Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 518 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:30:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 99: Nữ Nữ, Hi Vọng Sau Này Ngươi Không Hận Ta
hi đó hắn cũng chỉ là một thiếu niên 12 tuổi, trơ mắt nhìn Khương cung cháy sạch không còn một mống.
Thuộc hạ Mạnh Quốc tiếc hận kiến trúc đẹp như vậy không thể giữ lại cho mình, Cẩm y vệ lại một đường truy sủng cơ cùng một nữ hài mới vừa sanh ra trốn chạy.
Mà sở dĩ đối với lời nói và việc làm của Như Ý mà một con sói không thể biểu như thế cũng không kỳ quái, Mạnh Tử Ca chỉ cho là tám năm trước nhất định không chỉ có một người sống sót.
Rất có thể là có người đi theo sói cùng nhau nuôi lớn nàng, dạy nàng nói chuyện, giảng cho nàng chuyện xưa sói lấy cá như thế nào.
Thế nhưng người này chắc chắn là chết trước nàng, vì vậy liền có Nữ Nữ hôm nay.
Đưa tay cầm thanh cung trên bàn kia ở trong tay, hắn không ngủ vài đêm, tự tay tạo nên một vũ khí cho nàng.
Hôm đó từ trong rừng rậm ra ngoài, tay nàng hất một nhánh cây ném đi, chuẩn xác cắm vào cổ con hươu nhỏ đang chạy trốn.
Hắn liền nhìn ra, hài tử này đối với săn bắn, có một loại thiên phú bẩm sinh.
Có lẽ đây sẽ là thủ đoạn tuyệt sát để sau này nàng bảo vệ tánh mạng, nếu hắn nhìn ra, luôn luôn tính toán vì nàng sau này.
Thiếu người ta, thì phải tận lực đền bù.
Tuy nói năm đó là hai quân giao chiến thắng bại phải chấp nhận, nhưng với một đứa bé mà nói, còn tàn nhẫn chút.
Tám năm trước quốc gia của hắn muốn mệnh cả nhà của nàng, tám năm sau, quỷ thần khiến xui nàng lại cứu nhi tử của kẻ thù, lại bảo vệ Thiên hạ lệnh cho hắn, vì nó mà khắp thiên hạ đều điên cuồng......
Nói cho cùng, đây chính là số mệnh.
Mà nàng, chính là người bị số mệnh phái tới đòi nợ Mạnh Quốc của hắn.
"Nữ Nữ......" Mạnh Tử Ca nói nhỏ, "Nếu như có thể không biết, thì cả đời cũng không cần biết! Ta đưa ngươi từ trong rừng rậm ra ngoài, là muốn cho ngươi ngày tháng tốt đẹp. Là một cuộc sống yên lặng, bình yên lớn lên. Nếu như...... Nếu như có một ngày ngươi biết, hi vọng ngươi không bị thù hận che mắt, cũng không cần hận ta."
Cuối cùng thở dài một tiếng!
Không hận! Đây cũng là hi vọng xa xỉ nhất của hắn đối với nàng.
.......
Chương 100: Thử tên
Kia cây cung bằng ngà voi đưa tới trước mặt Như Ý thì nàng đang rối rắm với một chùm vải.
Là ăn? Hay không ăn đây?
Ăn đi! Quả này không có bao nhiêu thịt, không đầy bụng, lại muốn cho dạ dày mình no no một chút.
Không ăn, hiện tại quả là thềm!
Đời này không ăn vải, Như Ý không biết được nuốt vật này vào trong bụng, dạ dày yếu sẽ dùng phương thức kháng nghị gì.
Cho nên...... Rất rối rắm a!
Cũng may rối rắm này rất nhanh sẽ thua hấp dẫn của cây cung, nhưng nghe được nữ hài phê bình một hồi, cầm cây cung đến trong sân di chuyển ba vòng.
Sau đó giơ tay, hướng về phía Mạnh Tử ca một thân áo tím mới tinh nói:
"Mạnh! Đồ đưa tới trên tay ta, chính là tặng cho ta chứ? Sẽ không chỉ là đưa ta xem một chút, một lát lại muốn đưa về?"
Hắn bật cười, chỉ nói nha đầu này rốt cuộc vẫn còn là một hài tử, một người có đồ chơi mới là có thể vui mừng như thế.
Vì vậy gật đầu, ở trong viện ngồi xuống ghế, mở miệng nói:
"Đưa cho ngươi!"
Trong nháy mắt, trong mắt nữ hài vừa thoáng qua tia sáng kỳ dị.
Ánh mắt chứa lục quang sâu thẳm trong tuyết sơn mịt mờ, hẳn là rực rỡ hết sức đẹp mắt.
Bây giờ Khanh Như Ý cũng không phải hài tử hoang dã trong rừng rậm là Mê Tung nữa, tuy nói tóc khô héo đang xõa sau ót, nhưng có quần áo tương xứng, da thịt cũng tắm rửa sạch sẽ lại lộ ra trắng trẻo, nếu như không để ý đến dáng vẻ gầy đến đáng sợ này, đứa trẻ này thật sự rất đẹp.
Giương một tay lên, trong tay áo là mũi tên ngắn tinh xảo.
Mỗi mũi tên không dài quá tay áo, đầu tiễn sắc bén, trong ánh mặt trời phản chiếu tinh quang.
Như Ý rất thông minh, lập tức ý thức được những mũi tên này chính là mũi tên chuyên dụng tinh xảo.
Vì vậy kéo dây cung ra, lạingẩng mật lên, rốt cuộc hai cánh tay giơ lên, tên ngắn thẳng hướng mà bắn ——
Không lâu lắm, có người hổn hển chạy qua bên này, không đợi vào viện liền la hét ——.
Chương 101: Thật là nha đầu phách lối
"Là người nào lớn mật như thế, đã bắn đèn màu vừa mới treo xong xuống!"
Như Ý cười khẽ, vừa nhìn một gã sai vặt chạy vào giơ giơ cung trong tay mở miệng xin lỗi ——
"Thật xin lỗi! Vốn là ta muốn bắn con chim xuống! Nhưng Thiên Ngọc Sơn quá cao, căn bản không có con vật nào có thể bay qua tầng mây. Cho nên chỉ có thể tùy ý tìm mục tiêu thử đồ chơi mới một chút! Tạm được! Độ chính xác không tệ!"
Gã sai vặt kia giận đến sắc mặt tái xanh, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy nha đầu lớn lối như vậy!
Nhưng đang muốn cãi lại, lại phát hiện mình chạy tới nơi hẳn là Thiên Vũ các!
Chỗ này bắt đầu lúc nào lại có người ở rồi?
Nhưng, hôm nay kinh sợ hiển nhiên cũng không dừng lại.
Đang chần chờ có nên đi vào trong nữa hay không, vừa nhấc mắt, thấy một nam tử mặc áo tím ngồi ngay phía trước.
Một thân quý khí trong tiểu viện này tựa như lấp lánh ánh quang, làm cho người ta không tự chủ được cũng sẽ bị hấp dẫn, nhưng cũng không thể không ngừng bước ở khoảng cách xa.
Đó là một loại khí thế làm người khác phải quỳ bái, bất luận ngươi là ai, ở trước mặt người này, cũng sẽ sinh ra kích động hai đầu gối chạm đất.
"Tôn, Tôn chủ!" Gã sai vặt kia ngọa nguậy hồi lâu mới phản ứng được người này lại chính là ngày này Ngọc Sơn chủ nhân!
Tôn chủ, hắn nhỏ ( ý nói về địa vị) như vậy căn bản không có cơ hội nhìn thấy.
Cho dù là trước đó vài ngày tù thất bên kia nướng người, tất cả người trên Thiên Ngọc Sơn bị yêu cầu tập trung đến trên quảng trường xem, hắn cũng chỉ là ở mấy hàng phía sau đều nhìn không rõ bóng người đằng trước.
Thật ra thì, hắn không biết Tôn chủ hình dạng thế nào.
Nhưng trên đỉnh núi này chỉ có một người mặc màu tím, đủ để chứng minh thân phận của đối phương.
Vì vậy, quỳ xuống, run rẩy, cũng không dám chất vấn Như Ý vì sao bắn cái đèn màu hắn mới vừa treo đến lầu xuống.
"Dậy đi!" Mạnh Tử Ca khẽ mở miệng, trầm giọng mà nói. Lại nhìn đèn lồng trong tay gã sai vặt kia xách theo đã phá hỏng, không khỏi tán thưởng: "Nữ Nữ, ngươi săn bắn chính xác rất tốt.".
Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói - Phượng Điểm Giang Sơn