Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Tác giả: Cẩu Bào Tử
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 3653 - chưa đầy đủ
Phí download: 39 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1414 / 8
Cập nhật: 2017-09-24 23:09:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3346: Khen Ngợi Của Tỉnh Thiên Vân
ồng chí Cung Chí Quân, cậu không hiểu tình hình thực tế thì đừng có định luận như vậy. Nguyên nhân ở đây liên quan đến rất nhiều phương diện.
Nguyên nhân chủ yếu chính là đồng chí Diệp Phàm không phục chỉ thị của Tỉnh ủy, UBND tỉnh, điều này không liên quan gì đến việc đồng chí ấy đưa ra đề nghị thành lập khu kinh tế Hoành Không.
Tỉnh ủy, UBND tỉnh Điền Nam cũng phải suy nghĩ đắn đo rất nhiều mới đưa ra quyết định như vậy, chứ không phải thích là làm.
Trong thông báo xử lý đồng chí Diệp Phàm đã nói nguyên nhân rất rõ, nếu lãnh đạo đến cả xử lý một cán bộ cấp dưới cũng không được thì quản lý cấp dưới thế nào được?
Trương Tương Hòa hừ nói.
- Không phục tùng, vậy thì cũng phải xem đó là việc gì. Đồng chí Trương Tương Hòa, anh nói, đồng chí Diệp Phàm không phục chỉ thị gì của lãnh đạo tỉnh Điền Nam? Có thể nói để mọi người nghe một chút được không?
Dương Chấn Đông nói.
- Việc này là việc của lãnh đạo, tôi không tiện đề cập. Hơn nữa, chúng tôi cũng không có nghĩa vụ phải giải thích điều gì với anh cả.
Trương Tương Hòa nhìn Dương Chấn Đông một cái, nói tiếp:
- Hơn nữa, tôi nhắc nhớ anh nhé đồng chí Chấn Đông, anh nói chuyện phải chú ý đến thân phận của mình.
- Đồng chí Tương Hòa, câu này của anh có thể hiểu là đang tạo áp lực cho tôi được không?
Dương Chấn Đông mặt lạnh nói.
Tuy nói tỉnh Điền Nam là ông chủ thứ hai của Tập đoàn Hoành Không, nhưng Tập đoàn Hoành Không từ trước đến giờ đều là do tỉnh Thiên Vân quản lý. Mà việc bổ nhiệm thành viên bộ máy Đảng ủy cũng là do tỉnh Thiên Vân quyết định.
Cho nên, Dương Chấn Đông không để tỉnh Điền Nam vào mắt thì bọn họ cũng không thể làm gì được.
- Đồng chí Chấn Đông, tôi hy vọng anh không được bẻ cong sự thật.
Trương Tương Hòa tức giận đến mức mặt tái đi.
- Chúng ta đều là người lớn rồi, chứ không phải trẻ con lên ba. Nói ý thế nào thì vẫn có thể nghe ra được. Một số đồng chí không nên coi chúng tôi quá yếu trí…
Cung Chí Quân hừ lạnh nói.
- Đúng vậy.
Lô Kiến Phi nãy giờ ngồi im giờ cũng gật đầu nói.
- Tạo áp lực thì tạo áp lực, tại sao nói lại không dám thừa nhận?
Cái Thiệu Trung sắc mặt âm trầm, vừa nhìn đã biết không thể nhịn được nữa.
Trương Tương Hòa vội nói:
- Các đồng chí đừng làm mọi chuyện trở nên phức tạp hơn nữa. Tôi thấy, trợ lý Cái, hay là giơ tay biểu quyết việc thành lập khu kinh tế Hoành Không? Việc này càng bàn thì càng chẳng đi đến đâu, lãng phí thời gian của mọi người.
- Không phải đồng chí nào đó vừa nói phải bàn nhiều sao…
Diệp Phàm thản nhiên nói, hôm nay hắn thật sự muốn đạp lên cái vẻ bệ vệ của đám người tỉnh Điền Nam.
- Thôi, thôi, càng bàn nhiều thì lại càng dông dài.
Trương Tương Hòa đen mặt lại nói.
- Ha ha, lần này là Chủ tịch tỉnh Trương nói đấy nhé, không phải chúng tôi không cho đồng chí cấp dưới quyền phát biểu. Đừng nói sau lưng là lão Cái tôi không cho mọi người cơ hội phát biểu nhé.
Cái Thiệu Trung lấy tư thế của kẻ thắng cuộc nói chuyện với Trương Tương Hòa.
- Đúng đúng, giơ tay biểu quyết đi.
Tôn Trương Thành vừa nhìn thấy Trương Tương Hòa bị bao vây tấn công, biết cuộc họp hôm nay khó mà đi tiếp được, nên chấm dứt sớm thì tốt hơn.
- Vậy được, giơ tay biểu quyết. Đồng chí nào nhất trí thành lập khu kinh tế Hoành Không thì giơ tay. Cái Thiệu Trung tôi giơ hai tay tán thành.
Cái Thiệu Trung vừa nói xong liền giơ hai tay lên thật.
- Tôi kiên quyết ủng hộ.
Diệp Phàm cũng giơ hai tay lên.
Đám người Cung Chí Quân, Dương Chấn Đông cũng như vậy.
- Chúng tôi phản đối, bởi vì thời cơ chưa đủ chín muồi, hơn nữa sẽ giữ quyền khiếu nại lên cơ quan chủ quản cấp trên.
Trương Tương Hòa cũng vội nói, Tôn Thành Trương và Trương Khải Trung cũng nói theo.
- HĐQT có mười người, thì ba người phản đối, bảy người nhât trí. Đề nghị thành lập khu kinh tế Hoành Không đã được thông qua, chúng tôi sẽ lập tức hoàn thành báo cáo để gửi lên cấp trên…
Cái Thiệu Trung giờ phút này nói rất vang dội.
- Không còn việ gì nữa thì kết thúc cuộc họp được chưa?
Cái Thiệu Trung nói. Đúng lúc này, cửa bị gõ nhẹ nhẹ.
Khổng Ý Hùng sau khi mở cửa xong, lập tức chào hỏi:
- Xin chào Bí thư Kim.
- Các đồng chí đều có mặt à.
Kim Nhân Viễn cười nói.
Đám người Diệp Phàm vội đi nhanh lên phía trước chào hỏi, Trương Tương Hòa cũng không ngoại lệ. Kim Nhân Viễn là nhân vật số 3 của tỉnh Thiên Vân, ngay cả Trương Tương Hòa cũng không dám chậm trễ.
Bởi vì thời buổi này khó ai nói trước được điều gì, biết đâu sang năm người ta đến tỉnh Điền Nam mình làm Chủ tịch tỉnh thì sao? Cho nên phải nhìn xa một chút.
Đương nhiên, việc Kim Nhân Viễn đột nhiên đến như vậy cũng khiến cho Trương Tương Hòa cảm giác được điều gì đó.
- Xin chào các đồng chí.
Kim Nhân Viễn vẻ mặt tươi cười bắt tay mọi người.
- Các đồng chí ngồi đi, tôi đến để thông báo quyết định của Tỉnh ủy.
Kim Nhân Viễn nói.
Chờ mọi người yên tĩnh trở lại, Kim Nhân Viễn gật gật đầu, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy – đồng chí Cát Lạp A Sa liền tuyên bố:
- Tỉnh Ủy UBND tỉnh Thiên Vân nhận thấy đồng chí Diệp Phàm rất xuất sắc trong việc kiến thiết đại quy hoạch Hoành Không. Tập đoàn Hoành Không dưới sự dẫn dắt của đồng chí ấy, hiệu quả và lợi ích đã tăng trưởng rất nhanh chóng. Đồng chí Diệp Phàm đã thay đổi diện mạo của Tập đoàn Hoành Không.
Hiện giờ khi khu kinh tế Hoành Không sắp được thành lập, Tỉnh ủy UBND tỉnh Thiên Vân quyết định khen ngợi đặc biệt đối với đồng chí Diệp Phàm, khen ngợi bộ máy lãnh đạo Tập đoàn Hoành Không…
Đồng chí Diệp Phàm đã được bầu là một trong mười nhân vật kiệt xuất của tỉnh Thiên Vân.
Xét thấy biểu hiện kiệt xuất của đồng chí Diệp Phàm, Tỉnh ủy UBND tỉnh Thiên Vân qua quá trình cân nhắc kỹ lưỡng, đã quyết định giới thiệu đồng chí Diệp Phàm với Ban Tổ chức Trung ương để được bầu làm Phó Chủ tịch tỉnh Thiên Vân.
Trưởng ban Cát Lạp phát biểu xong, tiếng vỗ tay như sấm dậy.
- Chúc mừng đồng chí Diệp Phàm.
Kim Nhân Viễn tự mình trao quyết định, Diệp Phàm cũng có chút kích động.
- Chúc mừng chúc mừng…
Cái Thiệu Trung đi nhanh lại nói.
Ngay cả ba người Trương Tương Hòa cũng phải nặn ra nụ cười trên mặt đến chúc mừng Diệp Phàm một phen. Trương Tương Hòa hiểu rằng, đây chính là một cái tát đáp trả đối với tỉnh Điền Nam khi đã xử lý Diệp Phàm. Đây chính là Ninh Chí Hòa đang kiên quyết ủng hộ Diệp Phàm.
Một lúc sau, Diệp Phàm đột nhiên lấy ra đơn từ chức trong túi công văn ra đưa cho Phó Chủ tịch tỉnh Trương Tương Hòa:
- Chủ tịch tỉnh Trương, gần đây tôi đảm nhiệm quá nhiều chức vụ. Mà Khu kinh tế Hoành Không lại sắp thành lập, nên tôi không thể phân thân được. Cho nên, sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, tôi quyết định xin từ chức trợ lý Chủ tịch tỉnh Điền Nam. Nhẽ ra là phải đích thân đến, nhưng hôm nay anh đa đến đây rồi, tôi cũng nhờ anh chuyển dùm tôi một chút…
- Đồng chí Diệp Phàm, việc này cậu trực tiếp đến Điền Nam trình với Bí thư Trần và Bí thư Dương đi.
Tuy nói chỉ là một tờ đơn từ chức, nhưng ở đầu sóng ngọn gió này ai biết hai vị đứng đầu kia nghĩ gì. Nếu mình nhận rồi, tội trút xuống thì phải làm thế nào.
- Ha ha, nếu đã thế rồi thì mấy hôm nữa tôi trực tiếp đến trình vậy.
Diệp Phàm cười cười, nói tiếp:
- Tuy nhiên, hy vọng Chủ tịch tỉnh Trương nói dùm trước ý của tôi với Bí thư Trần và Chủ tịch tỉnh Dương. Tôi rất kiên quyết việc này, cho nên muốn thông báo trước để các vị ấy chuẩn bị nhân sự thay thế…
- Tôi sẽ báo cáo với hai vị lãnh đạo.
Trương Tương Hòa gật đầu nói.
Đúng lúc này, Khổng Ý Hùng vội vàng từ nhà vệ sinh đi ra, cúp máy xong liền lớn tiếng nói:
- Bí thư Diệp, phải nhanh chuẩn bị một chút.
- Chuyện gì thế?
- Ủy viên Trịnh Tùng Tiền của Quốc vụ viện sau khi nghe nói liền quyết định sẽ đến xem. Quốc vụ viện đang thảo luận việc đại quy hoạch Hoành Không xin vào công trình trọng điểm quốc gia, Ủy viên Trịnh muốn đích thân đến để xem đại quy hoạch Hoành Không của chúng ta như thế nào.
Khổng Ý Hùng vẻ mặt vui mừng, giọng nói của anh ta rất to, chủ yếu là nói để cho các đồng chí ở Điền Nam nghe thấy.
- Khi nào thì xuống?
- Chắc trưa mai sẽ xuống, Ủy viên Trịnh đã xuất phát rồi, sẽ ở tỉnh thành Thiên Vân một đêm.
Trao đổi một chút với lãnh đạo Tỉnh ủy, sáng hôm sau Bí thư Ninh sẽ đi cùng Ủy viên Trịnh xuống. Văn phòng Tỉnh ủy giao cho chúng ta phải làm tốt công tác chuẩn bị. Thư ký Đỗ Kiếm đã chạy xuống trước rồi.
Khổng Ý Hùng nói.
Lúc này đám người Trương Tương Hòa mặt đờ đẫn, người ta điểm danh muốn xuống xem khu kinh tế Hoành Không, điều này không phải chứng tỏ Ủy viên Trương cũng ủng hộ việc thành lập khu kinh tế Hoành Không sao? Mà tỉnh Điền Nam còn vì việc này mà xử lý Diệp Phàm thì là làm ngược lại rồi còn gì?
Buổi tối, trong phòng hội nghị nhỏ của tỉnh ủy Điền Nam đèn vẫn sáng.
- Việc thành lập khu kinh tế được thông qua trong cuộc họp HĐQT là chuyện bình thường, mọi người không cần thiết phải để ý quá.
Chủ tịch tỉnh Dương nhìn Bí thư Trần, Phó Chủ tịch tỉnh An và Trương Tương Hòa, nói.
- Chính là tỉnh ủy Thiên Vân tỏ thái độ có chút không hợp thời…
Trương Tương Hòa nói.
- Đấy là quyết định của người ta, chúng ta không quản được, tuy nhiên, việc Ủy viên Trịnh xuống thì lại khá đặc biệt…
An Bình Phong cau mày nói.
- Đúng vậy, ở mấu chốt này, là trùng hợp sao?
Bí thư Trần gật gật đầu.
Mấy đồng chí còn lại cũng gật đầu.
Quan Thuật Quan Thuật - Cẩu Bào Tử