là mục tiêu của nàng mà không chết! Mọi người không tiếc vung tiền để xây đủ tượng đài để vinh danh tên này đi!
Sát Thủ Vương Phi Sát Thủ Vương Phi - meosutu Sát Thủ Vương Phi