The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 1135 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 719 / 7
Cập nhật: 2021-12-27 22:16:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 177: Đột Biến Không Ngờ
Đài Bắc, tòa nhà 101 tầng của Đài Bắc là tòa minh châu chói mắt nhất thành phố.
Tòa nhà cao ngất trời, cảnh đêm toàn Đài Bắc, đây là tầng cao nhất của tòa nhà, cảnh có thể thu hết vào đáy mắt.
Văn phòng Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Hồng Thành ở tầng một tòa nhà, Quách Trường Tỉnh hai tay chắp sau lưng, bước đi thong thả trong phòng, sau bàn làm việc của y, một tấm bản đồ Trung Quốc rất to vô cùng bắt mắt đáng chú ý.
Trên bản đồ, một tờ giấy Tuyên Thành viết thư pháp, bài thơ “Nỗi nhớ quê” tự viết của Dư Quang Trung tiên sinh.
“Lúc nhỏ
Nỗi nhớ quê là một cái tem nho nhỏ
Tôi một đầu này
Mẹ một đầu kia
Sau khi lớn lên
Nỗi nhớ quê là một tấm vé tàu nhỏ
Tôi một đầu này
Vợ một đầu kia
Sau này thì
Nỗi nhớ quê là một phần mộ thấp bé
Tôi đầu bên ngoài
Mẹ ở bên trong
Mà hiện tại
Nỗi nhớ quê là từng đợt sóng biển
Tôi tại đầu này
Đại lục ở bên kia...”
Trên thư pháp đề tặng, ba chữ Quách Trường Tỉnh cực kỳ tinh tế, mặt sau còn đóng con dấu của Quách Trường Tỉnh.
Quách Trường Tỉnh ở phòng bước đi thong thả, trước bàn làm việc của y, ba người đàn ông trung niên mặc tây trang đứng thẳng rất cung kính, người đàn ông trung niên cao chỉ có một bên tay trái không dám ngẩng đầu nhìn Quách Trường Tỉnh, thật lâu sau, y nói:
- Chủ tịch Hội đồng quản trị, chẳng lẽ chúng ta thật sự muốn chọn khu vực Trung bộ đại lục đầu tư? Căn cứ tin tức chúng ta nắm giữ trên tay, ở đại lục các tỉnh thành phố vùng duyên hải, hoàn cảnh đầu tư so với đất liền tốt hơn nhiều, chúng ta hoàn toàn có thể...
- Trưởng ban Hoàng, ý tứ của cậu tôi biết, đầu tư đại lục là chiến lược trước của chúng ta, mà đầu tư Trung Nguyên tôi đã định quyết tâm!
Quách Trường Tỉnh nâng tay chặn ngang lời nói của người trung niên, y dừng một chút, lại nói:
- Từ xưa đến nay, dân tộc Trung Hoa chúng ta còn có một câu, “Người Trung Nguyên được thiên hạ”.
- Chúng ta nhìn vấn đề không thể chỉ nhìn hiện tại, chỉ nhìn mặt ngoài, hiện tại khu vực vùng duyên hải đại lục phát triển không tồi, nhưng tốc độ phát triển như vậy, bành trướng kinh tế đại lục, trình độ cuộc sống nhân dân ngày càng cao. Lúc tiêu chuẩn ấy đến trình độ nhất định, trả phí cho sức lao động đại lục sẽ không rẻ.
- Tới thời điểm đó, khu vực vùng duyên hải phát đạt sử dụng lương công nhân khẳng định sẽ tăng cao, nhà xưởng chúng ta sử dụng công nhân sẽ phải trả lương rất cao.
Vóc dáng Quách Trường Tỉnh không cao, khoảng 60 tuổi, nhưng lưng thẳng tắp.
Trước khi y sáng lập tập đoàn Hồng Thành, làm mười năm quân nhân, trường kỳ kiếp sống quân lữ, ma luyện cá tính và tính cách y. Mà y dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, sáng lập tập đoàn Hồng Thành, đi từng bước cho tới hôm nay địa vị cao như vậy, dựa vào tính cách cứng cỏi của y, và tinh thần không chịu thua.
Đương nhiên, cao nhất là y có ánh mắt chiến lược, cũng là nguyên nhân trọng yếu mà Hồng Thành so với đối thủ có thể nhiều lần chiếm ưu thế.
Quách Trường Tỉnh nói xong, người đàn ông đứng giữa ba người bổ sung nói:
- Còn có, chúng ta lần này tiến quân đại lục, chỉ coi như một lần thử tính đầu tư! Lại nói tiếp, thời điểm phong trào thương nhân Đài Loan đầu tư đại lục đã qua, chúng ta đã là đi sau người khác.
- Cũng vì như thế, chúng ta không thể lựa chọn khu vực duyên hải. Bởi vì tại khu vực này, thương nhân Đài Loan đã đầu tư vô số, chính quyền địa phương, hiệp hội ngành sản xuất, thậm chí dân chúng bình thường, hiểu biết đối với thương nhân Đài Loan đã có lối suy nghĩ cố định.
- Mà điều này, chúng ta không hy vọng như vậy. Hồng thành chúng ta có được văn hóa xí nghiệp độc đáo của chính mình, chúng ta cũng có quan niệm kinh doanh độc đáo. Nếu ở một khu vực chưa khai thác, phát triển đất hoang, càng có lợi cho chúng ta phát huy quan niệm này.
Vẻ mặt người nói chuyện rất phong phú, y vừa nói chuyện, hai tay vừa vung lên, có vẻ rất khí thế.
Lời y vừa chuyển, đầu mâu hướng và vị Trưởng ban Hoàng kia, nói:
- Cho nên, Trưởng ban Hoàng Khải, anh lần này thống lĩnh đoàn khảo sát đi tỉnh Sở Giang, nhất định phải cùng bọn họ nói lên điều kiện lý tưởng của chúng ta.
- Đàm phán anh là cao thủ, phương diện khác, chúng tôi không có gì để nói!
Hoàng Khải gật đầu, cười nói:
- Anh cứ yên tâm đi, Thiệu tổng. Tỉnh Sở Giang không phải tôi lần đầu tiên đến, bên đó còn khá lạc hậu, chính quyền địa phương rất hoan nghênh đối với nhu cầu đầu tư, đàm phán như vậy rất đơn giản, căn bản không cần dùng nhiều sách lược và kỹ xảo.
- Hoàng Khải!
Quách Trường tỉn nhăn mặt nhíu mày, giọng điệu bên trong bao hàm sự trách cứ.
- Bất luận lúc nào khinh thường đối thủ cũng là không đúng, cậu đối với Sở Giang hiểu biết bao nhiêu? Duy Sở hữu tài, lời này không phải nói hươu nói vượn, vĩnh viễn đừng tưởng rằng trên thế giới này chỉ có anh là thông minh nhất!
- Chủ tịch hội đồng quản trị phê bình rất đúng, tôi tất nhiên không phụ sự phó thác của công ty!
Hoàng Khải nghiêm túc nói.
Y rất sùng bái Quách Trường tỉnh, lời Quách Trường Tỉnh nói, đối với y chính là thánh chỉ. Tuy rằng, y hiểu rõ tính toán đầu tư đại lục của Quách Trường Tỉnh, lại nói tiếp, đây là lúc thế lực chính trị Đài Loan đang muốn làm dịu đi quan hệ với đại lục, mà chủ yếu là qua đầu tư.
Tập đoàn Hồng Thành đại biểu cho hình tượng Đài Loan, tập đoàn Hồng Thành có thể tiến vào đại lục, đây là tạo bước tiến cho quan hệ hai bên bờ biển, cho nên, Hồng Thành tiến vào đại lục, không chỉ là hành động kinh tế, mà còn bao hàm ý nghĩa chính trị sâu sắc.
Cho nên, nói không khoa trương, lúc mà Quách Trường Tỉnh quyết định đầu tư, mặc kệ kết quả thế nào, y cũng là đứng ở thế bất bại!
Hoàng Khải là người phụ trách Ban đầu tư, am hiểu sâu sắc hàm ý trong đó.
Nhưng y tự nhủ với chính mình, khiến chính mình quên mất nhân tố chính trị này, y chính là thương nhân rõ đầu rõ đuôi, thương nhân hết thảy đều phải lấy ích lợi làm trọng, y nhất định phải sẽ phụ trách đối với lợi ích công ty...
Tin tức Tập đoàn Hồng Thành Đài Loan đến khảo sát Sở Giang được đài truyền hình tỉnh đưa tin.
Từ ngày đưa tin, cao thấp Lễ Hà đều bước vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, Thư Trị Quốc đối với Hồng Thành tiến vào Lễ Hà tin tưởng không ngừng tăng cao, từ mới đầu ôn hoà, đến hiện tại, y hoàn toàn là ý chí chiến đấu sục sôi, lần này công tác tiếp đãi sớm định ra là Vương Hàm Dương phụ trách, nhưng hiện tại, có rất nhiều công tác, đều là y tự mình hỏi đến.
Trần Kinh không bị tin tức này ảnh hưởng, hắn lúc nào cũng chuẩn bị, bị vây trong trạng thái ngoại tùng nội khẩn. Nhưng cùng lúc đó, hắn trong phòng Kinh tế thương mại gặp một số vấn đề, phải giải quyết từng việc.
Đây là thời cơ tốt nhất để giải quyết vấn đề, ngay tại lúc này, trung tâm công tác ở Lễ Hà quay chung quanh đoàn khảo sát Đài Loan, rất nhiều vấn đề và mâu thuẫn đều bị tạm thời dừng lại. Trần Kinh không dám tưởng tượng, nếu không có chuyện đoàn khảo sát Hồng Thành Đài Loan, Lễ Hà hiện tại các phương diện mâu thuẫn không biết sẽ trở nên gay gắt tới mức độ nào.
Lúc này phòng ngừa chu đáo, thời cơ thừa dịp tốt đẹp này, Trần Kinh tuyệt đối không bỏ qua.
Lễ Hà trình báo huyện vấn đề xí nghiệp hàng đầu sản xuất, cuối cùng danh sách xí nghiệp đã định ra, Phòng kinh tế thương mại thống nhất trù bị kinh phí tổ chức trình báo, đây là chuyện thứ nhất. Mặt khác, vấn đề hai doanh nghiệp đình công khu kinh tế mới, Trần Kinh chủ đạo phương án cải cách và chỉnh đốn theo giai đoạn đã định ra.
Chỉ cần bên xí nghiệp xác nhận ký tên, phương án này có thể có hiệu lực, hai công ty Hải Loa và Điền Viên có thể nhanh chóng khôi phục sản xuất, hiện tại đã là mùa thu, dân chúng bắt đầu dự trữ sản xuất vụ đông, hai doanh nghiệp khôi phục sản xuất, cũng có thể hóa giải áp lực nông tư toàn bộ huyện.
Một việc khác, chính là ứng cử viên cho chức Phó phòng mới của Phòng kinh tế thương mại xác định, ban Tổ chức cán bộ gửi công văn đi, bổ nhiệm Văn Kiến Quốc đảm nhiệm Phó phòng thường trực Phòng kinh tế thương mại, con người Văn Kiến Quốc, về năng lực Trần Kinh khá thưởng thức.
Điểm yếu của Văn Kiến Quốc chính là lòng dạ và tính cách y, lòng dạ Văn Kiến Quốc hẹp hòi, về mặt tính cách có tư tâm, thích làm nội đấu, muốn có quyền, động hay không động đều làm người ta lo lắng, thường khiến cho bộ máy bên trong, giữa những cấp phó rất không đoàn kết.
Hiện tại Trần Kinh dùng Văn Kiến Quốc, là điển hình dùng sở trường này.
