There is a wonder in reading Braille that the sighted will never know: to touch words and have them touch you back.

Jim Fiebig

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 536 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:52:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 01 - 02 - 03
hương 1: Hôn nhân là cái gì?
Ta vọt tới trước mặt Diệp Hy, một phen kéo kéo tay áo hắn, lớn tiếng ồn ào: “Lão nương muốn gả cho ngươi!”
Diệp Hy ngồi ở ghế sopha êm ái, hoàn toàn xem nhẹ thô lỗ của ta, phi thường cau mày còn làm ra vẻ thật sự nói: “Hạ Tiểu Hoa, tôi không thích cô!”
Nước mắt của ta thiếu chút nữa mà hùng dũng phun ra, này cũng có điểm quá trực tiếp đi. Ta dùng sức chín trâu hai hổ túm túm, tưởng đem hắn kéo gần đến chính mình một chút, kết quả hắn không chút sứt mẻ, ta còn bị kéo nghiêng về phía trước, cằm suýt chút nữa đụng phải đỉnh đầu hắn.
Ta khó khăn lắm mới ổn định được chính mình, cảm thấy có chút dọa người. Quên đi, dù sao cũng là hiệu quả đều giống nhau, bỏ qua khoảng cách, lại học mớ cẩu huyết tình tiết của Tiểu Ngôn, tới gần hắn: “Em mặc kệ, dù sao cũng là em yêu anh!”. Hắn nhưng là người ta thầm mến ba năm, mối tình đầu hồn nhiên tốt đẹp, huống chi bộ dáng còn chọc người như vậy, đúng là cầm thú a!
Ta liều lĩnh sẽ bá vương ngạnh thượng cung. Diệp Hy vươn một bàn tay, năm cái móng vuốt không lưu tình chút nào chụp vào mặt của ta, cái đầu xuyên thấu qua kẽ hở ngón tay nhìn ta cường hôn bất thành miệng bị hắn ép đến biến hình: “Cô giữa trưa ăn canh rau hẹ bánh trẻo lại không đánh răng đi!”
Ta kháo ngươi, đại gia! Ta xác định chính mình cứ như vậy mắng tới. Đáng tiếc thân bất do kỷ, mặt bị mỗ nam nắm giữ không chút lưu tình, đành phải như cương thi xuất hiện phản ứng sinh lý, móng tay dài quá người, thân hình vặn vẹo liều mạng đi tới phía trước. Cuối cùng bị Diệp Hy ghét một phen đẩy ra: “Đi đánh răng!”
Ta nghiến răng nghiến lợi: “Em KHÔNG!”
“Đánh răng, tôi liền kết hôn với cô!”
“Nói gì em cũng không đánh!… Gì, anh vừa nói gì?”
“Không đánh thì thôi.” Diệp Hy đứng lên phẩy tay, ta chạy nhanh từ đằng sau ôm cổ hắn: “Đánh, đánh, lập tức đi đánh răng!”
Vì thế trong thành nổi tiếng tục nữ, nhà giàu mới nổi Hạ Tiểu Hoa, bởi vì đánh răng, đã thật sự đuổi kịp cột trụ vững vàng của xã hội thượng lưu_cực phẩm nam nhân đời thứ ba của Diệp gia-Diệp Hy, KẾT HÔN!
Chương 2
Cho nên mới nói, nhân sinh a, đơn giản chính là một bữa cơm trộn lẫn, hoặc là trộn lẫn cái có thể làm cho chính mình ăn cơm no_ lão công! Đương nhiên, bộ dạng lão công do chính thân mình lựa chọn lại càng làm cho người ta ăn ngon miệng hơn!
Mỗ tổng biên tập tạp chí nổi danh Danh Viện đích thân phỏng vấn “chim sẻ hóa phượng hoàng”- đồng chí Hạ Tiểu Hoa, người vừa mới được gả vào cửa nhà giàu Diệp gia, sau khi nhận được câu trả lời như thế, lập tức ngộ đạo, đem làm cách ngôn cho tạp chí Danh Viện, mỗi một kỳ xuất bản đều in thành đại tự đem xếp lên trang nhất.
Có cái gì bì được với tục nữ thích khoa trương Hạ Tiểu Hoa sao? Hẳn là việc được gả vào nhà giàu có trong các nhà giàu có là ví dụ hết sức thuyết phục đi.
Trong vòng xoáy của xã hội thượng lưu, Hạ Tiểu Hoa là một cây con tồn tại hết sức đặc biệt. Muốn nói tiêu tiền như nước, không nhiều người so được với nàng, bằng chứng ư? Người ta có tiền. Ai bảo người ta là nhà giầu mới nổi đâu. Có người nói, Diệp tam công tử vì nàng, cố ý một lần nữa mở cửa biệt thự của hai người ở lưng chừng núi, đem phòng quần áo mở rộng thêm gấp 50 lần, ngay cả ga-ra cũng đem trưng dụng, khó khăn lắm mới đáp ứng đủ loại trang phục rườm rà của Hạ Tiểu Hoa.
Nếu ngày nào đó ngươi xem thấy một chiếc Rolls-Royce rực rỡ sắc hồng Hello Kitty, sáng lấp lánh như kim cương đang lướt vèo vèo trên đường cái, kia tuyệt đối là xe riêng của Hạ Tiểu Hoa.
Nếu ngày nào đó Versace hoặc LV hoặc Hermes thật sự không tìm thấy một món đồ nhân ngày lễ kỷ niệm hoặc số lượng vô cùng có hạn, nhất định trong phòng quần áo của Hạ Tiểu Hoa sẽ xuất hiện bóng dáng chúng.
Nếu nói trên thế giới có một gian viện dưỡng lão siêu huy hoàng mở ra ở Đức, trong đó có một lão nhân gia ngày ngày an nhàn thảnh thơi nhấm nháp hoa quả tươi ngon nhập khẩu, khẩu phần ăn luôn là của khách sạn năm sao, lại có một đội ngũ bác sĩ gia đình chuyên chăm sóc sức khỏe. Vị này không ai khác chính là quản gia đã về hưu của Hạ Tiểu Hoa.
Hạ Tiểu Hoa khoa trương đến mức như vậy, coi như chưa từng có ai đuổi kịp nàng. Nhóm danh viện* có thể đứng rống to: “Thiết, nàng trừ bỏ tiền, cái gì cũng không có! Khinh bỉ!”
*danh viện: theo baidu, danh viện là từ ngày xưa dùng để chỉ những người thuộc nữ giới (vợ, con gái) trong các nhà quyền quý, ngày nay thì để nói về những người phụ nữ có danh vọng có địa vị trong xã hội. Từ này có nguồn gốc phương Tây, vốn để chỉ con gái nhà giàu có tham gia vào các hoạt động giao tế chốn quý tộc nhưng không có tước phong (ví dụ như công chúa, bá tước phu nhân, công nương, hầu tước tiểu thư các loại) do không có dòng máu quý tộc trong người.
Đáng tiếc, công kích như vậy cũng chỉ đến trước khi Hạ Tiểu Hoa gả vào Diệp gia thôi.
Ba năm trước, Hạ Tiểu Hoa chỉ có tiền, nhưng hiện tại nàng không chỉ có tiền mà có thêm cái quyền thưởng thức soái lão công, thật thích a!
Vì thế, nhóm danh viện lại có thể một bên hất ngã cái chén một bên khinh bỉ: “Thiết, đều là thời đại nào, nữ nhân cũng phải tự tạo sự nghiệp riêng!”
Hạ Tiểu Hoa đọc sách không trôi, đầu óc hơi có phần ngốc nghếch, bạn học cùng lớp tiểu học cũng không thấy nàng học toán đủ tiêu chuẩn. Nhưng Hạ Tiểu Hoa không sao cả, người ta học là trang phục tạo hình thiết kế nha!
Tốt nghiệp xong thì kết hôn, kết hôn xong lại tiêu khiển bằng cách làm trang phục tạo hình cho các đoàn làm phim. Hạ Tiểu Hoa cái khác không nói làm gì, nhưng chính phương diện này là hoàn toàn có năng lực. Phàm là nàng muốn mượn quần áo, vô luận là cái gì thương hiệu cái gì giá cả, chỉ cần nàng đưa ra danh thiếp VIP, không gì là không mượn được. Đương nhiên rồi, vị nào lại cư nhiên dám đắc tội một đại hộ khách (khách hàng lớn) như vậy? Huống chi nhà riêng của đại hộ khách này giống như một kho hàng dường như cái gì có đều có, còn không ngừng mua thêm.
Trong từ điển của Hạ Tiểu Hoa, không có hai từ ‘dự toán’. Tìm nàng thiết kế phục sức, chỉ có thể nói cho nàng ý tưởng, không thể nói đến giá cả. Phàm đã là nàng thiết kế gì đó, hết thảy đều hoa lệ tinh xảo, có thể nói là tinh phẩm. Có thể không là tinh phẩm được sao, tiền nào của ấy hết. Những nhà làm phim nhỏ không có khả năng mời được Hạ Tiểu Hoa, có thể đủ khả năng phải những nhà sản xuất lớn mới xứng với những thiết kế đặc sắc, hoàn mỹ của nàng. Vì thế đã dần hình thành thói quen, phàm là đại chế tác, nhất định nhớ tới kim bài tạo hình Hạ Tiểu Hoa. Có thể mời được đến nàng, cũng đồng nghĩa với đoàn làm phim từ nay không phải ăn hương uống lạt mà chuyển sang những ngày sống thần tiên.
Ngẫm lại, ai có thể mang theo 8 cái trợ lý chỉ huy toàn bộ tổ làm phim, ở chốn hoang sơn dã lĩnh tránh nóng mà chui vào xe Lincoln ăn kem ly đâu? Lại ai có thể tùy ý mang theo đầu bếp Trung Quốc đi theo tổ kịch xuất ngoại đến Âu Mỹ đâu?
Tự nhiên, hợp tác cùng nhà đại chế tác có lợi ích vô cùng lớn là giải thưởng liên quan cũng lĩnh không ít. Cho nên nói, Hạ Tiểu Hoa ở giới tạo hình, tuyệt đối là người thành công nổi bật trong các người thành công.
Cho nên lại nói, một người có được tiền tài, soái lão công cùng với sự nghiệp thành đạt, hẳn phải là danh viện trong giới thượng lưu đi. Cố tình, Hạ Tiểu Hoa không phải là danh viện, ngay cả một chút cũng không có, nàng là, không hơn không kém cực kỳ không phẩm, trước chưa có ai, sau cũng chưa từng xuất hiện.
Như vậy, một vị nhà giàu mới nổi bây giờ đã trở thành tâm điểm ngắm nhìn cho bát quái truyền thông. Đương nhiên, những việc liên quan đến gia thế, việc làm, thói quen từ trước đến nay của Diệp tam thiếu gia cũng được cho lên sàn!
Đến tột cùng, phong lưu mỹ mạo, thưởng thức cao nhã, là thần tượng hoàn hảo trong mắt biết bao danh viện thục nữ, đại boss đương nhiệm của tập đoàn Diệp thị- Diệp tam công tử, vì sao lại như trúng phải sét đánh, liền cưới ‘tám gậy tre đánh không tới một thuyền’ Hạ Tiểu Hoa đâu?
Vì sao? Vì sao? Vì sao a??????????
Chương 3
Thế giới này, còn có người bì được với Diệp Hy không biết xấu hổ trong giới thượng lưu sao? Đáp án là: không có.
Đừng nói Hạ Tiểu Hoa ta ăn nói bừa bãi, ta nói nhưng đều có căn cứ cả.
Ta vọt tới trước tầng cao nhất của tập đoàn Diệp thị, vừa bước ra khỏi thang máy, chỉ thấy nữ thư ký bộ dáng xinh đẹp động lòng người nhưng sắc mặt có vẻ xanh xao, chấn động đứng lên từ sau bàn thư ký, liều mạng hướng ta vọt tới, tiếng nói ngọt ngào nhu tình vang lên giữa một loạt tiếng ồn phía sau: “Hạ tiểu thư, ngài đợi một chút, ta thay ngài thông báo một tiếng!”
Ta đứng ở cửa thang máy dùng cổ ra sức lắc phải lắc trái, căn bản còn không đợi nàng tới trước mặt, một bên ra sức chạy, một bên thuận tay đẩy nàng ra, khóe mắt dư quang thoáng nhìn ở đằng sau nàng không ngừng xoay vòng 360 độ. Vừa đến cửa văn phòng, nhấc chân dùng một cước đá bay cánh cửa đang khép hờ, hướng bên trong rống to: “NND, Diệp Hy! Đem hồ ly tinh giao ra đây cho ta!” Ta tức giận quá mức, giọng cũng không hề nhỏ.
