Đôi khi, những thành quả tuyệt vời lại xuất phát từ những thất bại sớm gặp phải.

Thomas H. Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Hoàng Hùng
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1189 / 2
Cập nhật: 2018-03-18 01:33:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31: Chương 30
ditor: Puck
Thời gian cực nhanh, Lâm Hi đếm thời gian một chút, thì ra cô sống lại đã có thời gian gần hai năm rồi.
Hai năm qua, cũng không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, cô cứ theo lẽ thường đi Lĩnh Lâm học. Quyền Hạo cũng không có thay đổi gì lớn, trừ thỉnh thoảng tố chất thần kinh hơi tạm được. Mã Kiều Thần không ba thì năm sẽ đến nhà họ Quyền tìm cô chơi, ban đầu cô hơi ghét Mã Kiều Thần này, nhưng chung đụng rồi, cô còn rất ưa thích tính nết của Mã Kiều Thần, hào phóng, mặc dù thích chưng diện một chút.
Ở trường Lĩnh Lâm cô biết không ít người, nhưng có thể chân chính làm bạn với cô, trước mắt không có một ai. Bởi vì không có tiền cơm mà quen biết hai người Lăng Linh và Lăng Nhược Y, Lăng Linh này cô cảm thấy tạm được, nhưng Lăng Nhược Y thỉnh thoảng lộ vẻ thù địch với cô thì cô không biết vì cái gì, mỗi lần thấy Lăng Nhược Y giả vờ tỏ vẻ thân thiện với cô, cô đều khó chịu thay chị ta.
Trong hai năm này, cô được Quyền Hạo nuôi ăn ngon uống tốt, thân thể từ từ tốt lên, không có bệnh tật như lúc đầu, có nhiều ngày sống trong nhung lụa, thân hình thấp bé của cô cũng cao thêm hai mươi hai cm, chính là chiều cao bây giờ của cô là 1m55 rồi.
Chiều cao ấy mà, vẫn không có trở ngại với cô bé mười bốn tuổi, da hơi vàng khè dưới các loại thuốc quý giá ngấm vào hiện giờ đã trở nên dịu dàng, vô cùng trắng nõn, tóc dài khô vàng cũng đen nhánh bóng loáng, mặt trái xoan cũng tiến công theo hướng mặt trái xoan.
Nói tóm lại, Lâm đại tiểu thư đã trổ mã thành thiếu nữ xinh đẹp người gặp người thích.
Thấy thay đổi của Lâm Hi, Quyền Hạo là người vui vẻ nhất, mặc dù hai người chung đụng không thay đổi, nhưng cô không gạt bỏ anh như trước, biến hóa hơi nhỏ này cũng khiến cho anh vui vẻ đủ lâu rồi.
Hôm nay là mười lăm tháng mười, chưa tới một tuần nữa chính là hai mươi hai tháng mười, cũng chính là sinh nhật của Lâm Hi.
Hoàng Bác nhìn vẻ rối rắm trên mặt Quyền thiếu, anh không hiểu không phải chỉ tặng quà sinh nhật cho Lâm Hi thôi sao? Cần nghĩ lâu như vậy sao?
“Hoàng Bác, cậu nói, nên đưa gì cho Lâm Hi mới tốt?” Mắt thấy sinh nhật của cô cũng sắp đến, anh nghĩ không ra tặng cái gì cho cô, bây giờ đang trưng cầu ý kiến của Hoàng Bác. die ennd kdan/le eequhyd onnn
Hoàng Bác nâng trán, mày rậm nhảy lên, “Tớ cảm thấy vậy đi, cậu đưa đồ trang sức là được rồi.” Ở trong lòng Hoàng Bác, chỉ cần là phụ nữ, đều thích đồ trang sức.
Nghĩ đến đống đồ trang sức anh mua tặng cô ở trong nhà, Quyền Hạo hơi nhếch môi, “Lúc trước tôi mua rất nhiều đồ trang sức cho cô ấy rồi, đây là lần đầu tiên tôi đưa quà sinh nhật cho cô ấy, muốn đưa đồ có giá trị kỷ niệm.”
Cái này không được! Hoàng Bác nghiêng đầu hồi lâu, “Có giá trị kỷ niệm hả! Nếu không cậu vẽ bức tranh chân dung cho cô ấy chứ sao.” Haizzz ~ Quyền thiếu cũng thật là, không có việc gì lại để cho anh nghĩ tặng quà tặng gì cho Lâm Hi, đây không phải làm khó anh sao? Anh nào biết cô gái nhỏ thích gì.
Nghĩ đến bức tranh kiểu cổ cất trong phòng, sắc mặt Quyền Hạo trầm xuống, “Mấy ngày trước ở hội đấu giá, tôi thấy cô ấy thích tranh này, tôi mua tất cả.”
Mẹ nó! Cái này cũng không được! Hoàng Bác yên lặng châm chọc trong lòng.
Mã Kiều Thần ở bên cạnh không ngừng soi gương nghe được đề nghị của Hoàng Bác, cười đến run rẩy hết cả người, tròng mắt đen nhánh lấp lánh ánh sáng, “Lâm Hi là người trên đầu quả tim của Quyền thiếu, chỉ cần thứ mắt cô ấy xem trọng, Quyền thiếu đều lấy tất cả cho cô ấy, đề nghị cậu nói thật sự có vẻ cậu ngu chết rồi.”
“Mã Kiều Thần, thu ngay cái vẻ mặt xấu cười đến run rẩy hết cả người của cậu lại, cười cái gì mà cười? Có bản lĩnh cậu nói thử xem, tặng thứ gì mới có giá trị kỷ niệm?” Không cam lòng bị châm chọc, Hoàng Bác phản bác.
Động tác chuẩn bị tô son môi dừng lại, Mã Kiều Thần thu gương, có vẻ mặt phớt tỉnh nhìn Quyền Hạo, vì tỏ vẻ trang trọng, cô đầu tiên giả vờ khụ hai tiếng hắng giọng, “Với tính cách kia của Lâm Hi, cậu không phải là người quan trọng gì của cô ấy, cậu tặng cô ấy cái gì cô ấy cũng không nhìn lâu cậu một chút...” Còn chưa nói xong, cô đã cảm nhận được tầm mắt của Quyền thiếu quá sắc bén, cô định tát tai, cô đây không phải ngầm trào phúng Quyền thiếu không có địa vị gì ở trong lòng Lâm Hi hả.
Khụ ~ Mã Kiều Thần thật sự ho khan, cô cười một tiếng lấy lòng với Quyền thiếu đang cứng ngắc mặt.
“Con gái ấy mà, cậu tặng cho cô
Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi - Cố Nhiễm Nhiễm Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi