Some books are to be tasted, others to be swallowed, and some few to be chewed and digested.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Yu-Yu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 513 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:43:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
au khi ăn được một chút, Dương Thanh Thanh không ngừng cảm nhận được cái nhìn chăm chú nóng bỏng của Lâm Ngạn Lương, nét ửng hồng trên mặt vẫn không biến mất.
"Đừng nhìn tôi như vậy!" Khi Dương Thanh Thanh bắt được ánh mắt tà ác của Lâm Ngạn Lương lần thứ một trăm lẻ một, nhỏ giọng kháng nghị.
Như vậy thật sự làm cô rất không được tự nhiên! Nào có ai ép buộc người ta tới ăn cơm với mình, lại cái gì cũng không ăn mà nhìn chằm chằm cô chứ?
"Nhìn bộ dáng em ăn, tôi đã cảm thấy rất hạnh phúc" Lâm Ngạn Lương thật tâm cảm thấy một luồng hạnh phúc len lỏi khắp ngõ ngách. Nhìn bộ dáng cô ăn cơm là có thể làm anh rất thỏa mãn.
Nếu tối hôm nay có thể ôm cô, anh sẽ càng hạnh phúc hơn... Nghĩ đến đây, ánh mắt anh không tự giác nóng bỏng hơn.
Cảm giác được ánh mắt lửa nóng của Lâm Ngạn Lương đánh úp lại về phía mình, Dương Thanh Thanh e lệ cúi đầu càng ngày càng thấp. Ăn cơm như này có phải rất khổ không?! Sớm biết anh sẽ nhìn chằm chằm cô như vậy, cô sẽ không đến đây với anh.
"Đừng nhìn tôi như vậy!" Cô thật sự chịu không nổi.
"Được, được, được, tôi chuyên tâm ăn cơm là được" Lâm Ngạn Lương nhìn Dương Thanh Thanh, biết nếu như mình thật sự chọc giận cô, cô có thể lại muốn từ chối anh.
"Chúng ta chờ một chút rồi lên núi xem cảnh đêm" Anh đã sớm sắp xếp tốt cạm bẫy từng bước một, muốn dụ dỗ Dương Thanh Thanh tự nhảy vào.
"Nhưng...... Tôi phải về bệnh viện" Tuy rằng cha vẫn nhận không ra cô, nhưng cô làm con gái phải đến phòng bệnh chăm sóc ông.
"Tôi đã mời một y tá đến chăm sóc cả ngày, chuyện bác trai em không cần phải lo lắng" Lâm Ngạn Lương sớm biết rằng cô sẽ lo cho cha, đã nhanh an bài tốt mọi chuyện.
"Anh vì sao lại đối tốt với tôi như vậy?" Bọn họ có thể nói là không thân chẳng quen! Cho dù anh thật sự muốn theo đuổi cô, cũng không cần làm nhiều chuyện giúp cô như vậy!
"Bộ dáng em lo lắng cho cha làm tôi rất đau lòng" Tuổi còn trẻ mà phải nếm nhiều khổ sở như vậy, anh thật sự rất đau lòng.
"Cám ơn anh" Biết mình từ chối thế nào cũng không được, Dương Thanh Thanh cười nói lời cám ơn anh.
"Đừng cám ơn tôi" Nếu cô biết khát vọng tà ác của anh, có thể sẽ không khách khí như vậy!
"Tôi là có mục đích" Anh đương nhiên không phải không công lãng phí nhiều tiền tài và thời gian ở trên người cô như vậy, mà người trước mắt chính là phần thưởng.
"Tôi..." Dương Thanh Thanh nhìn mắt anh, đột nhiên hiểu được mục đích của anh, hoảng hốt không biết nên phản ứng như thế nào.
"Tôi thích em. Từ lần đầu tiên nhìn thấy em, vẫn quên không được em" Anh nói thật tình. Bởi vì có hứng thú với cô, mới có thể nguyện ý dùng nhiều tâm tư trên người cô như vậy.
"Tôi biết em cũng có tình cảm với tôi"
Lâm Ngạn Lương từng bước khiến cô lọt vào bẫy của mình, ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm cô, một khắc cũng không bỏ qua.
"Làm người phụ nữ của tôi, được không?" Đôi mắt chân thành của Lâm Ngạn Lương làm cho Dương Thanh Thanh nhất thời sa vào trong đó, không thể tự kềm chế.
"Tôi... Không thể"
Dương Thanh Thanh rốt cuộc vẫn là không thể bỏ qua cho lòng tự tôn không thừa ra bao nhiêu của mình.
"Tôi chỉ biết em sẽ nói như vậy" Lâm Ngạn Lương cúi đầu nguyền rủa một tiếng. "Là tôi không tốt sao?"
Anh không thể tin mình lại có thể bị cô từ chối!
"Tôi... Không quen chơi trò chơi như vậy. Anh cũng không phải thật tình, anh chính là nhất thời cao hứng mới muốn theo đuổi tôi, đúng hay không?"
Cô còn chưa đến hai mươi tuổi! Kiến thức cuộc sống không đủ phong phú, làm sao có thể có khả năng chơi trò chơi như vậy?
"Tôi là nghiêm túc" Nói thẳng ra sự thật.
Dương Thanh Thanh đáp lại là lắc đầu.
Tuy rằng cô cũng thích anh, thích đến trái tim quặn đau, nhưng thân phận chênh lệch không phải thích có thể vượt qua!
Lâm Ngạn Lương nhìn cô, không hề nói thêm cái gì.
Cơm nước xong, Lâm Ngạn Lương vẫn nắm tay cô như trước, nắm chặt làm cho Dương Thanh Thanh cảm thấy bọn họ về sau sẽ không gặp lại.
Sau khi lên xe, Dương Thanh Thanh nói, "Phiền anh đưa tôi về bệnh viện!" Cô không dám ngẩng đầu mặt anh nữa. "Cám ơn anh đêm nay chiêu đãi"
Lâm Ngạn Lương từ nãy đến giờ không nói gì, sau khi nghe được Dương Thanh Thanh nói đột nhiên kéo cô tới trước ngực, cúi đầu hôn sâu thâm tình.
"Ưm..." Hai tay Dương Thanh Thanh tuy rằng chống trước ngực, lại đánh không lại của khí lực Lâm Ngạn Lương.
Vừa hôn xong, Lâm Ngạn Lương nhìn chằm chằm môi đỏ thắm bị mình hôn sưng lên.
"Hãy đồng ý đề nghị vừa nãy của anh" Anh giống như thỉnh cầu, lời này cũng như một câu hỏi.
"Không được..."
"Vì sao?" Lâm Ngạn Lương thật không biết mình rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể khiến cô gật đầu. Chẳng lẽ anh theo đuổi không đủ? Thủ đoạn không đủ? Trước kia phụ nữ cũng không khiến anh lo lắng như vậy!
Dương Thanh Thanh không nói gì nhìn anh.
Nụ hôn cuồng nhiệt vừa nãy chính là nụ hôn đầu tiên của cô!
Nụ hôn đầu tiên cho Lâm Ngạn Lương, cô cũng không có nửa câu oán hận.
Chính là lời đề nghị của anh, cô thật sự không thể đồng ý. Thiếu nụ hôn đầu tiên, cô còn có thể sống tốt được rất bình tĩnh. Nhưng là thiếu một trái tim, cô có thể sẽ sống không nổi.
Nếu thật sự theo anh, sẽ không có kết quả tốt. Trong lòng cô hiểu được điểm này.
"Bởi vì người phụ nữ hôm qua sao?" Lâm Ngạn Lương nhớ tới Mã Yến Yến quấn bên người anh ngày hôm qua. "Anh không có gì với cô ta, anh về sau cũng sẽ không gặp lại cô ta"
Anh nghĩ rằng cô ăn dấm chua với cô ta. Hừ! Phụ nữ chính là nhỏ mọn, cái gì cũng thích so đo.
Bây giờ anh nói lời cam đoan, cũng chưa từng nói quá với những người phụ nữ khác đầu! Tại sao Dương Thanh Thanh ép anh làm nhiều chuyện trước kia không làm như vậy? Nhưng vì có được cô, anh cũng cảm thấy vui sướng. Thậm chí cho dù muốn anh về sau không tìm những người phụ nữ khác, anh đều nguyện ý.
Bởi vì hiện tại trái tim anh đã tràn đầy tất cả đều là hình bóng của Dương Thanh Thanh!
"Đang nói chuyện với em đó!" Sự trầm mặc không nói của cô làm cho Lâm Ngạn Lương lần đầu biết thế nào là chờ đợi.
"Tôi sợ hãi anh về sau sẽ không nghĩ như vậy"
Nếu sự nhiệt tình của anh tới dễ dàng như vậy, có phải cũng sẽ biến mất thật sự rất nhanh hay không?
Nếu cô giao phó ra sự chân tình của mình, lại bị anh vứt bỏ, cô nhất định sẽ điên cuồng. Cô là người rất cố chấp về tình cảm, loại tình yêu như trò chơi này, cô chơi một lần sẽ tan xương nát thịt.
Lâm Ngạn Lương khẽ vuốt tay Dương Thanh Thanh để trước ngực mình, tựa như vuốt ve con mèo nhỏ. Cánh tay vẫn chạm đến ngón tay, một chút lại một chút vỗ về chơi đùa.
Loại cảm giác thân mật này làm cho Dương Thanh Thanh cảm thấy cho dù hiện tại lập tức chết đi, cũng là đáng giá.
"Anh sẽ không" Bản thân Lâm Ngạn Lương cũng sa vào cho trong đó. "Có lẽ em không tin nhất kiến chung tình, nhưng sau khi anh nhìn thấy em, trong lòng cũng không thể không đồng ý loại chuyện này"
Anh đẩy Dương Thanh Thanh tựa vào ghế ngồi, bản thân lập tức cúi người tới gần cô, ngón tay cuốn lấy sợi tóc dài trượt xuống vai cô, nhẹ nhàng hôn lên hàng mi cô.
Nụ Hôn Cuồng Nhiệt Nụ Hôn Cuồng Nhiệt - Yu-Yu