I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 190: Chương 185
ột bức bình phong sáu phiến tà tà xếp trong đại sảnh, trên bình phong thêu là hoa mẫu đơn phú quý. Mỗi đóa hoa to bằng miệng chén, đủ loại màu sắc hình dạng, tím nhạt xanh nhạt vàng nhạt, một hoa nhiều hoa, chen chúc chen chúc dầy đặc nửa bức bình phong, phần còn lại của bình phong có một đôi chim yến, một đàn bướm, đang tung bay múa lượn.
Ánh mắt Tương Nghi dừng lại trên khóm hoa mẫu đơn kia, trên đó còn có vật lưu niệm của Trân Lung Phường, xem ra Thu Hoa muội muội cũng được Dương lão phu nhân chỉ điểm, cho nên đưa bình phong tới cám ơn. Nàng hành lễ với Dương lão phu nhân, khẽ mỉm cười nói: "Lão phu nhân, con không tốt như Thu Hoa muội muội, chỉ có thể đưa chút lá trà cho bà."
Dương lão phu nhân cười ha ha một tiếng: "Các con đưa cái gì cũng là một phần tâm ý, ta không so đo nhiều như vậy, chỉ cần các con còn nhớ bà lão này, trong lòng ta rất vui vẻ."
"Lão phu nhân ở đâu là bà lão chứ? Nhìn vẫn chưa tới bốn mươi tuổi." Lời này của Tương Nghi là xuất từ nội tâm, mấy năm trước nhìn Dương lão phu nhân là thế này, vài năm sau này nhìn bà vẫn như cũ, năm tháng tựa như đặc biệt ưu đãi bà, không có để lại dấu tích trên người bà.
"Miệng của Tương Nghi thật ngọt." Dương lão phu nhân cười chỉ chỉ ghế ngồi bên cạnh: "Con mau mau ngồi xuống, Bảo Thanh Bảo Lâm nghe nói con sắp tới, hai ngày nay sáng sớm đã thức dậy, thường ngày cũng không thấy các nàng đến thỉnh an ta sớm như vậy, hai ngày nay còn có thể cùng ta dùng đồ ăn sáng!"
Bảo Thanh ở một bên quyệt miệng nói: "Bà nội ơi, chúng con là thành tâm tới thỉnh an bà, thuận tiện tới đón Tương Nghi tỷ tỷ, đâu là chỉ vì chuyện thứ 2?" Nàng đưa tay kéo Tương Nghi, kéo nàng đến ngồi xuống bên cạnh mình, chỉ chỉ tiểu thư mặc xiêm y màu hồng phấn bên người Bảo Lâm nói: "Nghi tỷ tỷ, đây là Tam tỷ tỷ của ta, khuê danh là Bảo Cầm."
Tương Nghi vội vàng gật đầu tỏ ý chào, ngẩng đầu lên thấy Dương Bảo Cầm kia người mặc y phục màu hồng bằng vân cẩm, bên trên khảm nạm nhỏ vụn Bích Tỳ, dưới vạt áo dùng dải lụa năm màu, bên trong còn dùng kim ngân tuyến thêu chìm, lòe lòe phát sáng.
Trong màu hồng nhàn nhạt, thác xuất một gương mặt hơi hơi mượt mà, mắt phượng khẽ cong, đôi môi hơi mím, khóe miệng lộ ra hai lúm đồng tiền nhàn nhạt: "Chào Nghi muội muội."
Đại gia khuê tú chính là như vậy, trong lúc nói chuyện đắn đo thật đúng, nụ cười không nhiều một phần, cũng sẽ không ít. Tương Nghi vội vàng lên tiếng: "Chào Cầm tỷ tỷ." Nếu người ta khách khí, gọi nàng là muội muội, mình tự nhiên nên gọi nàng là tỷ tỷ, chẳng qua là cảm thấy vị Bảo Cầm này hơi không giống Bảo Thanh Bảo Lâm, có nhiều cao ngạo, toàn thân có một loại xa lánh nhàn nhạt.
Có lẽ là còn chưa quen thuộc mình, Tương Nghi cũng không để trong lòng, chẳng qua là khẽ mỉm cười ngồi xuống.
"Tương Nghi, hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai ta dẫn con đi xem cửa hàng một chút." Dương lão phu nhân nói tràn đầy phấn khởi: "Đều đã giúp con chuẩn bị xong."
Nghe lời này, trong lòng quả thực cảm kích, Tương Nghi hơi khom
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng