We are too civil to books. For a few golden sentences we will turn over and actually read a volume of four or five hundred pages.

Ralph Waldo Emerson

 
 
 
 
 
Tác giả: TiuMinh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 180 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 463 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:34:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 161: Xuất Thế.
hương 161: Xuất Thế.
Long nhãn nhìn thẳng khiến cho tâm thần của Hoa Vô Ảnh trở nên hoảng sợ, trong tay Sát Hồn Kiếm nhanh chóng rụt trở lại, dưới chân thân pháp biến chuyển lui về sau giữ một khoản cách.
" Long tộc." Vốn đã nghe tin Thái Nhất tông gần đây xuất hiện một đầu yêu thú hoá long, nhưng khi tận mắt chứng kiến khiến chúng nhân không khỏi hút một ngụm khí lạnh.
Cẩn thận quan sát đầu này long thú, mặc dù cùng trong sử sách ghi chép lại có phần tương tự, nhưng cùng chân chính thần long lại khác xa.
Hoa Vô Ảnh không hổ một phái thiếu chủ, chỉ trong một khắc đã ổn định lại tâm tình hoảng loạn, nhìn ra được phía trước có vấn đề.
" Thì ra chỉ là một con giao long, nhưng đầu này giao long không ngờ có huyết mạch tinh thuần như vậy, thậm chí có thể bỏ qua hoá giao giao đoạn mà bước vào bán long thân thể." Hoa Vô Ảnh lời nói khiến cho chúng tu sĩ chợt thức tỉnh ra, nhưng dù vậy lo lắng vẫn không buôn xuống, Long, dù sao cũng dính một cái long tự, cho dù là bán long hay chân long cũng không phải là đối tượng bọn họ có thể đối phó, huống chi là hiện tại đang mang thương tật trong mình.
" Hoa mổ bản thân rất ghen tị khi nhìn Thái Nhất tông các ngươi năm lần bảy lượt xuất ra những vật khiến người khác đỏ mắt, mấy năm trước không chỉ xuất hiện hai đầu phượng hoàng thần thú, lần này lại xuất hiện thêm một đầu có chân long huyết mạch, còn có." Hoa Vô Ảnh thanh âm không lớn không bé, đưa mắt nhìn xa xa đầu kia linh khí thiết phiến, rồi lại đưa mắt nhìn chúng nhân như đang chờ diễn biến tiếp theo.
" Còn có một tiên khí pháp bảo."
Hoa Vô Ảnh lời vừa dứt liền nghe đến tiếng kinh hô của những người còn lại, ánh mắt nhìn xa xa thiết phiến khí linh càng trở nên tham lam hơn trước.
" Tiên khí, không phải linh khí mà là một tiên khí sao."
" Thật không ngờ Thái Nhất tông lại có tài lực hùng hậu như vậy, thậm chí tiên khí cũng có thể xuất ra."
" Ban đầu còn tưởng là một thanh linh khí pháp bảo, không ngờ lại là một món chân chính tiên khí, trách không được chúng ta lại thua thiệt dưới tay hắn như vậy."
" Nếu như có thanh tiên khí này trong tay."
Chúng tu sĩ lời nói đều lọt vào trong tay hai người Hoa Vô Ảnh, Lâm Phong híp mắt nhìn từng khuôn mặt tham lam không khỏi hừ lạnh xem thường.
" Lâm đạo hữu a Lâm đạo hữu, ngươi không phải là tiểu nhi vừa mới đặt chân vào tu chân, lại không biết hoài bích kỳ tội câu này sao." Hoa Vô Ảnh trong tay Sát Hồn Kiếm khẽ run, tuỳ thời có thể chớp lấy thời cơ mà tấn công.
" Hừ, muốn đoạt vật phải xem bản lĩnh các ngươi." Lâm Phong xem thường tác phong của Hoa Vô Ảnh, trong lúc này một đạo âm lãnh khí tức đánh tới từ phía sau, khiến cho Lâm Phong kinh hô né tránh.
" Vụt vụt vụt."
Vô thanh vô tức một đạo kiếm khí trong suốt đánh từ phía sau, Lâm Phong vốn linh hoạt thân pháp đột ngột bị hạn chế lại, sắc mặt khẽ biến, một loại quỷ dị khí tức quấn lấy thân hắn khiến cho cơ thể trở nên cứng ngắc không thể di động.
