"Tell me what you read and I'll tell you who you are" is true enough, but I'd know you better if you told me what you reread.

François Mauriac

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 28 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 498 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:46:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
hap 4
Căn nhà nhỏ của My chẳng có gì quý giá ngoài chiếc xe máy đã già theo năm tháng của ba chạy xe ôm, chiếc máy may hay " dở bệnh " của mẹ, và chiếc xe đạp già nua mà hằng ngày My đi học. đối với My chiếc xe đạp như người bạn đồng hành vì thế My rất trân trọng nó.
Mỗi sáng My muốn chở Trân đi học vì cũng cùng đường nhưng Trân luôn từ chối. có lẽ vì Trân cảm thấy xấu hổ khi ngồi trên chiếc xe đạp quá cũ kĩ của chị. từ nhà đến trường cũng khá xa. Đó là một đoạn đường gần 2 km. miễn cưỡng lắm Trân mới để ba chở đi học. bởi chiếc xe của ba cũng không đẹp đẽ gì.
Ba chở Trân cách trường 200m thì Trân xin đi bộ vì cho có thể thao. nghĩ con mình nói thật nên ba Trân quay xe đi ra bến xe chờ đón khách. Ông đâu biết rằng Trân sợ bạn bè thấy mình ngồi trên chiếc xe cà tàn đi học nên mới nói gạt ông.
Sáng My đạp xe đến trường thì chiếc xe lại" bệnh". Trong chiếc áo dài My lệch thệch gắng lại sợi dây xích. sau khi chiếc xe được trị xong bệnh có thể tiếp tục đi tiếp thì…"rầm"…. một chiếc xe máy do tránh 1 cậu bé băng vội qua đường nên tông thẳng vào xe My.
Cú va chạm mạnh và hậu quả là xe My cong niền.may mà My và người lái xe đều không sao.nhìn chiếc xe My thấy sót.
" có sao ko em?? Xe em hư rồi, bên kia đường có tiệm sửa xe kìa.dẫn xe qua đó sửa anh sẽ bồi thường thiệt hại cho em. Mà em có sao không?"
My: không sao. Anh cũng không sao chứ?? Anh cũng đâu muốn chuyện này xảy ra. Coi như em thiếu may mắn hôm nay. Anh có việc gì thì đi đi. Không cần lo.
My đúng dậy nở nụ cười thân thiện rồi dẫn xe qua tiệm sửa xe bên đường. sợ trễ học nên My dân xe vào nhờ bác 5 sửa rồi chạy vội đến trường.
Nụ cười của My để lại ấn tượng trong anh chàng tông xe My. Anh ta vào tiệm sủa xe của bác 5. bác 5 nhìn chiếc xe của My lắc đầu ngán ngẩm.
bác5: con pé này, chiếc xe như thế này mà nó chưa chịu cho nghỉ hưu.
" bác sủa lại dùm. Bao nhiêu tiền cháu sẽ trả"
Bác5: cậu tên gì và quan hệ sao vớ co pé mà đòi trả tiền sửa xe cho nó??
" dạ, cháu tên Trường. cháu và cô gái lúc nãy không có quan hệ gì. chỉ vì lúc nãy cháu tránh người băng qua đường nên…."
Bác5:nói thiệt cậu, chiếc xe này mà sữa tôi cũng không biết phải bắt đầu sửa ở đâu trứơc nữa,
Trường: sao vậy bác???
Bác 5:thì tại nó cũ quá rồi, già quá rồi. xưong yếu hết giờ lại gãy chân. biết sửa chỗ nào ( thở dài)
Trường: vậy bác có chiếc nào mới bán cho cháu. kho nào cô gái đó quay lại đây lấy xe thì bác nói là cháu đền cho cô ấy.
Bác5:nó không lấy đâu. Lân trước có một người cũng va cham với nó, người ta cũng có ý tốt muốn đền cho nó chiếc xe mới nhưng nó từ chối. nó nghèo nhưng nó không tham. Nó là cô gái tốt. xe ơi là xe. Tao già mà có vẻ mày mày còn già yếu hơn cả tao.
Trường: bác ơi, hay là bác tìm swonf xe hao hao giống như thế này nhưng còn cứng, rồi gắn 1 ài phụ tùng cũ còn xài được xen lẫn vào cái mới. như thế chắc là được.
Bác5: bộn tiền đó cậu trai trẻ
Trường: không sao. Bác cứ làm xe bao nhiêu tiền cháu sẽ trả.
Trường móc bóp đưa bác 5 500k.
Trường: cháu đưa trước bác. chiều cháu sẽ quay lại đưa thêm nếu thiếu. bây giờ cháu phải đi học. nếu bác không tin cháu sẽ đưa bác giữ thẻ sinh viên của cháu. không thì giấy CMND.
Bác5: thôi cậu đi học đi.tôi không giữ mấy thứ đó đâu. Tôi lu bu sửa xe lỡ làm mất thì lấy đâu đền cho cậu.
Quay xe đi Trường vẫn lưu luýên nụ cười của cô gái trẻ. nụ cười ấy thân thiện và đôi mắt tròn xoe, long lanh như 2 giọt sương sớm của cô gái ấy.
Trường là sinh viên năm cuối trường đại học kinh tế. gia đình như thế nào thì từ từ sẽ biết.
Trường là anh họ của Đăng_bạn cùng lớp My.
Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai Ôsin xinh gái và công tử đẹp trai - Thiên thần lov3