In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 204 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 744 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:58:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 129: Tiểu Quận Chúa Tới
dit: gau5555
Beta: dark Angel (Bella Ngân)
Nam Cung Duệ vẫn bị Nam Cung Lan Lan thuyết phục, quyết định phải thử kế hoạch gần nước ban công của bọn họ một chút.
Thế là không đến một hồi, trong đại sảnh của vương phủ BìnhNam, Nam Cung Lan Lan đã đem tất cả gia trưởng đều triệu tập tới cùng nhau. Lúc này toàn bộ người trong Bình Nam vương phủ, Nam Cung Thanh Vân cho tới nay mới cưới tổng cộng một chính phi mười trắc phi tổng cộng mười một lão bà, thế nhưng đâu? Ngoại trừ vương phi sinh nhi tử cho hắn cũng chính là Nam Cung Duệ, trắc phi thứ tám sinh nữ nhi Nam Cung Lan Lan thì những người còn lại đều là không sinh được ai.
Theo lý thuyết nhiều nữ nhân ở cùng nhau như thế này không đấu cái ngươi chết ta sống thì cũng đấu gà bay chó sủa mới đúng, thế nhưng hết lần này tới lần khác này mười một nữ nhân này dĩ nhiên là nhất kiến như cố, ở chung chính là Hòa Hòa Mỹ Mỹ, đừng nói đến đấu đá, bình thường ngay cả mặt đỏ cũng không từng có a, chớ nói chi là tranh giành tình nhân, đối với chuyện này Nam Cung Thanh Vân một người nam nhân duy nhất càng khiêm nhượng nhưng lại khiến cho Nam Cung Lan Lan chỉ kêu buồn.
Có lẽ, ở trong toàn bộ vương phủ, bọn hạ nhân cũng biết một quy củ, đó chính là, nếu như vương gia cùng tiểu vương gia đồng thời hạ mệnh lệnh, nhất định phải nghe theo tiểu vương gia, nếu như vương gia cùng tiểu quận chúa cùng nhau nói chuyện, nhất định phải nghe theo tiểu quận chúa, nếu như tiểu vương gia cùng tiểu quận chúa cùng nhau hạ mệnh lệnh, đại sự phải nghe tiểu vương gia, việc nhỏ phải nghe theo tiểu quận chúa, chỉ cần nhớ kỹ điểm ấy, như vậy ở trong vương phủ Bình Nam cũng sẽ không sai lầm.
Vì thế, Nam Cung Lan Lan ra lệnh một tiếng, Nam Cung Thanh Vân liền mang theo lão bà của mình các vội vã chạy tới phòng khách.
"Lan nhi a, gấp như vậy tìm chúng ta có chuyện gì a?" Nam Cung Thanh Vân chạy tới có điểm thở hổn hển.
"Ta tuyên bố, ta cùng ca ca sẽ lập tức lên đường theo đuổi hạnh phúc của mình, vì thế, năm nay cũng không cùng các ngươi ăn lễ mừng năm mới tại nhà." Nam Cung Lan Lan nhìn lướt qua mọi người, sau đó rất khẳng khái khí hùng tuyên bố.
"Lan nhi a, sao con có thể bỏ được nương ném đi đâu?" Lúc này, một phu nhân mặc hoàng y từ trong đám người đánh tới, ôm lấy Nam Cung Lan Lan, "Lễ mừng năm mới cũng không ở bên cạnh nương, nương sẽ rất nhớ con..."
"Ta nói bát phu nhân a." Nam Cung Lan Lan vội vàng đem thân thể mẹ nàng ngay ngắn lại, "Ta thế nhưng đi ra ngoài tìm con rể cho nương, nương còn khóc cái gì a? Chẳng lẽ nương muốn cho khuê nữ của người không ai thèm lấy a?"
Bát trắc phi vừa nghe, lập tức ngừng khóc để cho tiểu quận chúa không ai thèm lấy, tội danh lớn này đi, đừng xem nàng là mẹ nàng, thế nhưng, nàng không có địa vị cao bằng khuê nữ.
"Nhi a, chẳng lẽ con cũng bỏ được mẫu phi?" Lúc này, Bình Nam Vương phi cũng lôi kéo Nam Cung Duệ lau nước mắt, "Con làm cho nương..."
"Nương a." Nam Cung Duệ vỗ vỗ bả vai của nàng, "Ta đây là đi ra ngoài tìm con dâu cho người, vì thế, người nên ủng hộ nhi tử a."
"Đúng vậy đại tỷ." Lúc này, mấy người trắc phi còn lại cũng gấp vội qua đây khuyên bảo, "Tiểu vương gia khó có được có ý trung nhân, ngài cũng đừng khổ sở, nơi này không phải còn có chúng tỷ muội cùng người sao?" Sau đó lại quay đầu nhìn bát trắc phi, "Còn có Bát muội, đứa nhỏ lớn cũng phải rời khỏi nương, đều đừng khổ sở a."
Hai nương liếc mắt nhìn nhau, vậy còn khổ sở cái gì a?
"Thế nhưng, hai đứa cũng không cần cha a." Vẫn không nói chuyện Nam Cung Thanh Vân rốt cuộc xoa xoa đôi tay mập mạp lúng ta lúng túng nói, "Duệ nhi Lan nhi a, các con đi, trong vương phủ sẽ không náo nhiệt a..."
"Được rồi được rồi, các người cũng đừng chít chít méo mó." Nam Cung Lan Lan chịu không nổi che che lỗ tai, "Muốn náo nhiệt còn không đơn giản? Nhiều nữ nhân ở cùng nhau như vậy thì không thể sinh ra chút chuyện được sao? Tỷ như hãm hại cho nhau một chút thôi, giống như bắt gian, rồi cho nhau uống độc, đánh tiểu nhân gì gì đó, như vậy ngày trôi qua cũng rất nhanh, nếu không đi đâu, các ngươi tìm cha vận động nhiều một chút, nói không chừng lúc chúng ta trở lại, sẽ cho ta thêm đệ đệ muội cùng muội gì gì đó a..."
Một câu nói nói xong tất cả mọi người hắc tuyến tức khắc nổi lên.
"Được rồi, sự tình cứ quyết định như vậy, ta Có lẽ là thông báo cho các ngươi một tiếng mà thôi." Nam Cung Lan Lan cuối cùng khoát khoát tay, "Mọi người tất cả giải tán đi."
Vào lúc ban đêm, trong thư phòng của Bình Nam Vương.
"Duệ nhi, đây là quân bùa." Nam Cung Thanh Vân đem một quả bùa đầu hổ đưa cho Nam Cung Duệ, vẻ mặt ngưng trọng, "Vì phụ lão,Namquận sau này liền giao cho con, vì thế, con làm bất cứ quyết định gì, phụ vương cũng sẽ ủng hộ con."
"Cám ơn phụ vương." Nam Cung Duệ gật đầu, "Chỉ là, quyết định như vậy khả năng sẽ làm phiền hà đến Bình Nam Vương phủ."
"Kỳ thực, Tấn vương là một nhân tài khó có được, thế nhưng khuyết điểm duy nhất chính là quá tình cảm song đây cũng là chỗ hơn người của hắn, một đế vương gia thường vô tình, hắn rốt cuộc là một kỳ tích, một khi hắn có thể đăng cơ, như vậy cũng giống như bách tính thiên hạ chi phúc." Nam Cung Thanh Vân mỉm cười "Hơn nữa, Lãnh Huyền Nguyệt kia trước đây thời gian hoàng thượng còn vẫn nhìn Bình Nam vương phủ của chúng ta không vừa mắt, đã từng mấy lần yêu cầu tước phiên, chỉ là tiên hoàng khai ân vẫn chưa phê chuẩn mà thôi, bây giờ, một khi thực lực của hắn đã củng cố, người đầu tiên sẽ đối phó khẳng định chính là Bình Nam vương phủ..." Nói xong đem một phong thư giao cho Nam Cung Duệ, "Đây là thư mấy ngày hôm trước Lãnh Huyền Nguyệt phái người đưa tới, hiện tại hắn muốn mượn chúng ta giúp mới có thể như vậy, một khi Lãnh Hạo Nguyệt thực sự xong, thì chúng ta cũng xong rồi, vì thế, vô luận chúng ta không giúp Tấn vương, thì Nam quận của chúng ta đều đã định trước không thể chỉ lo thân mình... Vì thế..."
"Hài nhi hiểu rõ." Nam Cung Duệ gật đầu, "Tấn vương nhất định sẽ thắng."
"Đi đường cẩn thận." Nam Cung Thanh Vân gật đầu, sau đó vỗ vỗ tay của con trai, "Bảo vệ mình, bảo vệ tốt Lan nhi, vi phụ vẫn chờ ôm tôn tử đấy."
"Phụ vương yên tâm đi." Nam Cung Duệ cho phụ thân một cái mỉm cười khẳng định.
Ngày thứ hai, Nam Cung Duệ suất lĩnh ba mươi vạn đại quân xuất phát, sau đó đóng quân tới nam quận cùng giao giới với U Châu, lúc này mới cùng muội muội mang theo mấy người thân vệ chạy tới Tấn vương phủ trong thành U châu.
Thời gian Bọn họ đến vương phủ, Nhạc Du Du đang cùng Thanh Thanh phơi dược thảo, mấy ngày hôm trước trời đầy mây, hôm nay thật vất vả trong sáng, vì thế, nhất định phải cho những thuốc cỏ kia trông thấy thái dương, đang rất bề bộn thì đã nhìn thấy Tiểu Hỉ vội vã chạy tới: "Vương phi, không xong..."
"Cái gì không xong? Ta rất tốt." Nhạc Du Du nhịn không được cốc đầu nàng một chút, "Hoang mang rối loạn trương trương, phía sau bị chó đuổi a?"
"Không phải, cũng không có bị đuổi..." Tiểu Hỉ vỗ vỗ lồng ngực của mình, vội vàng xua tay, "Có khách nhân đến."
"Khách nhân? Rất bình thường a, ngươi cũng không cần phải hoảng loạn như thế đi?" Nhạc Du Du kỳ quái nhìn nàng một cái, "Không phải là Phúc Quý ca của ngươi cho người nhà tới cầu hôn chứ?"
"Vương phi, chán ghét." Tiểu Hỉ bị nói vẻ mặt đỏ bừng, nhịn không được thẳng giậm chân, "Người ta nói là chính sự."
Thanh Thanh ở bên cạnh đều nhịn không được bật cười lên.
"Kia nói đi, ai tới?" Nhạc Du Du rốt cuộc không hề pha trò nàng.
"BìnhNamtiểu vương gia, còn có tiểu quận chúa."
"Đến rồi, cũng không phải chưa từng tới." Nhạc Du Du không nói gì lắc đầu, "Còn có tiểu quận chúa? Nàng là lần đầu tiên đến đây đi?"
"Quên đi, vương phi người xem lại mình đi." Tiểu HYỉ tựa hồ cũng nói không rõ, lôi kéo Nhạc Du Du hướng tiền thính chạy.
Thanh Thanh vừa nghe thấy Nam Cung Lan Lan tới, trong lòng không khỏi cả kinh, đối với một ít hành vi của tiểu quận chúa này, nàng đã sớm có nghe thấy a, tiểu nha đầu này lại vì Hạo ca ca mà không lấy chồng a, vừa rời nhà trốn đi vừa thắt cổ tự sát đều nháo loạn qua, lúc này đến vương phủ, sợ rằng... Quên đi, cũng vội vàng đi xem đi, thế là, vội vàng bắt tiểu nha đầu qua đây đỡ mình cũng đi đến tiền thính mà đi.
Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công - Tử Tuyết Ngưng Yên