The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Tác giả: Yu-Yu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 513 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:43:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
hương 3
Sưu tầm
Dương Thanh Thanh hôn mê một ngày, sau khi tỉnh lại cảm thấy toàn thân đau nhức, cả người cũng không có khí lực, ngay cả muốn ngồi dậy cũng rất khó khăn.
Cô rốt cuộc bị bệnh gì thế? Sao lại giống như nằm thật lâu... Đau đớn lan ra toàn thân, làm cho cô không tự chủ được mặt nhăn mày nhíu.
Nhìn lại thấy mình nằm ở phòng bệnh của mình, nhưng cô nhớ rõ mình vốn dĩ đang ở trong phòng bệnh của cha mà.
A......
"A! Thanh Thanh, cậu cuối cùng cũng tỉnh rồi"
Sau khi kiểm tra bình nước chuyền của cô, Ngô Y Thuần đặt khay trên tủ đầu giường.
"Tớ làm sao vậy?" Thanh Thanh không có khí lực, suy yếu hỏi.
"Cậu ấy! Ngất xỉu trên giường bệnh của ba"
Ngô Y Thuần thành thục bơm thuốc vào ống tiêm, vỗ vỗ cánh tay Dương Thanh Thanh, chuẩn bị tiêm cho cô.
"Lại phải tiêm sao?" Mặt Dương Thanh Thanh nhăn nhó, khổ sở muốn tránh. Từ nhỏ cô cũng rất sợ đến bệnh viện, cũng bởi cô cực kỳ sợ tiêm.
"Đừng học mè nheo như con nít. Tiêm có cái gì phải sợ?" Kỹ thuật của chị rất thành thục, tuyệt đối không làm cho bệnh nhân có nửa cảm giác đau đớn.
Dương Thanh Thanh không dám nhìn cánh tay mình, nhẫn nhịn xuống.
Rốt cục cũng tiêm xuống, Dương Thanh Thanh xoa xoa cánh tay, tựa như sắp khóc đến nơi. Thật ra tiêm không đau nhiều, cô chính là không thích thân thể mình suy yếu như vậy.
"Đúng rồi, ba tớ đâu? Ông không có việc gì chứ?" Dương Thanh Thanh nghĩ đến mình nằm lâu như vậy, không phải không ai chăm sóc ba sao?
"Đừng lo lắng, bệnh tình của bác ấy tốt hơn nhiều rồi" Dương Thanh Thanh thật sự có chút chấn động não nhỏ, nhất định phải nằm viện ba, năm ngày, tĩnh dưỡng khỏe mới được. "Tớ đã giúp cậu làm thủ tục nằm viện. Cậu phải ở đây an tâm tĩnh dưỡng"
"Tớ phải nằm viện mấy ngày?" Dương Thanh Thanh cũng biết tình trạng thân thể mình không quá tốt, cũng không lại kiên trì nhất định phải xuất viện, chính là muốn hỏi rõ ràng mình phải lại phải nằm viện mấy ngày.
"Bác sĩ nói muốn quan sát ba, năm ngày. Cậu cứ an tâm dưỡng bệnh đi!" Ngô Y Thuần kéo lại chăn cho cô. Dương Thanh Thanh gật đầu, nhắm mắt lại nặng nề ngủ.
* * * * *
Hai ngày sau, Dương Thanh Thanh kiên trì nhất định phải xuất viện, bởi vì cô cảm thấy mình thật sự đã không có việc gì, nếu tiếp tục nằm viện thì xương cũng vụn mất. Mà bệnh của cha tuy rằng không có chuyển biến xấu, nhưng vẫn ngây ngốc cả ngày như cũ, như vậy về sau cũng vẫn sẽ là cái dạng này. Mang theo chút tâm tình bất an, Dương Thanh Thanh tiếp tục về công ty đồ làm, nhưng cô không dám lại tùy tiện đáp ứng tăng ca, bởi vì cha ở bệnh viện cần cô chăm sóc. Ngay cả việc coi thư viện cũng bỏ.
Nhiều ngày nghỉ làm, đồng nghiệp trong văn phòng đều lộ ra ánh mắt quan tâm cô.
"Thanh Thanh, đã khỏe nhiều chưa?"
Sự quan tâm bay tới từ bốn phương tám hướng làm cho Dương Thanh Thanh có chút ăn không tiêu. Cô cũng không quen bọn họ đối đãi thân thiện, dù sao bọn họ trước kia cũng không có hành vi như vậy.
