Love at first sight is often cured by a second look.

Love is sweet when it’s new, but sweeter when it’s true.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 136 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1057 / 4
Cập nhật: 2017-10-06 07:27:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24: Ngày 24
ôm nay sau buổi tập luyện sáng sớm, bốn chúng tôi, Hobgoblin và Goblin, lại đi săn.
Và thứ đầu tiên chúng tôi bắt gặp là một con nhện đen có vài sọc vàng dài 70cm. Tôi quyết định cho nó cái tên tạm thời là "Nhện Quỷ".
Vì nó làm một cái mạng nhện trông như cái tổ, nên tôi đốt nó cháy rụi với kỹ năng [Điều khiển lửa].
Tôi gặp một chút rắc rối vì ngọn lửa lan rộng và có thể gây cháy rừng.
Nếu nó trở thành một cuộc đại hỏa hoạn thì chúng tôi chết chắc.
Học kỹ năng [Tạo tơ nhện].
Và do đó, tôi học được cách tiết ra tơ nhện từ các ngón tay--không đợi đã.
Vì tôi là Goblin nên đó là tơ Goblin? Dù sao thì theo ý muốn của tôi, nó được bắn ra từ các đầu ngón tay.
Nhìn tơ bắn mạnh ra khỏi tay tôi với một âm thanh "buryuryuryuryuryu", nghe thật kỳ quái nhưng không nghi ngờ gì nữa kỹ năng này cực kỳ hữu dụng.
Không may là với tôi bây giờ thì không thể làm việc này khéo léo được. Kỹ năng điều khiển tơ như một con nhện là bất khả thi. Điều tốt nhất tôi có thể làm chỉ là khóa mục tiêu lại.
Nếu tôi có một động tác phức tạp nào, nó sẽ rối tung lên và tôi bị kẹt trong cái mạng nhện. Vâng, so với việc may vá thì quay tơ là một đẳng cấp riêng của nó.
Vì vậy, để dễ dàng hơn trong việc điều khiển tơ, tôi quyết định tìm thêm nhiều con Nhện Quỷ.
Sau một lúc thì tôi tìm được vài con và lần này tôi thử dùng điện để giết chúng trước khi ăn. Kết quả là ba con chết mà không kịp ngáp.
Học kỹ năng [Nghệ thuật tạo tơ].
Với kỹ năng này tôi có thể tạo tơ khéo léo hơn. Tơ cũng bền hơn và chắc hơn, vì vậy mà tôi nghĩ ngay đến việc tạo ra quần áo và vài món tương tự. Ngoài ra, mai của Nhện Quỷ cũng rất cứng, vì vậy tôi quyết định dùng nó để làm vài bộ giáp tiếp theo.
Sau đó, trong lúc đi bộ, chúng tôi thấy con Orc đầu tiên sau một khoảng thời gian dài không gặp.
Chúng tôi tìm ra nó gần nơi gặp con Orc lần cuối trước đó. Thật trùng hợp.
Vì nơi này cũng xa hang động nên chúng tôi cũng không khám phá khu vực này nhiều. Và tôi tự trách bản thân mình sao không tới đây sớm hơn chứ.
Hơn nữa, tôi nghĩ con Orc cầm kích kia, với thân hình chuẩn men, chắc là Boss của nhóm Orc rồi, con Orc lãnh đạn, à nhầm lãnh đạo.
Tuy nhiên, tôi quyết định không đè chúng ra giết rồi... cướp, mà để thu thập thêm thông tin về chúng, nên chúng tôi theo dõi chúng đến một ngọn núi suốt cả tiếng đồng hồ cho đến khi chúng tôi phát hiện ra cơ sở của lũ Orc, một cái hầm mỏ.
Tôi thấy hàng tá con Orc với cái cuốc, và âm thanh chúng đào bới có thể nghe từ chỗ chúng tôi đang trốn.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn hài lòng với việc đến ngọn núi này. Nếu chúng tôi tấn công chúng, chết là cái chắc, chúng quá đông và quá hôi.
Chiến thắng thật sự là nếu bốn đứa tôi có thể lén trốn đi với những thông tin và những điều vừa khám phá được.
Ít nhất thì đó là những gì tôi nghĩ, nhưng sau đó tôi phát hiện ra ba con Orc leo xuống núi.
Ngay cả khi chúng có la lối để báo động, thì lũ Orc kia cũng ở quá xa, và sẽ mất một khoảng thời gian đáng kể để tiếp viện, nên chúng tôi quyết định xử bọn này nhanh gọn.
Trốn trong bụi cây, chúng tôi đợi cho đến khi chúng vào tầm bắn.
Gobumi và Gobue mỗi đứa tiễn một em Orc lên trời bằng cái nỏ của họ. Con cuối cùng đã bị làm choáng bởi sét của tôi, sau đó tôi bước lên người và cắt cổ nó.
Để vận chuyển mấy cái xác, tôi và Gobukichi mỗi đứa một con, trong khi Gobumi và Gobue lo con còn lại, cho đến khi chúng tôi đến nơi an toàn, nơi mà chúng tôi nhàn nhã ăn thịt Orc.
Học kỹ năng [Mùi hôi].
Đệch, rõ ràng là tôi không cần cái kỹ năng này, [Mùi hôi] hả, bớt giỡn nha? Vâng tôi biết là lũ Orc này có mùi đặc biệt mà. Nhưng vì thịt Orc rất tươi và ngon, nên chúng tôi chấp nhận cái mùi đó. Hơn nữa, biết đâu bất ngờ đây lại là một kỹ năng hữu dụng thì sao, tôi sẽ sớm khám phá ra cách dùng kỹ năng này.
Re: Monster Re: Monster - Kanekiru Kogitsune Re: Monster