Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 108 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 639 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:08:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59: Cô Còn Nợ Tôi Một Nụ Hôn
rong bang Huyễn Dạ, đột nhiên bị một đoàn quân mặc quân phục màu xanh, cả người mang theo sát khí xông vào, loạn thành một đoàn.
Thủ vệ canh cửa bị đánh ngã liên tục, nhưng hình như cũng không bị thương, nhận ra được đối phương cũng không muốn đả thương người, chỉ là muốn đi vào.
Đến khi nhóm thủ vệ tỉnh lại thì đội quân trước mắt nào còn thấy đâu nữa? Vì thế hốt ha hốt hoảng chạy vào bên trong, định nói cho người bên trong biết là kẻ địch đến rồi.
Tuy nhiên, bọn họ còn chưa chạy đến phòng họp thì đã nhìn thấy Vân Sở và Thượng Quan Triệt đang giằng co với nhau trên khu đất trống kia, lập tức ngây ngẩn cả người.
Này............ này này đây là có chuyện gì? Sao đại tiểu thư lại đang đánh nhau với kẻ địch?
Vốn dĩ bởi vì sự thất trách của bản thân, nhóm thủ vệ lo lắng sẽ khiến cho bang phải nhận tổn thất lớn, giờ thì liên tục nhìn Vân Sở một cách đầy cảm kích, trong khoảnh khắc này bọn họ cảm thấy Vân Sở là nữ thần trong lòng bọn họ, bởi vì Vân Sở sẽ làm cho khuyết điểm của bọn họ xuống đến mức thấp nhất có thể.
Vân Sở không ngờ mình đánh nhau với Thượng Quan Triệt mà vẫn có chút thu hoạch, nhưng ngay lập tức lại bị giọng nói đầy ngả ngớn của Thượng Quan Triệt làm cho tức giận.
Tên háo sắc, biến thái này trong đầu toàn những cái gì không biết? Suốt ngày chỉ biết đùa giỡn cô, đáng giận.
Vân Sở đương nhiên sẽ không đồng ý với lời nói của Thượng Quan Triệt, muốn cô hôn anh thì cô tình nguyện đánh đến phút cuối luôn.
Vân Sở bị Thượng Quan Triệt chọc giận không phải đến mức mất hết lý trí, cô biết hiện tại cũng không phải là lúc để thể hiện, vốn dĩ Thượng Quan Triệt muốn trêu đùa cô, nếu không đã sớm bị Vân Sở đánh ngã. Nếu đối phương cố ý muốn gây khó khăn thì chắc chắn cô không thể đánh lại, dù thế nào thì cũng phải uổng phí sức lực thì sao lại không đánh thật sảng khoái đi.
Thượng Quan Triệt buồn cười nhìn dáng vẻ liều chết đánh nhau với bản thân của Vân Sở, dễ dàng đùa giỡn cô xoay quanh quanh, nhìn Vân Sở cam chịu đến mức tức giận, tâm trạng của anh cảm thấy vô cùng tốt.
Khi cô tức giận, hai mắt trợn tròn, phồng miệng, gò má trắng hồng, không chỗ nào mà Thượng Quan Triệt không thấy đáng yêu, thậm chí có một cảm giác yêu thích không muốn buông tay.
Nếu lúc này Vân Sở biết được dáng vẻ của bản thân khiến Thượng Quan Triệt hưởng thụ như vậy thì có lẽ sẽ tức đến hộc máu.
Hai người đánh trong nửa tiếng, thắng bại vẫn không thể phân biệt, tuy rằng Thượng Quan Triệt nắm giữ thế cục trong tay nhưng vẫn không ra tay, vẫn luôn chỉ né tránh, còn Vân Sở thì tuy rằng luôn tấn công nhưng lại đều không thể đánh được Thượng Quan Triệt, cảnh tượng này ở trong mắt người khác chính là hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Hai người kia, thật sự đang đánh nhau sao?
Mộc Ngân và Vân Hàn biết quan hệ của bọn họ, nhìn thấy Vân Sở bị Thượng Quan Triệt đùa giỡn quay vòng vòng, vẻ mặt hai người cũng có chút khó coi.
Mỗi lần gặp được Thượng Quan Triệt, Vân Sở vẫn luôn rơi vào thế hạ phong, người đàn ông này chắc chắn là khắc tinh của cô.
Còn Vân Hàn thì đang trừng mắt nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Triệt, nếu có thể anh thật sự rất muốn tiến lên so tài với người đàn ông này một chút. Nhưng anh biết rõ, thực lực hiện tại của bản thân tuyệt đối không tốt hơn so với Vân Sở bao nhiêu, nếu đánh nhau với Thượng Quan Triệt chắc chắc anh sẽ thua rất thảm.
Nửa tiếng sau, Vân Sở đã thở hổn hển còn tinh thần Thượng Quan Triệt vẫn sảng khoái như cũ, nhân cơ hội dựa vào bên tai Vân Sở nói: "Nha đầu, đừng lãng phí sức lực, cô không phải là đối thủ của tôi."
Vân Sở cắn răng, nhỏ giọng nói: "Sĩ khả sát bất khả nhục." (kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể chịu nhục)
Thượng Quan Triệt giương ra khuôn mặt khổ sở, ai oán nói: "Chúng ta cũng chưa phải là chưa từng hôn, tại sao lại thành làm nhục cô vậy?"
Mặt Vân Sở đỏ lên, đang định trút giận thì lại nghe thấy Thượng Quan Triệt cười nói: "Cô nghĩ cho rõ ràng, hôm nay nếu cô thua dưới tay tôi thì sẽ phải làm hầu nữ trong một tháng cho tôi, không chỉ như thế mà còn mất hết mặt mũi. So sánh một chút thì hôn tôi một cái vẫn thoải mái hơn nhiều.................."
Vân Sở hơi sửng sốt, nhìn Thượng Quan Triệt cười giảo hoạt, cắn chặt răng, hận không thể đánh chết tên khốn này.
Nhưng mà, cô cũng hiểu rõ, Thượng Quan Triệt nói có lý, nếu anh cố tình muốn đùa giỡn bản thân thì cô ngoại trừ việc phải đồng ý với yêu cầu của anh ra thì căn bản không còn sự lựa chọn nào khác.
Người thông minh đều biết lúc này còn không chịu thỏa hiệp thì chính là tự mình chuốc lấy cực khổ.
Hai người đánh thêm hai chiêu, cuối cùng Vân Sở vẫn chọn thỏa hiệp, một cô gái có việc nên làm có việc không nên làm, vì kế hoạch của cô, vì tương lai tốt đẹp của cô, cô cố gắng hi sinh một chút cũng không phải là không thể. Dù sao cũng giống như lời Thượng Quan Triệt nói, đây cũng không phải là lần đầu tiên...........
Vân Sở rít từ trong kẽ răng ba từ: "Tôi đồng ý............"
Sau đó giơ tay lên, có chút tức giận đánh một quyền vào ngực Thượng Quan Triệt.
Nghe thấy lời nói của Vân Sở, khóe miệng Thượng Quan Triệt cong lên, gương mặt vốn dĩ vô cùng tuấn mĩ yêu nghiệt lúc này lại nở ra một nụ cười đẹp như hoa, khiến tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên ảm đạm thất sắc.
Anh vừa lòng gật đầu, cố ý để Vân Sở đánh trúng bản thân, sau đó dùng sức lùi về phía sau, đụng liên tiếp vào đám thủ hạ phía sau, sau đó thì há miệng thở dốc.
Vân Sở cũng lùi ra phía sau hai bước, nhìn dáng vẻ khoa trương này của Thượng Quan Triệt, có chút lo lắng không biết có phải mình xuống tay quá nặng hay không, sau đó nghe thấy giọng nói xen lẫn với tiếng thở hổn hển của Thượng Quan Triệt: "Cô, cô lại đánh tôi."
Lời này vừa nói ra, toàn bộ khí phách trong lúc đánh nhau khiến người ta phải ngưỡng mộ vừa rồi của anh hoàn toàn mất sạch, nhìn dáng vẻ giờ phút này chính là dáng vẻ của một tên côn đồ đường phố bị bắt nạt. Khiến những người phía sau Vân Sở nhìn cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Vân Sở vỗ vỗ tay, hít sâu, điều chỉnh hô hấp của bản thân, nhìn Thượng Quan Triệt bằng ánh mắt khinh thường: "Anh thua, có thể lăn đi được rồi."
Thượng Quan Triệt đứng lên, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Vân Sở, cảm thấy có chút buồn cười, nhưng lại không thể cười, chỉ có thể gật gật đầu, không cam lòng nói: "Hừ, lúc này tôi bỏ qua cho cô. Tuy nhiên, cô hãy nghe cho kĩ, tôi vì cô nên mới buông tha cho bang Huyễn Dạ, nếu một ngày nào đó cô bị hạ vị thì tôi không thể cam đoan Ám Sát sau lưng tôi có không tìm đến các người gây phiền toái hay không."
Nói xong, còn bày ra dáng vẻ oai vệ, nghênh ngang mang theo hai ba mươi người của anh từ từ đi ra ngoài.
Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo - Huân Tiểu Thất