" Phụt."
Vô sắc kiếm khí quá nhanh xuyên lồng ngực Lâm Phong, ngay cả đứng một bên đầu kia yêu thú tiểu Lục cũng không kịp bảo hộ chủ tử, nhìn thấy huyết hoa bắn ra trong mắt tầm mắt mình, nguỵ long tiểu Lục không khỏi giận dữ hoá điên.
" Từ lúc nào." Ôm lấy lồng ngực bị tổn thương Lâm Phong không tin vào sự thật trước mắt, quanh thân quỷ dị khí tức vẫn không tiêu tán khiến mọi cử động của hắn vẫn còn khó khăn, nhưng rất may một kích kia không phải ngay tim, nếu không Lâm Phong đã bỏ mạng tại trỗ.
" Không hổ là kẻ có đại khí vận, ngay cả bị Tuyệt Hồn Kiếm đâm trúng mà vẫn có thể trụ vững." Hoa Vô Ảnh nhìn đến Lâm Phong vẫn còn trụ lại khiến sát tâm không khỏi nổi lên mãnh liệt, nhưng trạng huống của Lâm Phong cũng khiến cho Hoa Vô Ảnh có phần nghi hoặc.
" Hoa đạo hữu hắn đã trúng ta độc thi, trong khoản thời gian ngắn không thể di chuyển thuận lợi, nhân cơ hội này nhanh chóng diệt trừ hắn." Mạc Thi Lão Quái lúc này từ xa hô lớn, rõ ràng đạo quỷ dị khí kia chính là một tay hắn thủ bút.
" Là lúc cận chiến với cương thi sao." Lâm Phong lúc này chợt nhớ ra lần trước giao đấu với cương thi của Mạc Thi Lão Quái, mặc dù lúc đó có chút xem thường đối phương nhưng không ngờ một phút xem thường lại bị đầu kia cương thi ám toán để bây giờ phải thu thiệt.
" Không hổ là lão hồ ly." Hoa Vô Ảnh biết là Mạc Thi thủ bút sau không khỏi đề phòng, nhưng dù sao đây cũng là một cơ hội ngàn năm có một.
" Tất cả động thủ." Hoa Vô Ảnh hét lớn lên, chúng tu sĩ nhao nhao hướng về Lâm Phong xuất kích.
" Tiểu Lục giết tất cả bọn chúng." Lâm Phong mắt đỏ ngầu, lần đầu bị thua thiệt như vậy khiến hắn muốn đại sát rữa đi mối ô nhục này.
Nghe thấy chủ nhân mệnh lệnh, đầu nguỵ long tiểu lục phát ra một đạo long uy chấn nhiếp thế công hùng hổ của những kẻ địch.
" Rống."
Đầu rồng ngửa lên trời hống to, mây đen kéo đến, lôi điện ầm ầm đánh xuống, cuồn phong nổi lên, hô phong hoán vũ.
" Súc sinh." Hoa Vô Ảnh ảnh nhìn đến nguỵ long xuất ra thần thông Hô Phong Hoán Vũ liền âm trầm xiết tay. Quanh thân Hoa Vô Ảnh lúc này xuất hiện bảy màu phi kiếm, trong đó có Sát Hồn kiếm cùng Tuyệt Hồn kiếm, tất cả đều là Thất Sát kiếm thần thông tạo ra.
" Thất Sát Phá Tiên trận." Thất kiếm theo chú niệm mà bay, lập loè thất sát kiếm bao quanh lấy nguỵ long trong lúc đang thi triển Hô Phong Hoán Vũ.
Thất sát theo sự chỉ huy của Hoa Vô Ảnh nhanh chóng lập một tuyệt sát trận, kiếm trận đầy trời sắc bén kiếm khí cùng cuồng phong điện vũ giao tranh, ngàn dặm bán kính bị tàn phá khiến chúng tu sĩ nhao nhao chạy trốn, nếu dừng lại đây chắc chắn bọn họ liền bị kéo theo xuống nước, chết dưới trận pháp giao tranh.
