I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 310: Chương 20
ắng chiều đã hoàn toàn tắt, trong hành lang có hơi tối tăm, Dung đại phu nhân nhìn Kim Diệp bên cạnh nói một tiếng: "Mau đi đốt cây đèn cầy, đỡ phải đến lúc đó lão thái gia lão phu nhân thấy không rõ lắm."
Bà đỡ Trương cầm lấy sách híp mắt không ngừng lật, trong đó có một trang khuyết một góc, bà nhìn thoáng qua, gật đầu nhẹ, đưa sách cho Dung lão thái gia: "Ngày đó đỡ đẻ ở Dung gia, đầu tiên là đỡ đẻ cho di nương, sinh là một vị tiểu thư, di nương cho ta và con dâu ta mỗi người mười hai nguyên bảo, sau đó lại đỡ đẻ cho tam thiếu phu nhân quý phủ, cũng sinh vị tiểu thư."
Dung lão thái gia nhìn trang giấy kia, trên đó dùng bút lông xiêu xiêu vẹo vẹo vẽ bộ dáng hai nén bạc, viết chữ "Sắp xếp", quyển sổ này vàng, có nhiều chỗ còn có dấu hiệu ngâm hóa, thoạt nhìn không giống giả tạo. Ông nhìn nhìn bà đỡ Trương: "Trong này có cái gì cổ quái sao?"
Trên mặt Dung lão phu nhân có tươi cười không cho là đúng: "Thục Hoa và Thu Hoa sinh cùng một ngày, trong phủ này đều biết."
"Ta nghe bọn nha hoàn nghị luận nói, di nương kia vào cửa còn chưa đủ bốn tháng, trong lòng ta nghĩ tới, nhất định là lúc đầu đã mang bầu, lúc này mới mang tới Dung gia, cũng không hỏi nhiều. Chỉ là..." Bà đỡ Trương cười cười, nhìn Dung lão phu nhân một cái: "Nghe bọn nha hoàn trong viện đều nói bảy sống tám không sống, mới hiểu được hóa ra vị di nương này sinh non, nhưng ta thấy, thai nhi kia lại giống như sinh đủ tháng."
Nụ cười Dung lão phu nhân trên mặt cứng lại, khi đó muội muội nói lão Tam làm con gái nhà nàng lớn bụng, không có kiểm tra gì đã nàng mang vào phủ làm quý thiếp, thì ra lúc ấy đã mang thai ba tháng, sau này bởi vì vợ trước lão Tam ghen tị, đẩy nàng một phen, té trên đất, lúc này mới sinh non, vào cửa xác thực không đủ bốn tháng, lúc ấy mọi người còn nói "Bảy sống tám không sống", nói sinh bảy tháng nhất định có thể nuôi lớn, bây giờ nghĩ lại... trên trán Dung lão phu nhân đột nhiên ra mồ hôi.
"Lão thái gia lão phu nhân, ta nhớ rõ ràng rành mạch, lúc đầu di nương sinh, đứa bé kia ra, tiếng la khóc hưng phấn lắm, cái đầu thoạt nhìn cũng là đủ tháng lâm bồn nên con sinh ra không sao cả, đứa sau thì vừa nhìn đã biết là sinh non, thân thể gầy yếu không nói, ngay cả tiếng khóc cũng hữu khí vô lực. Hơn nữa..." Bà đỡ Trương lại bên cạnh lấy ra một quyển sách khác từ trong túi tay áo cuỷa mình: "Qua mấy năm sau ta có đi quý phủ tiếp sinh."
Dung lão thái gia đã là mặt giận dữ, ngực tức giận đến không ngừng phập phồng: "Còn có chuyện gì nhi?"
Bà đỡ Trương lật đến trong đó một trang, chỉ bên trên nói: "Lần này là đỡ đẻ cho tam thiếu phu nhân, là một tiểu thiếu gia. Chẳng qua là trước lúc chúng ta đi đỡ đẻ, vị di nương kia cho người đưa tới ngân phiếu ba trăm lượng."
Mặt Dung lão thái gia sung huyết đỏ bừng: "Nàng cầm nhiều ngân phiếu như vậy cho ngươi, là muốn ngươi làm cái gì?"
Bà đỡ Trương nhìn thấy mặt Dung lão thái gia đỏ lên, vội vàng nói với nha hoàn đứng bên cạnh: "Mau rót nước cho Lão thái gia, xoa ngực thuận khí, chớ chọc tức Lão thái gia!"
"Ngươi nói, ngươi nói!" Dung lão thái gia cắn răng nghiến lợi nói mấy chữ: "Ta nghe được, còn có thể gánh vác được!"
Bà đỡ Trương lo lắng nhìn Dung lão thái gia một cái, lúc này mới tiếp tục nói: " Bà đỡ Trương ta làm việc liên tục nói lương tâm, ta sợ mình cự tuyệt di nương kia, nàng sẽ đi tìm bà đỡ khác ra tay, cho nên không có đi lui tấm ngân phiếu kia trước, chờ đỡ đẻ cho tam thiếu phu nhân xong, ta lại bảo con dâu ta trả ngân phiếu lại cho di nương này, nói người nhiều không dễ ra tay, không thể giúp nàng làm thành chuyện kia, như vậy mới bảo vệ tiểu thiếu gia kia một mạng. Chỉ là nghe nói vị tiểu thiếu gia kia hình như cũng không sống bao lâu, tựa hồ còn chỉ có một tháng đã qua đời?"
"Buồn cười, buồn cười!" Dung lão thái gia mạnh tay vỗ bàn: "Mau, nhanh đi Bích Phương Uyển, kêu bọn họ đến!"
Không nghĩ tới vợ lão Tam vô sỉ ác độc như vậy, đầu tiên là cho lão Tam vui làm cha, lẫn lộn Dung gia huyết mạch, về sau thế nhưng ra tay hại cốt nhục lúc đầu của vợ lão Tam. Khi đó trong phủ có nghị luận, nói bệnh của Ngũ thiếu gia thật là kỳ lạ, một cái cảm mạo, dĩ
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng