Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 69 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 717 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:37:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8: Không Muốn, Ta Khai.
uyển 3: Diễm ngộ tại kế tục
Chương 8: Không muốn, ta khai.
Dịch: Vọng Tưởng
Nguồn: Hoa Nguyệt Tao Đàn
Dưới sự công kích đôi môi mạnh mẽ của Âu Dương Quốc Vĩ, toàn thân nữ sát thủ không ngừng run rẩy, răng ngọn cắn chặt lại, chống đỡ xâm nhâp của ngoại địch. Đầu lưỡi của Âu Dương Quốc Vĩ công hoài không được, liền lấy tay chọc vào nách của nàng. Nữ sát thử không nhịn được mở miệng định la nhẹ một tiếng, trận địa bị địch nhân thừa cơ xông vào.
Lúc này, Âu Dương Quốc Vĩ đã giải á huyệt của nàng, nhưng miệng của nàng bị chế trụ, muốn mở miệng mà bị hắn hôn không ngừng, chỉ có thể 'ân ân ân' hừ mà thôi, thân thể thì không ngừng giãy dụa. Loại phản kháng như mời chào này còn là động tác khơi dụ dục hoả của nam nhân nhanh nhất.
Trong lòng Âu Dương Quốc Vĩ phi thường xúc động, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve song nhũ mềm mại của nữ sát thủ, không ngừng bóp nắn. Cái loại cảm giác co dãn mềm mại trong tay này, khiến tính thú của Âu Dương Quốc Vĩ tăng cao, tay càng đi xuống phía dưới, đầu lưỡi thì vẫn triền miên với cái lưỡi thom tho của nàng.
Nữ sát thủ bị tay của hắn đùa bỡ, cảm thụ hơi thở kỳ dị của hắn phát ra, lại để mặc hắn sờ toàn thân của mình không còn chút sức lực nào, thân thể từ từ cũng nổi lên phản ứng kỳ dị, không nghe tâm mình chỉ huy, không tự giác nghênh hợp động tác của Âu Dương Quốc Vĩ.
'Ai, tiểu oan gia, đây là một loại thiên ý nha, để cho đụng phải ma đầu ngươi. Đêm nay, sự trong sạch xem ra là không thể giữ được, chỉ hy vọng ngươi sau khi được thân thể của ta, đừng có quên ta. Không hoàn thành nhiệm vụ, Giang Nam không thể trở về, sau này thật không biết làm thế nào. Do ý trời, đó là không cách nào trốn thoát, nếu đã trốn không được, chi bằng tiếp nhận nó. Ngươi ngàn vạn lần phải thương hoa tiếc ngọc nha, người ta vẫn là lần đầu tiên mà.' Nữ sát thủ nghĩ vậy, liền trở nên tự nhiên hơn, trong lòng phát sinh biến hoá, thân thể cũng có phản ứng tích cực, không còn cứng ngắc nữa, đã trở nên mềm mại rồi. Cái lưỡi thơm tho cũng chủ động phản công Âu Dương Quốc Vĩ, thân thể trở nên rất hưởng thụ sờ soạng của tay hắn. Trong tận đáy lòng, dĩ nhiên một nỗi khát vọng sinh ra.
Âu Dương Quốc Vĩ cảm nhận được tín hiệu trên thân thể nàng, lập tức thừa lúc còn nóng liền hỏi: "Có thể nói cho ta biết ai phái các ngươi tới giết ta không?"
Ai ngờ vừa hỏi như vậy, liền khiến nữ sát thủ đang kích tình tỉnh lại, nghiêm mặt đáp: "Ngươi muốn làm gì ta không có biện pháp phản kháng, nhưng muốn ta nói ra bí mật của tổ chức, ngươi nằm mơ đi!" nguồn
Được rồi, ngươi cho dù không nói, cho ngươi đẹp mắt. Hắn cũng không có hỏi nữa, lập tức điểm á huyệt của nàng, hai tay ôm gọn song nhũ, tận tình hưởng thụ. Đồng thời hắn cúi đầu xuống, bắt đầu dụng lưỡi lướt đi trên người nàng, từ cái cổ mập mạp, chậm rãi lướt xuống dưới, rồi dừng lại ở song nhu, dùng đầu lưỡi nhiều lần lên xuống song phong. Nữ sát thủ không nhịn nỗi, thân thể lại run lên, miệng thì "ân ân ân" không ngừng. Âu Dương Quốc Vĩ cũng không để ý nàng, chỉ tự mình chơi đùa. Dưới sự uốn éo của thân thể nữ sát thủ càng lúc càng gấp, Âu Dương Quốc Vĩ càng táo bạo hơn, di chuyển xuống phía dưới. Hai tay đột nhiên tách hai chân của nàng ra, khu rừng đen thật mê người nga.
Nhìn mặt ngọc của nàng đỏ ửng không biết là mắc cỡ hay cố kiềm nén, hắn cười quái dị: "Nơi này của ngươi thật hấp dẫn người a. Ta muốn hảo hảo thưởng thức một lần, được không?"
Nghe hắn nói vậy, nữ sát thủ kịch liệt run rẩy thân thể, chân tay cứng đờ, song phong nhấp nhô, mặt ửng đỏ, miệng thở gấp "ân ân ân" không ngừng, do không thể nói ra lời, tựa hồ như đang kịch liệt phản đối. Nhìn thấy nàng phải ứng lớn như vậy, Âu Dương Quốc Vĩ mắt mang theo tiếu ý quái dị nhìn nàng, đột ngột đưa đầu vào giữa hai chân nàng.
"A…." Nữ sát thủ mới vừa được Âu Dương Quốc Vĩ đánh thức khỏi kích tình thì lại bị hắn chậm rãi đưa trở lại. Lần này, nàng càng khó khăn hơn, khi Âu Dương Quốc Vĩ đưa đầu lưỡi lên xuống không ngừng ở song nhũ, nàng đã không chịu đựng nỗi rồi. Bây giờ ở phía dưới để hắn như vậy, còn nữa song nhũ phía trên lại được nắn bóp, cái loại cảm giác ngứa ngáy này khiến nữ sát thủ toàn thân xụi lơ. Nàng thật hy vọng hắn dứt khoát gian dâm nàng, sau đó một kiếm giết chết mình cũng không muốn thụ cái tội này. Cảm giác ngưa ngứa tận sâu trong thân thể quả thực muốn lấy mạng của nàng, muốn kêu cũng kêu không được. Nàng thật muốn khuất phục đầu hàng, nhưng lòng tự tôn khiến nàng vẫn kiên trì, tâm lý đang nguyền rủa, cái này tính là bản lĩnh gì, có bản lĩnh thì giết ta đi. A a.
Tâm nghĩ vậy, nhưng thân thể chính là không nghe lời. Theo thời gian từ từ trôi qua, nữ sát thủ cũng không nhịn được nã, giơ tay có ý muốn nói với Âu Dương Quốc Vĩ.
Âu Dương Quốc Vĩ vừa nhìn, giải á huyệt của nàng, để xem nàng muốn nói cái gì.
"Không muốn đâu, ta nói, ngươi muốn biết cái gì ta đều nói. Cần ngươi không nên hành hạ ta như thế nữa. Ta chịu không được. Ngươi muốn hỏi cái gì ta đều trả lời." Nữ sát thủ cầu khẩn.
"Sao thế, kịch vui còn chưa bắt đầu mà. Hắc hắc." Âu Dương Quốc Vĩ cười quái dị. Hắn cũng không muốn phải dừng lại như vậy, bởi vì dục hoả của hắn cũng đã lên tới đỉnh, đầu lại cúi thấp xuống.
"A, ngươi không nên thế, ta chịu không được. Ta nói." Đôi mắt nữ sát thủ một mảnh ươn ướt. Âu Dương Quốc Vĩ còn như vậy, nước mắt sẽ liền rơi xuống.
"Được, ngươi thề đi, đợi lát nữa ta làm cho ngươi hết khó chịu, ngươi phải đem hết chuyện kể lại tường tận chi tiết cho ta nghe, không cho phép đổi ý." Âu Dương Quốc Vĩ vẫn không muốn nghe nàng nói. Vào thời điểm này, mọi người đều coi trọng lời thề, cho nên Âu Dương Quốc Vĩ bức nàng phát ra một lời thề độc.
Nữ sát thủ không hề suy nghĩ, liền làm theo Âu Dương Quốc Vĩ, thề độc. Bây giơ chỉ cần có thể nhanh chóng giải thoát, chuyện gì nàng cũng làm.
Làm xong hết thảy, Âu Dương Quốc Vĩ rất là hài lòng. Có một số việc đã làm xong rồi, việc bây giờ muốn làm chính là việc phải làm nhất.
Hắn vận âm công chân khí lên, nơi đó trỡ nên cứng như sắt, cũng mặc kệ nữ sát thủ giãy dụa, tách hai chân nàng ra, hướng nơi sớm đã lầy lội vì lụt toàn lực phóng tới.
"A…" Nữ sát thủ thét lên một tiếng, toàn thân nhất thời trở nên cứng ngắc. Cái loại cảm giác đau đớn xé rách khiến thần kinh của nàng càng khẩn hơn. Âu Dương Quốc Vĩ nhìn bộ dáng đáng thương của nàng, không khỏi thương tiếc dừng động tác lại. Ai ngờ, không bao lâu, ngược lại nữ sát thủ vì nỗi tê dại, đau, ngứa cùng một chỗ đan vào nh đã không chịu được, thân thể không tự chủ mà trêu chọc Âu Dương Quốc Vĩ.
"Ngươi… Ngươi người này tại sao như vậy a. Nói chuyện không tính toán gì hết. Ta đã thề độc rồi, người còn muốn giày vò người ta, ta chịu không nỗi. Ta muốn ngươi!" Nữ sát thủ cũng bất chấp cái gì thẹn thùng mà la lên.
"A a, tốt, ngươi xem!" Âu Dương Quốc Vĩ nói xong, phần eo bắt đầu động.
"A….ân…." Tiếng rên rỉ của nữ sát thủ vang lên.
Dưới sự công kích toàn lực của Âu Dương Quốc Vĩ, nữ sát thủ lúc đầu còn có thể chịu đựng, từ từ toàn thân vô lực bất động. Dưới thân thể của Âu Dương Quốc Vĩ, cắn răng chống lại, mấy lần ngất đi, nhưng thân thể vẫn không có tách ra. Âu Dương Quốc Vĩ bây giờ cả đêm với bốn vị phu nhân còn dư sứt. Lúc này nữ sát thủ mới vừa hư thân, nàng có thể chịu lâu như vậy, cũng tính không tệ rồi.
Âu Dương Quốc Vĩ vẫn chưa hết ý, nhưng tổng lại không thể làm chết nàng. Nếu tiếp tục làm, nữ sát thủ thật sự sẽ thoát âm mà chết đó. Nhìn thân thể của nàng, hai mắt đang nhắm lại, trên mặt triều hồng, kiều diễm vô cùng, chỉ có song nhũ cao vút phập phồng, hắn không khỏi lấy tay ôm nó chơi đùa.
Qua hồi lâu, nữ sát thủ mới lo lắng tỉnh lại, nhìn Âu Dương Quốc Vĩ còn đang dùng tay vận động trên người mình, thẹn thùng vạn phần liếc Âu Dương Quốc Vĩ một cái, vô lực hờn dỗi: "Vừa rồi ngươi lợi hại như vậy, muốn làm người ta chết a." Thần thái đó, vừa trách vừa cười, ý thái mê người, khiến Âu Dương Quốc Vĩ thấy vậy tâm thần rung động, dục hoả lại nổi lên.
"Hắc hắc, ta còn chưa tận hứng đó." Âu Dương Quốc Vĩ có chút quái dị nói.
"Ngươi… ngươi lại muốn làm gì?" Thân thể nữ sát thủ cảm giác biến hoá từng mỗi bộ phận của Âu Dương Quốc Vĩ, liền kinh hãi kêu lên.
"Cầu ngươi, ta thật không được. Ngươi muốn tiếp, chờ ta trước tiên nghỉ ngơi một lúc, được không?" Nữ sát thủ nói xong lời này, mặt lại đỏ lên, quay mặt qua chỗ khác, không dám nhìn Âu Dương Quốc Vĩ nữa. Tự mình làm sao vậy, sao lại nói ra lời này nha, còn muốn hắn chờ một lúc rồi tiếp tục. Ai, mắc cỡ chết đi được. Nữ sát thủ dĩ nhiên phát hiện chính mình đã bắt đầu thích hắn rồi.
Âu Dương Quốc Vĩ cũng không đành lòng mà nhịn, nhẹ nhàng cười: "Đây chính là ngươi nói đó, chờ ngươi nghỉ ngơi xong, chúng ta lại tiếp tục."
Lời nói ra khỏi miệng, không có khả năng thu hồi. Nữ sát thủ cắn răng, không tiếng động bất đắt dĩ gật đầu. Vừa nghĩ đến tình cảnh kia, tim đập lại nhanh hơn.
"Được rồi, ngươi bây giờ nghỉ ngơi, có thể đem chuyện kia kể cho ta nghe đi." Dù sao cũng rảnh rỗi, nắm chắc thời gian, đợt lát nữa còn việc cần làm mà.
Nữ sát thủ biết, chính mình xong hết rồi, sau này thế nào thì trông vào nam nhân này vậy, cũng không có lưỡng lự, kể lại rõ ràng rành mặt hết cái việc đã xảy ra….
Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ - Trường Phát Lãng Tử