Văn Kiến Quốc hiện tại ở Lễ Hà là cái bình vô chi, y làm thư ký cho Mã Bộ Bình nhiều năm như vậy, trên trán y đã có chữ Mã, giống như là khắc lên, tẩy rửa không sạch.
Mã Bộ Bình không ở Lễ Hà, căn bản không có ai dám dùng y, Trần Kinh dám dùng y, điều kiện tiên quyết là có thể tin tưởng khống chế được y.
Huyện ủy, Trần Kinh nhận được điện thoại khẩn cấp từ Huyện ủy, hắn lập tức đi đến.
Hắn tưởng Huyện ủy mời họp hội nghị khẩn cấp, ai ngờ, hắn tới Huyện ủy, Hoàng Tiểu Hoa lập tức đưa hắn đến văn phòng Thư Trị Quốc.
Thư Trị Quốc trong văn phòng đi qua đi lại, thần sắc rất bất an, y thấy Trần Kinh, y vội hỏi:
- Tiểu Trần, đoàn khảo sát khảo sát Đài Loan đến Đức Cao hôm nay đã là ngày thứ hai. Cừ thật, vốn bọn họ là muốn đến Lễ Hà, có ai muốn chặn bọn họ lại, như vậy còn chưa đủ, còn phong tỏa tin tức! Thật sự là buồn cười!
Thư Trị Quốc luôn luôn rất nho nhã, nhưng lúc này y đang tức giận đến cả người phát run.
Nghĩ đến Thư Trị Quốc được người khen chính là y ở thành phố quan hệ cứng rắn, chỗ dựa vững chắc. Hiện tại xem ra, ích lợi trước mặt, có quan hệ cứng rắn, đều là không đáng tin cậy. Đoàn khảo sát tiến vào Đức Cao hai ngày, không biết đã nói những gì, nói không chừng, Lễ Hà đã bị nhét vào trong đàm phán.
Đối với kết quả này, Trần Kinh có thể đoán trước, lúc ấy Hồng Thành người ta liên hệ chính là Đức Cao, Lễ Hà chặn ngang, căn bản là tiết mục xiếc của Nhâm Chí hiền. Tiết mục xiếc này có thể hấp dẫn nhất thời, làm sao có thể tiếp tục?
Trần Kinh nói:
- Bí thư Thư, việc đã đến nước này, chúng ta không nên chủ động xuất kích. Dù sao, bọn họ và thành phố tiếp xúc, Lễ Hà khẳng định cũng đã được cho vào phạm vi suy xét của đối phương, nếu chúng ta chủ động xuất kích, nếu làm hỏng ý đồ và kế hoạch của thành phố, thì đúng là con rồng đen!
- Vậy việc này phải làm sao bây giờ? Chúng ta có cố gắng lớn như vậy, cứ như vậy buông tha sao?
Thư Trị Quốc lớn tiếng nói, giọng điệu không tốt.
Y dừng lại một lát, dường như ý thức được mình thất thố, y bình định nỗi lòng rồi nói:
- Tiểu Trần, cậu là người trẻ tuổi, đầu óc linh hoạt hơn, nghĩ tìm biện pháp, có thể giải quyết khó khăn trước mắt, chúng ta cũng không thể làm không công!
Trần Kinh hít sâu một tiếng, từ lúc hắn vào cửa đến bây giờ, một chén trà cũng chưa được người đưa. Như vậy đối với Thư Trị Quốc luôn nho nhã mà nói, không thể tin nổi.
Thư Trị Quốc sắp điên rồi, mất đi sự đúng mực. Y hiện tại phỏng chừng cả đầu óc đều đang hỏi thăm nhóm Lão đại Thành ủy, hướng qua thành phố, lại không trách tội được lãnh đạo và bộ môn tương quan, vấn đề này làm phức tạp Thư Trị Quốc. Cẩn thận ngẫm lại, trên đời làm sao có chuyện hay như vậy?
Quan Sách Quan Sách - Tịch Mịch Độc Nam Hoa Quan Sách