"Ưm! Đã khỏe hơn rất nhiều" Dương Thanh Thanh khẽ trả lời.
"Không có việc gì là tốt rồi" Phó phòng không biết hiện ra trước đoàn người từ khi nào, quan tâm nói.
Đối mặt với sự quan tâm rõ ràng của phó phòng, mọi người đều hiểu rõ nhìn nhìn Dương Thanh Thanh, cũng không nói nhiều lời.
Bản thân Dương Thanh Thanh cũng tỉnh tỉnh mê mê, không biết vì sao phó phòng đột nhiên quan tâm mình, khi nhìn đến khuôn mặt tươi cười quỷ dị của mọi người mới biết được mình có thể đã trở thành nữ nhân vật chính để tám chuyện rồi.
Cô vừa mới khỏe lại, lại cảm thấy bủn rủn cả người. Cô rất sợ những người nhàm chán đảo quanh ánh mắt quanh mình, cô căn bản không biết phải ứng phó như thế nào!
* * * * *
Buổi chiều sau khi tan tầm, Dương Thanh Thanh đều đến bệnh viện thăm cha, thuận tiện nói chuyện phiếm với Ngô Y Thuần. Ngô Y Thuần đã thành người bạn tốt duy nhất có thể tâm sự.
"Y Thuần, hôm nay cậu có hẹn sao? Sao lại cười ngọt ngào như vậy" Dương Thanh Thanh giễu cợt Ngô Y Thuần.
"Đúng, tớ muốn hẹn hò với cậu" Ngô Y Thuần ôm tay Dương Thanh Thanh, làm nũng yêu cầu cô đi cùng mua quà sinh nhật cho bạn trai. "Cậu đi dạo công ty bách hóa với tớ được không?"
"Nhưng ba tớ..." Dương Thanh Thanh không yên lòng.
"Tớ sẽ nhờ cô Tạ chú ý giúp. Được không nè!" Ngô Y Thuần bắt đầu xuất ra chiêu bám người của mình. "Chúng ta đi một chút là tốt rồi, sẽ không tốn nhiều thời gian đâu"
"Được rồi! Cậu muốn mua cái gì?" Dương Thanh Thanh cũng muốn đi ra ngoài giải sầu. Những lời nói lảm nhảm của đám bà tám trong công ty thật sự biến thành nỗi phiền của cô, cô cũng muốn hỏi Ngô Y Thuần nên làm cái gì bây giờ mới tốt.
"Chúng ta đi dạo rồi nói tiếp nha!"
Xuống xe điện ngầm, Dương Thanh Thanh và Ngô Y Thuần đi dạo đến khu phía đông. Đoàn người muôn hình muôn vẻ đám người trên đường làm cho Dương Thanh Thanh cảm thấy mình tràn ngập tinh thần phấn chấn, ngay cả mọi chuyện buồn bực mấy ngày gần đây cũng tan hết.
"Sinh nhật bạn trai cậu là ngày nào?" Dương Thanh Thanh bị Ngô Y Thuần kéo đến quầy hàng quần áo nam ở công ty bách hóa.
"Chính là ngày mai!" Đến lúc này còn chưa chọn được thứ vừa lòng có thể tặng cho anh ta, Ngô Y Thuần có chút nóng vội.
"Vậy cậu chuẩn bị tặng anh ấy cái gì?" Đi dạo lâu như vậy, cái gì cũng nhìn một đống lớn, nhưng vẫn là không có thứ Ngô Y Thuần nhìn vừa mắt.
"Tớ cũng không biết nữa!" Bọn họ dừng một quầy hàng caravat.
"Người ta nói tặng caravat cho đàn ông tức là muốn trói chặt người đó lại. Y Thuần, tâm tính của cậu thật sự là rất rõ ràng" Dương Thanh Thanh cười xem Ngô Y Thuần chọn caravat.
"Hừ! Tớ thấy anh ấy bây giờ cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay tớ" Ngô Y Thuần tràn đầy lòng tin với bạn trai.
Dương Thanh Thanh thấy một cái caravat màu xanh giữa đám caravat rực rỡ muôn màu, cảm giác khí phách quen thuộc kia làm cho cô nhớ tới người đàn ông mình gặp trong bệnh viện nhìn lần kia. Lâm Ngạn Lương... Người đàn ông đó chắc rất hợp với cái caravat này.
Nụ Hôn Cuồng Nhiệt Nụ Hôn Cuồng Nhiệt - Yu-Yu