Chít chít, nguyên nhân do trợ lý vô cùng nhiều!
Sáng sớm đã bị liên hoàn cước điện thoại từ trợ lý số một đến trợ lý số 7 điên cuồng gào thét đem ta đánh thức không thương tiếc, nói là đều nhận được bát quái điện thoại cho biết có người chụp được ảnh Diệp thiếu gia sáng sớm tinh mơ một mình ra sân bay đón người, đối phương là siêu cấp người mẫu Phương Lâm Lâm, hỏi ta về việc này ta có hay biết gì không?
Cuối cùng, trợ lý số 8 cho một nhát chí mạng, tổng kết chắc chắn rằng: “Hạ Tiểu Hoa, ngươi đừng cho là việc không đáng lo. Diệp tam công tử từ trước đến nay cực kỳ ít lên tiếng, làm sao có thể biết rõ Phương Lâm Lâm sáng sớm ngay cả lái xe, thư ký cũng không mang, tự mình chạy ra sân bay đón đón đưa đưa? Gian tình! Khẳng định là có gian tình!”
Trên thế giới này, còn có việc gì có thể so được với việc bị tám trợ lý đang trong trạng thái phấn khích cực độ vây quanh thúc giục không kể thời tiết đâu?
Ta cuối cùng bị JQ (gian tình) kia đâm vào đến run run, nhất thời đem nộ khí rời giường, điên cuồng hét lên một tiếng chụp lấy điện thoại liền vội vàng tới bắt J.
Trong văn phòng trừ bỏ Diệp Hy, mọi người đều đem ánh mắt khinh thường gắt gao bắn về phía ta. Ta nhìn xung quanh một vòng, trừ bỏ mấy ánh mắt lãnh ngạo cùng khinh thường chuuyển hóa thành khinh bỉ, tuyệt không thấy bóng dáng Phương hồ ly.
Diệp Hy thực ra rất bình tĩnh, nhướng mày một cái, tâm tình rất tốt hướng ta hỏi: “Như thế nào, sáng sớm đã có hứng thú như vậy chạy đến đây xem người mẫu?”
Đây là châm chọc, trắng trợn châm chọc!!!
Ta giận, một cước thẳng đến ghế sopha, một vị ngyuên lão sợ tới mức vốn đang hảo hảo bày ra trạng thái khinh bỉ bỗng dưng ngồi im không tiếng động, chỉ dám chảy nước mắt, cái mông liều mạng dịch về phía bên cạnh, thẳng tới khi không thể dịch được nữa mớii bất đắc dĩ dừng tay.
“Diệp Hy, anh xem như thừa nhận?” Ta chất vấn, không cẩn thận liếc đến một người đang rón rón rén rén quay số điên thoại, lập tức một chưởng chụp lấy ghế sopha bên cạnh bàn trà, chỉ nghe ‘oành’ một tiếng nổ: “Lương quản lý, ông dám gọi điện thoại cấp Diệp lão đầu thử xem! Tôi thề, nguyền rủa nữ nhi nhà ông cả đời cỡ A!”
Một phòng nguyên lão nhất thời hiện ra bộ mặt cùng tư thế vô cùng vặn vẹo, Lương quản lý vừa bị điểm danh vẻ mặt oán giận đem điện thoại cất vào trong túi, phi thường ôn nhu đối với người bên cạnh giải thích: “Nha đầu đó là A+, tuyệt đối không phải A!”
Diệp Hy bình tĩnh nhìn ta khi dễ mấy bảo bối cấp cao của hắn, yên lặng không lên tiếng.
Cuối cùng còn có điểm nhân tính.
Diệp lão đầu, cũng chính là cha chồng vạn ác của ta, đại boss tiền nhiệm của tập đoàn Diệp thị, là địch nhân chung duy nhất của ta và Diệp Hy.
Lão nhân kia luôn luôn không đợi gặp ta, ta cùng Diệp Hy muốn kết hôn, hắn tận tình khuyên bảo trong 3 tiếng đồng hồ muốn dập tắt ý niệm muốn kết hôn cùng Diệp Hy trong đầu ta, ta thật sự không chịu nổi, đứng một bên ngủ gà gật. Mộng đẹp đang đến, bỗng bên tai uỳnh một tiếng thú rống đánh thức, chỉ thấy Diệp Hy khinh phiêu phiêu một câu: “Đôi ta đã đăng ký.” Bên trong, quải trượng (gậy như kiểu batoong) run run, lệ nóng tràn đầy.
Phong cảnh biệt thự lưng chừng núi bỗng dưng trở nên giống một bức tranh trăng sương lạnh lẽo, rước lấy một đám người hầu vây xem, mơ hồ nghe được trong đám có người cảm thán: “Lão Diệp tiên sinh quả thực là thủy tinh tâm a!”
Sau hôm đó thủy tinh tâm đại nhân liền oán giận chuyển ra khỏi biệt thự, tuyên bố chỉ cần có ta ở đó, hắn sẽ không về.
Lại sau đó, hắn chân trước vừa mới bước đi, phi thường bất hiếu Diệp tam công tử chân sau liền đem hết thảy phòng ngủ, thư phòng của thủy tinh tâm lão nhân gia biến thành phòng giữ quần áo của ta. Một bên ép buộc còn một bên mỉm cười, Hạ Tiểu Hoa, ta đã xem qua báo cáo khám sức khỏe trước khi kết hôn của ngươi rồi, ngươi khẳng định sẽ so với hắn không chết sớm.
Lại lại sau đó, ta chỉ có thể từ vô tội đến phải phụ trách tổng kết: “Dựa vào số người điên thấy được bao năm qua, ta chưa thấy có ai điên được như hắn!”
Lại lại lại sau đó, thủy tinh tâm đại nhân phát hiện chính mình mất đi một chỗ dựa, từ nay về sau lấy việc chia rẽ hôn nhân của nhi tử làm mục đích theo đuổi tuổi già.
Nhưng chẳng cần lời nguyền rủa của thủy tinh tâm đại nhân, ta cũng có mục đích về già của chính mình.
Ta lại đem bàn trà chụp rung trời: “Anh nói, anh nói, anh nói, anh nói, anh sáng nay có phải hay không đi đón máy bay?”
Ta hốc mắt đều đỏ, gả cho Diệp Hy ba năm, hắn còn cho tới bây giờ không có tiếp nhận ta đâu. Này rõ ràng, không phải JQ thì là cái gì?
Diệp Hy mím môi, không nói chuyện. Bên cạnh mấy nguyên lão thức thời lập tức đứng lên cáo từ. Một bên lướt qua người ta, một bên hướng ta mắt trợn trắng.
Ta không quan tâm, chỉ nhìn chằm chằm Diệp Hy.
Bọn người đi hết, hắn mới đứng lên, lôi ngăn kéo lấy ra một cái bàn chải đánh răng mới đưa cho ta: “Hạ Tiểu Hoa, mau đánh răng, còn không có ăn cái bữa sáng đi! Tôi mang cô ra ngoài ăn!”
Ta ngẩn người, cảm thấy cổ họng nhất nhất nghẹn.
Diệp tam công tử, cho tới bây giờ chỉ có thời điểm không muốn trả lời, mới có thể ngoảnh đầu đi nơi khác. Cũng cho tới bây giờ, chỉ khi đối mặt với sự thật hắn mới không muốn trả lời.
Hắn từ trước tới nay luôn khinh thường việc lấy lòng ta, trừ phi là hắn đuối lý.
Làm sao bây giờ? Tuy rằng vẫn biết ăn xong rau hẹ bánh trẻo đánh răng đổi lấy hôn nhân là không bền chắc, nhưng là, thật sự bắt J, ta nên làm cái gì bây
giờ?
Ta cố gắng dùng sức thanh thanh cổ họng, nhưng thế nào cũng thấy dường như có cái gì mắc nghẹn lại.
Ta hít sâu, lại thanh, vì thế ta nghe thấy chính mình thanh âm phát ra: “Diệp Hy, chúng ta ly hôn đi!”
Ông Xã, Đầu Hàng Đi Ông Xã, Đầu Hàng Đi - Ôn Nhu Diêu Diêu