He fed his spirit with the bread of books.

Edwin Markham

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 151: Chương 146
uyết rơi lả tả bay từ trên trời xuống, như tơ liễu như lông ngỗng, to to nhỏ nhỏ một mảnh lại một mảnh nhỏ, còn kèm theo hạt tuyết nhỏ vụn, thỉnh thoảng rơi trên miếng ngói vang lên tiếng tích tích.
Tương Nghi ngồi trong phòng, trên bàn thả một quyển sách, cử bút đang từ từ viết gì đó, Hoàng Nương Tử ngồimột bên, chỉ điểm nàng: " Một khoản này lực quá mạnh, không hợp mấy nét bút đằng trước."
Liên Kiều ngồi xổm một bên, nướng quất trong chậu lửa than, cây tắc nho nhỏ xuyên thành một chuỗi, bên trên đã toát ra khói mù màu trắng lượn lờ. Nghe Hoàng Nương Tử nói như vậy, Liên Kiều ngẩng đầu lên hì hì cười một tiếng: "Chữ viết Cô Nương đúng là đẹp mắt, ta thấy cái nào cũng tốt."
Tương Nghi hé miệng cười một tiếng: "Ngươi đây là ếch ngồi đáy giếng."
"Cô nương." Từ màn cửa chui vào một luồng gió rét đến, Phương tẩu cầm một phong thư đứng ở cửa: " Bên dịch trạm vừa mới đưa tin về, đây chính là lần đưa tin cuối cùng trong năm nay của bọn họ, vừa tới."
Tương Nghi nhận thư, nhìn ký tên bên trên là Nghiễm Lăng, không khỏi "Hả", đến tột cùng là ai viết thư cho mình? Mở phong thư ra nhìn một cái, hóa ra là Lạc Tương Hồn.
Lạc Thận Hành bị áp giải vào kinh, dĩ nhiên Lạc Tương Hồn và Lạc Tương Cần được Cao gia nhận về, phu nhân mới cưới kia cũng khóc sướt mướt chạy về nhà mẹ, vốn tưởng rằng gả cho Huyện thái gia, nở mày nở mặt, vạn vạn không nghĩ tới, phong quang này còn chưa tới nửa năm, đảo mắt Lạc Thận Hành đã trở thành tù nhân, nàng thiếu chút nữa cũng bị áp giải vào kinh theo.
Trong thư Lạc Tương Hồn viết dương dương tự đắc: " Khi đó nàng đối với đệ hết sức không tốt, mỗi lần gặp gỡ đều là mắt liếc ngang, tựa hồ đệ hết sức chướng mắt, hiện tại cuối cùng không ở cùng nàng rồi."
Đầu tiên lúc Lạc Phủ chia nhà, Tương Nghi vốn tưởng rằng Cao gia sẽ cho người đến đón Lạc Tương Hồn và Lạc Tương Cần, thật không nghĩ đến bên Cao gia kia lại không có động tĩnh. Hoàng Nương Tử than thở: "Tông pháp lễ giáo rõ ràng, ý tứ là theo cha, mặc dù mẹ qua đời, nhưng cha vẫn còn, cho dù tổ mẫu mắc phải sai trái, sao nhà Ngoại có thể nhúng tay?"
Tương Nghi im lặng, mình chẳng qua chỉ là xé rách mặt mũi với Lạc Thận Hành, còn tốn chút bạc mới có thân tự do, nhưng Cao gia lại không lý do gì ra mặt đi đón Lạc Tương Hồn và Lạc Tương Cần, cha còn sống cho thật tốt, sao có thể nói yêu cầu này ra? Huống chi Lạc Thận Hành là thôi quan nha môn Tri phủ, nếu kiện phải đón cháu ngoại về, tuyệt sẽ Tri phủ đại nhân sẽ không giúp cho bọn hắn, đây cũng chỉ có thể tùy cho cháu ngoại của mình ở lại Lạc gia như cũ.
Lạc Thận Hành được thời đắc ý hơn nửa năm, rốt cuộc rơi đài, Lạc Tương Hồn vui mừng về nhà Ngoại, về Nghiễm Lăng nghe chút chuyện, trong lòng ngộ ra, vội vàng viết thư cho Tương Nghi báo cáo chuyện đại khoái nhân tâm này.
" Đệ còn cảm thấy rất là buồn bực, sao chuyện bại lộ nhanh như vậy chứ, về mới hiểu được hóa ra đó là nhà Ngoại nhà làm ra tay chân." Giữa những hàng chữ của Lạc Tương Hồn để lộ ra một loại đắc ý: "Ban đầu nếu đệ muốn, sao ông ngoại bà ngoại làm sao lại bất kể đệ và em trai, không nghĩ tới bọn họ ở trong bóng tối chú ý chúng ta."
Căn cứ cách nói Lạc Tương Hồn, Cao triệu âm thầm tự mình tìm một người bạn ở Huyện giáp, để cho hắn dùng bạc mua được người biết chuyện trong huyện nha,
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng