Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Tác giả: Emi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 10 - chưa đầy đủ
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 487 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:23:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
ội Boy đến bãi đất hoang mà hội One đã giao đấu.Một thằng con trai ăn mặc kiểu đầu gấu tay vác cây gậy.
-Bọn mày đến rồi à-Tên con trai
-Không bao giờ sai hẹn-Ron nhếch mép cười
-Các em,ra đi-Tên con trai gọi.Từ các phía bọn đàn em của tên kia chui ra mặt cũng khệnh không kém tên đầu đàn.
-Mày không dám đấu một mìk mà nhờ thêm đàn em à.Thằng nhát-Kelbin
-Xông vào-Tên con trai
-Bọn nó đông quá-Ellen
-Kệ chiến đấu hết mìk-Ron
Vì bọn nó toàn dùng chiêu đánh lén nên hội Boy khó lòng mà đỡ nổi=thất bại thảm hại.Ron mải đỡ Mickey nên bị thằng đầu đàn đánh vào lưng xỉu.
-Ron ơi-Mickey lo lắng
-Hahaha.Bọn mày chỉ được thế thôi à??Tao đi trước-Tên con trai cười
-Ron ơi.Đừng bỏ bọn taoo-Kelbin
-Yên tâm.Tao không pỏ được đâu-Ron mở mắt cố gượng dậy
-Mày làm tao lo wá-Ellen
-Tao gọi cho vợ mày nhé-Mickey
-Ừkm.Đành thế thôi-Ron
Emi chờ ở nhà sốt ruột thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại.
-Alô-Emi
-Emi à.Anh Mickey đây-Mickey
-Gì zạ-Emi
-Đến ngay*** đi,chồng em đang có chuyện đấy-Mickey
-Ủa chuyện gì-Emi
-Đến rồi biết-Mickey cúp máy
Một lát sau trước mặt hội Boy là chiếc xe màu đỏ đi với tốc độ chóng mặt phanh lại.Bước xuống xe là một cô gái khuôn mặt baby.
-Là Emi à.Đi kinh thế-Duy Anh kinh ngạc
-Tất nhiên.Ron đâu?Chuyện gì?-Emi đảo mắt nhìn quanh thì thấy Ron đang nắm,máu thì chảy (t/g không tả nữa đâu,nói chung là như từ trận về)
-Có chuyện gì vậy-Emi chạy đến bên Ron
-Uýnh lộn-Hội Boy
-Ê.Chồng ơi-Emi lay lay Ron dậy
-Ron chết chưa vậy-Emi ngơ ngác
-Ngốc.Chưa chết đâu-Ron mở mắt
-Đi về thôi.Mệt rồi-Emi
Hội Boy đỡ Ron dậy,ngoan ngoãn ngồi yên trên xe.Emi làm tròn trách nhiệm là chăm sóc cho Ron
-Chồng làm gì mà tả tơi thế-Emi
-Uýnh lộn-Ron
-Ui đau-Ron kêu
-Cho chừa cái tội uýnh lộn-Emi
-Sao vợ vô lương tâm thế-Ron
-Ừkm.Thì sao??Xong ùi đấy-Emi
-Yêu vợ-Ron
-Không yêu vợ thì yêu ai.Đang tính cưa em nào à-Emi lườm
-Không.Yêu vợ hơn hùi trước-Ron ôm Emi vào lòng
-Chồng làm gì vậy? Thả tay ra nào-Emi
-Không.Nói yêu chồng đi ùi thả.Okê-Ron
-...-Emi lặng im
-Nói đi cưng yêu của chồng-Ron ôm Emi chặt hơn
-Ừkm.Vợ yêu chồng.Được chưa hả.Thả tay ra-Emi
Ron hôn Emi,rồi buông tay ra.
Sáng hôm sau,Emi với Ron bị làm phiền bởi cái điện thoại
-Alô-Emi ngáp
-Emi..-Giọng Yumi run run,thỉnh thoảng lại nấc lên
-Gì vậy mày-Emi bắt đầu lo lắng
-Mẹ tao..bị bệnh cũ tái phát-Yumi
-Hả.Bệnh khối u à-Emi ngồi bật dậy
Ron giật mình.
-Được rồi.Tao đến ngay-Emi cúp máy
-Vợ đi đâu đấy-Ron
-Mama Yumi bị bệnh cũ tái phát.Dậy chở vợ đến bệnh viên đi-Emi lôi Ron ra khỏi chăn
-Ừ-Ron
Bệnh viện***
-Bác gái sao rồi-Emi hỏi Yumi
-Mày ơi tao sợ.Sao mama tao với mày lại bị căn bệnh này-Yumi khóc
-Tao hiểu.Nín đi.Mama sẽ không sao đâu.Mama là người mẹ hai của tao.Mama sẽ không sao mà-Emi thương Yumi
Ron không khỏi chạnh lòng.Bác sĩ ra khỏi phòng cấp cứu,papa Yumi chạy đến hỏi
-Vợ tôi có bị sao không ạ-Papa Yumi
-Tôi đã cố gắng..ca phẫu thuật thành công-Vị bác sĩ
Yumi đang gục xuống nghe đến đấy thì nụ cười Yumi được hoạt động trở lại
-Bác sĩ nói thật chứ-Emi
-Tôi đâu có đùa ai bao giờ.Mọi người có thể vào thăm-Vị bác sĩ mỉm cười
-Mày về đi.Tao tốt hơn rồi-Yumi
-Mày có ổn không-Emi
-Ổn mà-Yumi
-Vậy bọn tao về nhé-Emi
-Ừ.Bye mày-Yumi
-Bye-Emi
Ngồi trên xe,Emi bỗng nổi hứng
-Chồng ơi đi ăn kem
-Bây giờ á-Ron
-Ừ-Emi
-Bây giờ hôk được.Phải đến công ty-Ron
-Chồng không đi vợ đi ăn một mìk-Emi
-Vợ.Nhịn tí đi.Chồng thương-Ron
-Ơ.Sao vợ lại không được đi một mìk-Emi
-Chồng bảo không là không.Đến công ty với chồng-Ron
-Xì.Ghét chồng-Emi quay mặt dỗi
Hai vợ chồng chẳng nói gì.Một lúc sau,Ron liếc Emi
-Vợ-Ron
-Vợ ơii-Ron.Emi vẫn lặng im
-Vợ yêu.Quay mặt ra đây coi-Ron thấy Emi vẫn lì
-Vợ,giận chồng à.Có việc thật mà.Thôi xuống nào-Ron kéo Emi xuống khỏi xe
-Ơ kìa.Thả tay ra.Đang ở nơi đông người đấy thả ra-Emi
-Không.Còn giận chồng không-Ron
-...-Emi
-Còn giận không.Giận thì chồng không pỏ tay ra đâu-Ron
-Tùy chồng thôi.Dắt vợ đi cũng được-Emi quay ngoắt 360 độ
Ron kí kí kái gì đấy.Emi ngồi nghịch cốc nước.
-Xong ùi vợ ơi.Đi gặp khách với chồng-Ron
-Buồn cười nhỉ.Chồng đi gặp khách sao lại dẫn vợ theo-Emi
-Tiện thể-Ron
Nhà hàng 5 sao
-Xin chào-Ông khách
-Chào ông-Ron
-Đây là...-Ông khách
-Vợ tôi-Ron
-Rất vui được gặp cô,cô quả thật rất xinh đẹp-Ông khách
-Cảm ơn ông-Emi.Ron cảm thấy bực mình nhìn Emi và ông khách
-Tôi mới tới nên cô có thể dẫn tôi đi thăm quan vào một ngày nào đó được không-Ông khách hỏi Emi
-Có lẽ...không được rồi vì tôi không có thời gian rảnh-Emi nói khéo khi nhìn thấy cặp mắt nảy lửa của Ron
-Chúng ta bàn tiếp công việc chứ-Ron ngắt quãng
-Tất nhiên-Ông khách
..............
Về đến nhà,Ron bực hơn khi thấy Emi cứ cười hoài khi ông khách nói những câu hài.
-Vợ.Sao cười hoài thế-Ron nhăn mặt
-Vui-Emi
Ron giận chui vô phòng tắm.Emi biết chỉ mỉm cười
-Chồng ơi-Emi
-Sao-Ron nén giận
-Chồng sao vậy-Emi
-Không sao-Ron
-Ui.Ron ghen ùi-Emi trêu
-Ghen gì mà ghen-Ron
-Thôi mà.Có chồng rồi.Mắc mớ gì đi với ông ý-Emi dỗ dành
-Nhỡ có thì sao-Ron
-Chồng phải tin vợ chứ-Emi
-Ừkm tin-Ron
-Thiệt hôk-Emi
-Thiệt-Ron
Lần này,Emi ôm Ron.
-Thôi đi tắm-Emi
Ron tiếc ngẩn tò te.
****
Mới sáng sớm mà Emi đã dậy nấu cháo
-Vợ cho chồng ăn với-Ron nhõng nhẽo
-Ai cho ăn-Emi
-Không piết đâu.Cho chồng ăn-Ron
-Nín.Tối đuổi ra ngoài bây giờ-Emi
-Dạ níni-Ron
-Ăn đi tí đi học-Emi dơ bát cháu trước mặt Ron
-Ủa ăn cháo à-Ron
-Không ăn thì nhịn.Vợ không piết nấu kum-Emi
-Ùi ăn-Ron
-Đi thay đồng phục-Emi
-Nhanh lên tí chở đi học-Ron
Đối với Emi thì học là thứ chán nhất trên đời.Cả giờ học,Emi cứ ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ,mặc kệ cho cô giáo giảng.Nó lo cho mama Yumi.Bác là người đã chăm lo cho nó như con đẻ từ khi mama nó mất.Emi xin phép cô Annie vì nhà có việc bận,Ron chạy theo.
-Vợ đi đâu vậy-Ron kéo tay Emi
-Đi chơi-Emi
-Vợ sao vậy-Ron
-Khó chịu,bực mình-Emi
-Đi theo chồng-Ron
-Đi đâu-Emi
-Đến một nơi mà vợ muốn-Ron
-Đi đâu đây vợ-Ron
-Tùy-Emi
Ron đến một bãi cỏ,nơi đó trông như trong mơ.Có những chiếc chong chóng đang quay
-Đẹp không-Ron
-Ừkm.Lần đầu tiên nhìn thấy nơi này đấy-Emi
-Ra đây đi-Ron chỉ về phía ngôi nhà gỗ
-Vợ là người thứ hai đi lên đây đó-Ron
-Ai đến đầu tiên,người yêu cũ chồng à-Emi
-Không.Mama chồng.Hihi-Ron
-Ừ-Emi
-Mai ngày bao nhiêu-Emi tiếp lời
-14/2-,ve-lên-thang-Ron
-Ừk.Mai ngày gì biết hok-Emi
-Ve-lên-thang-Ron
-Gì nữa-Emi
-Không biết-Ron
-Không biết thì thôi-Emi
-Vợ tốt hơn chưa,đi về nhé-Ron
-Ừkm-Emi
-Mà mai là ngày gì mà vợ phải hỏi chồng vậy??-Ron
-Tự tìm hiểu.Đây không piết-Emi
Về đến nhà,Emi tranh nhà tắm.Ron định gọi điện cho Yumi thì Yumi đã gọi đến
-Alô.Yumi à-Ron
-Ừ.Tui pảo nè-Yumi
-Tui cũng đang có chuyện hỏi pà-Ron
-Ông có biết mai ngày gì không?-Yumi
-Đang định hỏi bà đây.Emi cứ úp úp mở mở-Ron
-Ơ.Ông không biết àk??-Yumi ngạc nhiên
-Không,ngoài mai là valentine thì không biết-Ron
-Chài đất ơi.Chồng kiểu gì vậy.Con Emi ngốk thật đấy.Emi có ở đây không vậy không nó biết thì nguy-Yumi
-Không.Tắm rồi.Ngày gì vậy-Ron tò mò
-Sinh nhật nó chứ ngày gì-Yumi
-Hả.Sao tui không biết-Ron
-Cái đó ông phải biết chứ-Yumi
-Ừ-Ron
-Mai bọn tui sẽ tổ chức sinh nhật bí mật cho nó,bọn tui cần ông giúp-Yumi
-Okê,kế hoạch thế nào-Ron thỉnh thoảng cảnh giác Emi
-Thế này............-Yumi
-Chuẩn rồi.Cứ thế đi-Ron cười đúng lúc Emi ra
-Tui cúp máy nhé,Emi ra rồi.Bye-Ron
Emi nằm lên giường
-Buồn ngủ chết mất-Emi
-Ngủ đi-Ron
-Không thích ngủ bây giờ.Ước gì có một em mèo trắng ở đây ôm thì tốt biết mấy-Emi nhìn lên trần nhà
-Ôm chồng nè-Ron
-Không.Ôm mèo thích hơn-Emi
-Bây giờ không có mèo thì phải ôm chồng,hiểu chưa-Ron nhảy lên giường "quấn" lấy Emi
-Thui.Đi ngủ đây.Dịch ra đi-Emi
-Không được.Từ khi cưới vợ đã cho chồng làm gì chưa.Một là bây giờ.Hai là ngày mai vì mai là ngày Valentine.Okê-Ron
-...-Emi cũng chẳng biết nói gì nữa
-Đến ba là tí chồng "xử lí" vợ nhé.Một..hai..hai rưỡi..-Ron nhắm mắt đếm
-Ơ.Cái thứ hai-Emi nhắm mắt nói đại với lại Emi cũng mún mình người lớn một tí sau khi sinh nhật, papa nó và Ron thỉnh thoảng lại kêu một bài ca mún có cháu để bồng.Đành vậy thôi
Valentine đến rồi.Hôm wa Emi không ngủ được.Nó thấy lo lo.Hôm nay là ngày người nhớn của nó mà.
-Dậy đi vợ ơi.Hôm nay chủ nhật.Hehe-Ron nháy mắt cười đểu với Emi.Phát ớn
-Chủ nhật thì sao-Emi cố gắng trở lại bình thường
-Nhớ hôm nay nhé.Không được nuốt lời đấy-Ron bật dậy
-Hừ.Cưới thật là khổ-Emi
***
Ron đến cửa hàng pet.Emi thích mèo trắng.Ron muốn dành bất ngờ cho vợ.Tiện thể đi mua một số thứ với Yumi để tổ chức tiệc cho Emi.Một hùi lượn lờ Ron thấy một em mèo con iêu lắm ý đang cuộn tròn trong lồng.Ok rùi,con này đúng ý mình đang tìm Ron nhếch mép cười.
Về phần Emi.Ron nói đi mua vài thứ với Yumi.Chả hiểu sao lại không cho nó đi nhưng nó cũng tin Ron.Vừa giận lại tò mò không biết họ đi mua gì nhỉ.Emi nhấc máy gọi cho papa
-Con gái à.Có chuyện gì không??Pa đang bận chút việc.Để sau đi-Pa gác máy
Emi cảm thấy tủi thân.Không lẽ pa quên sinh nhật nó rồi.Emi ra khỏi nhà ra mua thanh sô-cô-la Ron không mua cho nó thì nó mua cho Ron.May ra còn nhớ chút tình người.
Màn đêm cuối cùng cũng buông xuống.Yumi gọi đến
-Gì mày-Emi
-Về nhà mày ngay đi.Anh Duy xỉu rồi-Yumi hốt hoảng
-Hả.Ông khỏe thế xỉu bằng niềm à-Emi
-Mới uýnh lộn về-Yumi
-Lại giống Ron rồi đấy.Thôi tao đến ngay-Emi cúp máy
Ở bên kia.
-Haha.Con bé này lừa ngon ơ.Anh mày thì sao xỉu được.Haha-Duy cười
-Vợ mày ngốc thật đấy.Nói vậy cũng tin-Ellen
-Bây giờ tao mới biết-Ron nhún vai
-Bọn mày.Emi kìa-Duy Anh vẫy vẫy
-Chuẩn bị nha-Yumi nháy mắt,dễ thương lắm á
Emi bước vào nhà.
-Anh haiii.Yumiiiiii-Emi
-Mày ơi.Ông ý xỉu rùi-Yumi giả vờ khóc
-Đâu.Ông không chết được đâu-Emi
Emi đi theo Yumi đến sảnh lớn
-Sao ở đây tối thế-Emi sờ sợ
Yumi quay ngoắt lại
-HAPPY BIRTHDAYYY EMII-Từng giọng nói vang lên
Emi cứng họng.Là thế nào??
-Hả.Gì đây.Anh hai không bị xỉu à??-Emi
-Không.Em nghĩ hạ gục thằng này dễ lắm à-Duy cười
-Là sinh nhật vợ.Sao không nói cho chồng biết-Ron
-Sao lại nói.Vợ chồng phải tự biết chứ-Emi
-Em gái lên đây-Kelbin
Trên sân thượng,từng chùm đèn vàng hiện lên lung linh
-Đẹp wá-Emi
-Không biết bao giờ mìk mới được thế này nhỉ-Yumi than khiến Ellen giật mìk
-Khi nào máy với...ý-Emi liếc nhìn Ellen
-Vợ.Nhìn đi-Ron chỉ tay lên trời,một hình trái tim to đùng với chữ HAPPY BIRTHDAY VỢ IÊU
-Ủa hình trái tim.Ui xinh quá-Emi chuzz vào má Ron
-Vợ để dành chút nữa nha-Ron
-Suýt quên-Emi
-Vợ à.Còn một món quà nữa muốn tặng vợ-Ron nhớ ra cầm chiếc hộp hồng
Emi mở ra thì thấy bên trong là một nàng mèo con nằm ngủ y như một cục bông
-Xinh wá-Emi bế con mèo lên
-Từ từ.Vợ phải hứa không được iu mèo hơn iu chồng-Ron
-Mèo khác chồng.Vợ vẫn iu chồng hơn chứ-Emi
Một giọng nói vang đến
-Con gái
-A.Papa-Emi
-Chúc mừng ngày con ra đời-Papa Emi lấy từ trong túi áo ra một chiếc vòng
-Papa.Gì vậy-Emi
-Đây là chiếc vòng mama con dặn ta trao cho con khi tròn 18 tuổi-Papa
-Chiếc vòng này..-Emi
-Nó mang tên Emi-Papa
-Còn đây là vòng của con.Hai chiếc vòng này khi gặp nhau sẽ phát ra một hình trai tim I Love You.Mama con dặn hai chiếc vòng trao cho hai con vào Valentine.Pa đã khắc tên con lên rồi đấy Ron.Minh chứng cho tình yêu của hai con.Pama đã tự tay làm ra nó-Papa
-Chúng con sẽ giữ gìn nó cẩn thận-Ron
-Pa à.Con yêu pa-Emi òa khóc.
Bữa tiệc diễn ra thật hoàn hảo.Tiệc tàn.Emi và Ron đi về nhà.Tất nhiên cả hai không quên ngày hôm nay sẽ làm gì..
Vô phòng.Ron nhìn thẳng vào mắt Emi
-Em dám không
-Dám gì-Emi mở to mắt,ngây thơ vô tội
-Em đừng giả ngu.Chẳng phải hôm qua anh với em nói thế nào hả-Ron
-Ơ..-Emi bị chặn họng vì Ron trao một nụ hôn nồng thắm ( bây giờ mới thấy.Đằng sau bộ mặt trẻ con là một ác quỷ có đẳng cấp.Ặc ặc)
Ron ném Emi xuống giường một cách tàn bạo (kinh).Tháo từng chiếc cúc áo ra ( pai pai mí em cúc áo).Emi nãy giờ cứ nhắm tịt hai mắt lại.người run run
-Anh ăn thịt em àk.Mở mắt ra-Ron
-...-Emi run không nói được gì nữa
-Có mở không-Ron dọa nạt (pó chíu cha này)
-Bực nha.Làm gì làm mau-Emi
-Em đã nói thế thì..-Ron không ngừng..từ trên xuống dưới.Emi thỉnh thoảng cảm thấy nhức nhức,khẽ rên
-Ah..đau quá
Không màng gì đến lời nói của Emi,Ron cứ thế hun điên dại.
Một hồi sau...
Tất nhiên cả hai không còn mảnh vải nào che thân.
-Anh yêu em nhiều Emi à-Ron
-Ừkm-Emi
Pé Ngốk, Làm Vợ Anh Được Không? Pé Ngốk, Làm Vợ Anh Được Không? - Emi