Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 177: Chương 172
ột nhà Lâm thị lang về phủ thì đã là giờ Thân, nắng chiều đẹp vô cùng, một mảnh lập lòe chiếu sáng làm người ta không mở mắt ra được.
Trong tay Lâm Mậu Dung bưng một cái chậu, bên trong trồng một nhánh lan hồ điệp đang độ nở hoa đẹp nhất, ở trong xe ngựa không ngừng đung đưa, cát mịn chứa trong chậu thỉnh thoảng bay ra, lướt qua trên mu bàn tay của nàng.
Hoa lan hồ điệp có màu đỏ hồng, đóa hoa to lớn, cánh hoa như cánh bướm không ngừng đánh về phía cành hoa màu xanh trước, trong cánh hoa đỏ hồng lộ ra nhụy hoa bột trắng, giống như một con bướm thật sự, lay động gió trong động.
Lâm phu nhân nhìn hoa lan hồ điệp kia, không khỏi gật đầu khen ngợi: "Dương lão phu nhân quả là không tồi, hoa sang quý như vậy cũng không tiếc tặng con, nhà khác trong kinh thành không có hoa này đâu."
"Chắc chắn không có." Lâm Mậu Dung kiêu ngạo ưỡn ngực: "Con nghe Dung Đại thiếu gia nói, là năm nay mới nuôi trồng ra thôi, hoa này dễ hư, cần khí hậu ấm áp mới sống được, Dương lão phu nhân trồng hoa này mấy năm, năm trước sống không qua mùa đông, năm nay thật vất vả mới chống nổi mùa đông đó."
Dung Đại thiếu gia? Lâm trong lòng phu nhân động hai cái, chẳng lẽ hai đứa con của mình lại có phúc phận như vậy? Chẳng qua là... Hôn sự Dung Đại thiếu gia không phải Dương lão phu nhân chọn, mình suy nghĩ nhiều rồi.
Trước tiên định hôn sự con trai xuống mới là quan trọng, Dung nhi còn nửa năm nữa mới cập kê, còn không bận rộn, nếu nhà mình làm thông gia với Dương gia, sau này là có thể tới Dương phủ nhiều, Dung nhi và Dung Đại thiếu gia tiếp xúc nhiều mấy lần, nói không chừng hai người có tình cảm, đến lúc đó lại nhờ Dương lão phu nhân đi thương lượng, không chừng vừa có thể thành một nhân duyên mỹ mãn.
Lâm phu nhân càng nghĩ trong lòng càng vui vẻ, khóe môi cong lên, cho đến lúc trở về Phủ cũng chưa hạ xuống.
Trở lại trong phủ, phòng bếp mới vừa bắt đầu nổi lửa, người một nhà ngồi trong thiên thính vừa nói nhàn thoại vừa nhìn các loại thức ăn được dọn lên bàn. Lâm thị lang và Dương lão thái gia ở bên ngoài nói chuyện, hôm nay trùng hợp cũng là hưu mộc của Dương Nhị gia và Dương Tam gia, huynh đệ hai người đi theo, bốn người nói chuyện triều đình, thời gian trải qua cũng nhanh.
"Dương lão thái gia nói, chỉ sợ bên Bắc Địch kia năm nay lại sẽ có động tĩnh." Lâm thị lang thở dài một cái, vỗ bàn một cái: "Người Bắc Địch này đúng là lòng muông dạ thú, mới nghỉ ngơi vài năm, đã muốn tới xâm phạm biên cảnh Đại Chu ta!"
Lâm phu nhân lại không quản đến những thứ quốc sự này, thấy Lâm thị lang vỗ bàn tức giận, cũng không nói gì, chỉ chờ hắn tin tức bình phục, mới mặt đầy nụ cười nói: "Lão gia, ta có một chuyện vui lớn phải nói cho chàng."
"Chuyện vui lớn?" Lâm thị lang quay mặt lại nhìn Lâm phu nhân, thấy chân mày khóe mắt nàng đều là thần sắc vui mừng, không khỏi hơi nghi hoặc một chút: " Chuyện vui lớn nhất nhà chúng ta, không phải Chân nhi trúng Thám hoa sao? Còn có cái gì chuyện vui lớn gì nữa?"
Mặc dù Lâm thị lang mình là xuất thân Thám hoa, nhưng nhi tử trúng Thám hoa, lại còn làm hắn tự hào hơn cả tự hắn trúng, thấy thần sắc Lâm phu nhân như vậy, Lâm thị lang hơi mê muội, lúc Chân nhi trúng Thám hoa cũng không trông thấy nàng vui vẻ như vậy, cũng không biết kết quả là chuyện gì.
"Hôm nay Dương lão phu nhân nói với ta, muốn hứa Tam tiểu thư phòng lớn Dương gia cho Chân nhi đây." Lâm phu nhân nhìn Lâm Mậu Chân ngơ ngác ngồi ở một bên, mắt có sắc bén: "Chân nhi, con một mực nói phải chờ công thành danh toại mới nghị hôn, khi đó mẹ còn không tán thành ý tưởng này của con, giờ nhìn lại thì vẫn là Chân nhi có nhìn xa hiểu rộng, vừa trúng Thám hoa, lại được Dương phủ vừa ý, đây chính là song hỷ lâm môn kia."
"Dương lão phu nhân muốn Chân nhi làm cháu rể của bà?" Lâm thị lang nghe cũng tự hài: "Đây là con mình có tiền vốn, được Dương lão phu nhân coi trọng."
"Còn không phải sao." Lâm phu nhân cười trên cả gương mặt lấp lánh ánh sáng: "Lão gia, nhanh ngẫm lại đi, chúng ta nên dùng cái gì làm nạp thải chi lễ cho người làm ngày
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng