Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Tác giả: Lại Điểu
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 278 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2438 / 17
Cập nhật: 2017-07-24 10:21:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 23: Ngự Kiếm Phi Hành
ặng tính toán con đường tu luyện
Ngự Kiếm nan, những bước đi đầu
Trong mấy tháng tiếp theo Phong Nhược đem ba miếng Đại Bồi Nguyên Đan còn lại ăn vào, nhưng hiệu quả mang lại không thể so sánh với lúc hắn dùng viên đầu tiên.
Nhưng dù sao đi nữa, hiện tại thân thể Phong Nhược đã đạt đến trạng thái tốt nhất, thậm chí mặt mũi của hắn cũng trẻ ra rất nhiều, thêm nữa sau một năm tĩnh tâm tu luyện, từ người hắn vô hình toát ra một khí chất trầm ổn nho nhã mà từ trước đến giờ chưa không có.
Về phần bình Đại Bồi Nguyên Đan lấy được từ bộ hài cốt vô danh ở Khô Mộc Hải hắn chia ra cho con dơi cấp năm và Ngân Giáp Thiên Chu ăn vào, nhưng điều ngoài ý muốn là hai viên linh đan này hình như không có bất cứ tác dụng gì. Cũng không biết do đã để qua thời gian quá lâu hay đan được dành cho con người vốn không phù hợp với linh thú nữa?
Mà trong thời gian này, ngoài việc tĩnh tâm tu luyện, Phong Nhược cũng đem các phương thức chiến đấu trong thời gian gần đây suy ngẫm lại một chút, bởi vì theo tu vi tăng tiến thì hắn cũng phải tiếp xúc với những tu sỹ có thực lực càng mạnh, mà đối với bọn họ phương thức cận chiến hắn hay áp dụng lâu nay căn bản không có tác dụng mấy!
Cho nên nhất định hắn phải thay đổi, như vậy tương lai sau khi Trúc Cơ thành công mới có thể nhanh chóng thích ứng!
Căn cứ vào những điều được tận mắt trông thấy, Phong Nhược hiểu rất rõ, Tu Tiên giới này là nơi ngọa hổ tàng long, có rất rất nhiều cao thủ, mà thủ đoạn chiến đấu của bọn họ cũng vô cùng biến ảo thâm sâu, tầng tầng lớp lớp!
Nhưng thủ đoạn công kích chủ yếu vẫn là trực tiếp sử dụng pháp thuật và ngự kiếm thuật!
Về phương diện pháp thuật, Phong Nhược chưa bao giờ dám xem nhẹ, năm loại pháp thuật trụ cột bây giờ nhìn như gân gà, ăn không được bỏ thì tiếc, nhưng một khi tiến giai thì uy lực lập tức tăng thêm mấy lần. Ví như pháp thuật Thập Trượng Thanh Ti kia, nhìn thế nhưng giúp ích hắn nhiều không kể xiết.
Mà Phong Nhược đã tính toán, trong thời gian ngắn trước mắt, đặt ra mục tiêu quan trọng nhất là tu luyện pháp thuật Thuẫn Tường tiến giai lên Đại Địa Thuẫn, nhưng đối với việc này hắn không mấy lạc quan, chỉ có thể từ từ kiên trì mà tu luyện thôi. Dù sao trong Tu Tiên giới tu sỹ có thể tu luyện đồng thời hai loại pháp thuật thuộc tính khác nhau thật sự quá ít, nếu hắn không có Mộc Linh Tinh trợ giúp, có lẽ cũng không có cách nào học được pháp thuật Thuẫn Tường!
Ngoài trừ việc tu luyện pháp thuật, việc nghiên cứu Ngự Kiếm Thuật càng quan trọng hơn. Bởi vì không có ai chỉ dẫn cho hắn, nên tất cả những gì hắn có được bây giờ chỉ là bắt chước mà thôi. Cho dù ngày trước từ Diệu Hưng mà nhận ra được chỗ mấu chốt của Ngự Kiếm Thuật nhưng có rất nhiều điều hắn chưa hiểu tường tận, chỉ lõm bõm nửa vời. Cũng may Mộ Phi Tuyết đã để lại cho hắn hai khối ngọc giản ghi tỷ mỷ rất nhiều việc, đây là cơ sở để hắn tu luyện Ngự Kiếm Thuật sâu hơn.
Căn cứ vào những gì ghi lại bên trong ngọc giản, Ngự Kiếm Thuật chia làm bốn giai đoạn. Lần lượt là: Ngự Kiếm Thuật Cơ Sở, Ngự Kiếm Thuật Trung Giai, Ngự Kiếm Thuật Cao Cấp và cuối cùng là Siêu Cấp Ngự Kiếm Thuật.
Trụ cột của Ngự Kiếm Thuật ngoài phương thức điều khiển đơn giản như tiến lên, lùi lại…còn có một số kiếm quyết đơn giản dùng để công kích. Ví như ngày trước hắn hoàn thành nhiệm vụ lấy túi mật của Ô Xà mà nhận được Đột Kiếm Quyết, hay như ngay trong hai khối ngọc giản này cũng ghi lại hai bộ là Thiêu Kiếm Quyết và Trảm Kiếm Quyết.
Những kiếm quyết đơn giản này tu sỹ Trúc Cơ kỳ nhất định phải nắm giữ, nhưng cùng một loại kiếm quyết khi thi triển không phải ai cũng giống như ai, uy lực khác nhau rất lớn. Lần gần đây nhất, Chu Vũ và Bách Lí Kỳ cũng thi triển Trảm Kiếm Quyết nhưng uy lực thì đúng là một trời một vực!
Có điều, dù là tu sỹ Trúc Cơ kỳ cũng chỉ ngự kiếm ở mức cơ sở mà thôi, chưa thể tu luyện Ngự Kiếm Thuật Trung Giai được, cái đó lên đến Kết Đan Kỳ mới có khả năng.
Mà nói về Ngự Kiếm Thuật Trung Giai, uy lực càng kinh khủng, theo đó mức độ khó khăn khi tu luyện càng cao. Những kiếm quyết thường thấy của Ngự Kiếm Thuật Trung Giai là Phong Kiếm Quyết, Huyền Băng Kiếm Quyết, Hỏa Long Kiếm Quyết, Kinh Đào Kiếm Quyết.
Còn Ngự Kiếm Thuật Cao Cấp cần tu vi rất cao mới có thể tu luyện được, hơn nữa những loại kiếm quyết này cũng vô cùng hiếm thấy, may chăng một số danh môn đại phái mới có.
Giai đoạn cuối cùng là Siêu Cấp Ngự Kiếm Thuật nghe nói không có chiêu thức cố định, nếu như tu sỹ đạt tới một cảnh giới nào đó về tu vi cũng như Ngự Kiếm Thuật, chỉ cần có ngộ tính, liền có thể tự nghĩ ra kiếm quyết cường đại thích hợp nhất cho bản thân mình mà tu luyện, chỉ có điều trong cả Tu Tiên giới cũng không có mấy người đạt được đến tầm cao này!
Đối với Ngự Kiếm Thuật Trung Giai và Ngự Kiếm Thuật Cao Cấp hắn không có nhiều hứng thú, bởi vì tu luyện mấy loại này cần tu vi tối thiểu là Kết Đan Kỳ mới có thể tu luyện, hiện tại hắn quan tâm nhất chính là Ngự Kiếm Thuật Cơ Sở.
Căn cứ theo những gì ghi trong ngọc giản, uy lực của Ngự Kiếm Thuật Cơ Sở phụ thuộc vào hai điều.
Thứ nhất, tu sỹ phải cùng kiếm của mình tâm ý tương thông, đây không phải là kiếm quyết mà là ý niệm của người phải gắn với kiếm, cảnh giới cao nhất là bản thân kiếm khí sinh ra ý niệm tương liên cùng người ngự kiếm. Nếu được như thế, chẳng những có thể triến khai công kích nhanh hơn mà còn có thể công kích trên phạm vi rộng mà hạn chế tiêu hao pháp lực!
Mà muốn làm được điều này, nhất định phải dựa vào thời gian dài gần gũi bồi dưỡng linh tính cho kiếm khí, thậm chí đến mức coi kiếm khí là một bộ phận của cơ thể, đây cũng là luyện kiếm.
Nhưng cũng có một điểm không thể xem nhẹ, nếu là kiếm dưới cấp năm thì không cần phải lãng phí quá nhiều sức lực để luyện kiếm, bởi vì muốn bồi dưỡng kiếm đến trình độ ý niệm tương thông thì chắc chắn cần rất nhiều thời gian mới được. Mà nếu kiếm quá yếu, liên tiếp thay thế kiếm thì căn bản đừng có nghĩ gì đến việc này nữa!
Thứ hai thanh kiếm của bản thân phải uy lực, bởi vì khi tu sỹ tiến vào cảnh giới Kết Đan Kỳ sẽ tự luyện cho mình một thanh bổn mạng phi kiếm, cho nên theo lẽ thường, trong tu tiên giới đẳng cấp cao nhất của kiếm là cấp năm.
Nếu không có gì đặc biệt, tất cả các đại môn phái Tư Tiên đều phát miễn phí kiếm cho đệ tử của mình, nhưng mấy loại kiếm này phẩm chất vô cùng kém cỏi, muốn làm cho kiếm khí của mình thêm sắc bén và uy lực cường đại hơn thì biện pháp tốt nhất là tự mình luyện chế. Hoặc tự mình đi tìm kiếm tài liệu, sau đó ra giá cao nhờ tu sỹ am hiểu về luyện khí rèn ra một thanh kiếm khí cấp năm phù hợp.
Mà tùy vào thuộc tính của tài liệu, khi luyện chế ra thanh kiếm khí cấp năm sẽ được bổ sung thuộc tính và thần thông phù hợp với tài liệu đó, ví dụ trong quá trình luyện chế mà khảm nhập vào một khối Huyền Băng Ngàn Năm thì khi chuôi kiếm thành hình lúc ra chiêu sẽ tự động phóng ra thần thông công kích của Huyền Băng.
Còn nữa, công pháp sở tu của tu sỹ cũng sẽ ảnh hưởng đến thuộc tính của kiếm khí, điều này cần đặc biệt lưu ý.
Ngoài ra trong quá trình luyện chế còn có một việc không thể thiếu là cường hóa bằng Ngũ Hành Thạch. Nếu được cường hóa bằng một khỏa Ngũ Hành Thạch cường đại có thể gia tăng công kích của một thanh kiếm khí lên gấp mấy lần.
Dưới tình huống bình thường, kiếm khí cấp năm đều được cường hóa bằng Ngũ Hành Thạch trung phẩm, cũng không dùng Ngũ Hành Thạch cao cấp cường hóa, bởi vì tinh hoa linh khí trong đó quá mức khủng bố, chỉ có bổn mạng phi kiếm mới có thể chịu đựng được!
Ngự Kiếm Thuật Cơ Sở có hai điểm mấu chốt thì Phong Nhược chưa đạt đến điểm nào. Bôn Lôi Kiếm trong tay hắn mặc dù uy lực rất cao nhưng dù sao đi nữa cũng chỉ là kiếm khí cấp bốn mà thôi, căn bản chưa đạt được yêu cầu, trừ khi hắn tìm được một ít tài liệu quý hiếm rèn luyện lại Bôn Lôi Kiếm một lần nữa. Nhưng hắn đào đâu ra những tài liệu quý hiếm bây giờ, giá để có một thanh kiếm cấp năm cao vô cùng, nói đâu xa, ngay trong Thượng Tam Viện chỉ sợ chưa được ba trăm người có được thanh kiếm khí cấp năm.
Vì thế cho nên tạm thời hắn đành quên đi những điều này, trước mắt thử rèn luyện ngự kiếm phi hành đã. Mà nói đi thì cũng nói lại, nếu hắn không luyện được ngự kiếm phi hành thì xác định ở lại nơi này cả đời luôn đi là vừa, giàu có bao nhiêu cũng không mò ra ngoài mà mua sắm vật phẩm tu tiên được.
Huống chi Phong Nhược còn muốn tiến giai Trúc Cơ, ở đây người qua lại nhiều, mặc dù có Chu Vũ lúc trước chiếu cố cho hắn chút ít nên nhiều đệ tử của Thượng Tam Viện không kiếm hắn sinh sự, nhưng quá trình Trúc Cơ lại rất dài, lỡ đâu trong khoảng thời gian này có người âm mưu hại hắn thì xong đời!
Được cái may mắn là chức quan Hỏa Công Ngự Thủ vô cùng nhàn rỗi, chỉ cần hắn biết ngự kiếm phi hành sẽ thoải mái rời tiểu cốc, sau đó kiếm một góc kín đáo ở Kiếm Tâm Viện mà tiến hành Trúc Cơ.
Đến đó chỉ cần hắn Trúc Cơ thành công, hắn có thể lựa chọn thông qua khảo hạch mà chính thức gia nhập Thượng Tam Viện, hoặc đi về Hạ Tam Viện.
…….
Thấm thoắt một năm trôi qua, Phong Nhược đã có thể điều khiển Bôn Lôi Kiếm tiến lên, lùi lại, xoay ngược ra sau, bay xiết…Với pháp lực của hắn hiện tại có thể đủ sức ngự Bôn Lôi Kiếm trên không trong thời gian nửa chén trà, mà chừng này cũng đủ để hắn bay lên vách núi cao hai trăm trượng trước mặt. Tất nhiên với điều kiện đầu tiên là hắn phải khống chế tốt các loại kiếm quyết di chuyển.
Thật ra cái gọi là ngự kiếm phi hành vô cùng đơn giản, cũng không thực sự có kiếm quyết tương ứng, chỉ cần tu sỹ nhảy lên kiếm khí, sau đó điều khiển phi kiếm tiên lên lùi xuống, đi đi lại lại là được!
Nhưng có một điều là tu sỹ phải đảm bảo được là bản thân phải luôn ở trạng thái cân bằng, pháp lực pháp ra cùng việc thay đổi kiếm quyết di chuyển phải thành thạo, nếu không rất dễ lộn cổ xuống đất!
Phong Nhược hiện tại cũng chưa dám nhảy lên kiếm, hắn chủ yếu luyện tập cho kiếm của mình quen với sức nặng khi di chuyển. Bình thường hắn quăng lên kiếm hòn đá nặng tương đương trọng lượng của hắn để rèn luyện.
“Ai! Hi vọng lần này có thể thành công!”
Đứng trong tiểu cốc, Phong Nhược có vài phần nóng ruột mà lẩm bẩm, hắn đã luyện tập liên tục hơn một tháng mà đến bây giờ vẫn chưa làm được!
Hít sâu một hơi, tay bấm kiếm quyết, ngay lập tức Bôn Lôi Kiếm sau lưng hắn liền bay ra rồi lơ lửng trên không trung cách mặt đất hơn ba trượng!
Sau đó hắn cẩn thận điểu khiển kiếm bay sang phải sang trái, quay ngược ra sau, bay xiết…rồi hạ kiếm xuống cách mặt đất một trượng, lúc này hắn mới hồi hộp cẩn thận từng li từng tí đem một khối đá bên cạnh nặng tương đương hắn thả lên Bôn Lôi Kiếm, rồi chỉnh tảng đá nằm thật cân đối, sau đó hắn lập tức thi triển kiếm quyết!
Dưới ánh mắt tràn ngập chờ mong của Phong Nhược, Bôn Lôi Kiếm chở tảng đá chậm rãi đi về phía trước, nhưng mới đi được mười trượng, tảng đá liền rơi bịch xuống đất!
“Đồ đần!...”
Ngay lúc hắn đang mếu móc khóc không ra nước mắt, bỗng nhiên trong tiểu cốc vang lên một thanh âm trầm thấp chấn động. Nghe được giọng nói này, Phong Nhược vô cùng sợ hãi, bởi vì lúc hắn luyện tập ngự kiếm đều nhằm vào thời gian Hỏa Linh Tuyền ngủ yên, sở dĩ như thế bởi vì hắn không muốn bị đám đệ tử Thượng Tam Viên cười nhạo.
Lúc này theo hướng phát ra giọng nói nhìn lại, Phong Nhược ngẩn người ra, bởi vì người mở miệng lại là lão già tóc bạc bị dây xích khóa chặt!
Có thể nói hơn một năm đến đây, Phong Nhược đã quên đi sự có mặt của lão già này rồi, bởi vì chỉ cần hắn không mon men đến gần trong vòng mười trượng, lão không có bất kỳ phản ứng gì, lúc nào cũng nhắm hai mắt, cũng chẳng biết lão đang trầm tư hay nghĩ điều quái quỷ gì nữa. Thế mà hôm nay lão già này đột nhiên phun ra hai chữ này mắng hắn, không ngạc nhiên làm sao được?
Phong Ngự Phong Ngự - Lại Điểu Phong Ngự