" Rống." Nguỵ long tiểu Lục bao quanh trong kiếm trận không hề bị tổn hại thân thể, theo sau tiếng rống của nó, một đạo cửu tiêu lôi đình đánh xuống khiến kiếm trận của Hoa Vô Ảnh run chuyển sắp sụp đổ.
" Hừ, đừng hòng." Hoa Vô Ảnh không hề chịu thua trước đầu súc sinh này, thất sát kiếm quang mang chợt thịnh, lại đưa mắt nhìn hồng cố khô lâu bên kia hô lớn.
" Trở về." Hồng Cốt Kiệu nhanh chóng hoá thành quang mạng bay về phía Hoa Vô Ảnh, bản thể nhanh chóng hoá thành kiệu ngồi toạ hạ dưới Hoa Vô Ảnh thân.
" Thất Sát Tru Tiên Trận." Có Hồng Cốt Kiệu trợ giúp, Hoa Vô Ảnh kiếm trận mảnh mẽ phát uy, bảy màu kiếm ảnh như bảy toà đại sơn bao quanh lấy nguỵ long, phát ra huỷ thiên diệt địa khí tức khiến nguỵ long tiểu lục bị ép vào thế bị động.
" Băng liệt." Bảy toà đại kiếm bổng phát đại thịnh sát khí, nguy cơ tính mạng đánh thức đang điên cuồng tiểu lục cùng Lâm Phong.
" Hắc Sát Phiến." Lâm Phong hô to, muốn dùng thiết phiến tiên khí cùng một bên tiểu lục ngăn cản.
" Chân Long Hoán Vũ." Hắc Sát Phiến hoá thành hắc sát long trợ thế cùng nguỵ long tiểu lục, thiên địa biến sắc như tận thế, lúc này thiên giáng thần phong, đập xuống cùng bảy toà tru tiên thất kiếm trận.
" Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm." Liên tiếp bảy đạo băng toái kinh động toàn bộ Xuân Hải cảng lân cận, dư trấn quét ngang khiến mênh mông cánh rừng bị phá diệt hơn phân nữa.
Bị thổi bay Hoa Vô Ảnh cùng Lâm Phong lúc này từ xa xa nhìn lại, đại trận vừa qua nhưng nguỵ long tiểu Lục vẫn còn đứng vững, nhưng thương thế lại nặng nề không chịu nổi, một bên Hắc Sát Thiết đã quy về bản thể, quang mang ảm đạm đang hư phù bên cạnh nguỵ long tiểu lục.
" Cơ hội tốt." Không biết là kẻ nào lên tiếng, nhưng lúc này chợt bay ra mấy đạo thân ảnh nhắm về đang hư phù trên không tiên khí, Hoa Vô Ảnh cùng Lâm Phong sắc mặt kinh biến, lại bị kẻ khác hỏng tay trên.
Vốn đang trong vui sướng chúng nhân sắp xuất thủ thành công liền ngẩn đầu nhìn lên trời dị tượng.
Không gian bên trên bổng xuất hiện những vết nứt như mặt gương.
" Ba ba ba."
Theo không gian vở vụng, một hư hư thật thật không gian hiện ra trước mắt chúng nhân.
" Không gian thứ nguyên."
Bốn từ xuất hiện từ trong đầu bọn họ, nhân cơ hội này nguỵ long đã bắt lấy hắc sát phiến hoá thanh lục quang bay về phía Lâm Phong.
" Nơi này không nên ở lâu." Bắt lây bảo vật Lâm Phong không khỏi nhớ đến Dương Văn Nghi, lúc này đưa mắt tìm kiếm liền hốt hoảng không thấy đâu.
" Đâu rồi, Thiên Hương Mị Cốt nhân rốt cuộc biến đi đâu rồi, là kẻ nào." Lâm Phong giận dữ hống to, chúng tu sĩ lúc này cũng phát hiện vốn điên cuồng muốn cướp mục tiêu đã biến mất không thấy tung tích.
Tg: dạo trước bị chê văn phong kém quá nên sinh ra nãn chí dừng viết quá lâu, mấy ngày nay đọc không ít truyện để nâng cao kinh nghiệm, mong mọi người cho ý kiến.
Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ - TiuMinh