Người ta sẽ học được nhiều hơn từ lỗi lầm của mình, nếu như họ không quá bận rộn chối bỏ lỗi lầm của mình.

J. Harold Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 204 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 744 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:58:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 89: Được Hoan Nghênh
dit: gau5555
Beta: Bella Ngân
Nhạc Du Du vốn là muốn nhìn Ngọc thúc xử lý đám thổ phỉ này một chút, thế nhưng, Lãnh Hạo Nguyệt cứ la hét phải đi, nàng cũng đành phải rời đi trước, chỉ là, trước khi đi nàng không quên dặn dò Ngọc thúc một câu, bọn họ cũng chỉ là những người đáng thương mà thôi.
Nàng không biết Ngọc thúc xử lý những người đó như thế nào, thế nhưng, về sau Ngọc thúc nói cho nàng biết, an bài cho những người đó một lối đi khác, làm cho trong lòng Nhạc Du Du dịu xuống.
Không bao lâu sau trong tương lai, Nhạc Du Du lần thứ hai ở trong vương phủ thấy râu quai nón, nàng căn bản là không nhận ra bởi vì hắn đã cạo hết râu mép. Đương nhiên, đây đều là nói sau này.
Đội ngũ tiếp tục đi trước, rất nhanh liền tiến vào trong địa giới của U Châu, sau đó lại qua một ngày thì đi tới trong thành U Châu.
“Tướng công, địa bàn của ngươi không tệ a.” Nhạc Du Du thấy cảnh tượng rực rỡ trong U Châu liền nhất thời sung sướng, hài lòng xoa bóp khuôn mặt của Lãnh Hạo Nguyệt, người nam nhân này có làn da tốt như vậy, khiến nàng nhịn không được mà giơ vuốt ra.
“Ngọc thúc nói, ở đây là một trong những địa phương giàu có nhất toàn bộ Băng Diễm quốc…” Lãnh Hạo Nguyệt cũng là vẻ mặt đắc ý, giống như hãnh diện hướng về phía Nhạc Du Du nhíu mày, “Hạo nhi có lợi hại không?”
“Là lợi hại, tướng công thật lợi hại.” Nhạc Du Du cười hì hì gật đầu, thực sự là tiểu hài tử, “Thế nhưng, tướng công cũng không ở chỗ này a, làm thế nào để quản lý đây?”
“Lạc thúc thúc ở chỗ này.” Lãnh Hạo Nguyệt cười nói, “Lạc thúc thúc rất lợi hại, tất cả mọi người đều gọi hắn là thần y nha.” Nghĩ nghĩ xong còn nói, “Còn có Thanh Thanh, tất cả mọi người đều gọi nàng là tiểu thần y đâu…”
“A.” Nhạc Du Du gật gật đầu, sau đó rất nghiêm túc xem kỹ Lãnh Hạo Nguyệt một chút, tiểu tử này cũng quá may mắn đi? Bên người lúc nào cũng nhiều người tài ba vây quanh như vậy? Bỗng nhiên lại nghĩ tới điều gì, chống lại ánh mắt của hắn, “Thanh Thanh là ai?”
“Thanh Thanh chính là Thanh Thanh a.” Lãnh Hạo Nguyệt trong lòng buồn cười, nha đầu kia không phải là đang ghen tị chứ? Thế nhưng trên mặt vẫn là biểu hiện mờ mịt.
“Ách.” Nhạc Du Du vừa thương xót vừa bi ai, tựa hồ không có biện pháp hỏi cho rõ ràng, cũng là bởi vì không có biện pháp hỏi rõ ràng, vì thế, trong lòng lại càng khó chịu.
Lãnh Hạo Nguyệt cũng không giải thích, hắn thích xem bộ dạng ghen của nàng, loại cảm giác này làm cho trong lòng của hắn tràn đầy ngọt ngào.
Dân cư thành U Châu đều nhận ra Lãnh Hạo Nguyệt, liền tự phát đứng ở đường hai bên, trên mặt là không chút nào che giấu được sự hoan nghênh cùng yêu thích. Mấy năm nay, nếu không Tấn vương gia nhân từ phát triển, rồi lần nữa áp dụng xúc tiến sinh sản thi thố, không ngừng giảm miễn thu thuế, bọn họ cũng không có khả năng có được cuộc sống giàu có an bình như vậy, dân chúng chính là đơn giãn như thế, ai có thể cho bọn họ ăn no mặc ấm mỗi ngày, thì trong lòng bọn họ sẽ biết thích ai ủng hộ ai, cũng không cần biết người này có là ngốc tử hay không đâu.
“Tướng công, ngươi thật sự rất được hoan nghênh nga…” Nhạc Du Du kinh hỉ quay đầu lại nhìn Lãnh Hạo Nguyệt.
“Đó là đương nhiên.” Lãnh Hạo Nguyệt rất kiêu ngạo ngẩng đầu lên, “Lạc thúc thúc nói qua, dân chúng chính là muốn ăn no mặc ấm, vì thế, Hạo nhi liền để cho bọn họ mang lương thực giữ lại cho bản thân ăn, tiền kiếm được chính mình hưởng, mọi người mới có thể ăn no, cũng có thể có tiền mua quần áo mặc…”
Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công - Tử Tuyết Ngưng Yên