The oldest books are still only just out to those who have not read them.

Samuel Butler

 
 
 
 
 
Tác giả: Tiểu Ni Tử
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 134 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 472 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:20:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 103
àm gì mà ghê thế, dù sao tớ thấy rất đẹp!"-->
"Tiễn Ni, tôi phục cậu thật đó, sao mà cố chấp thế nhỉ?" tiểu B giật lấy chậu cây trên tay tôi, "xoảng" một tiếng ném vào thùng rác gần đó.
"Oi chao, sao cậu dám...... " Tôi cuống quá hét lên
"Tiễn Ni, là bạn của cậu, tôi thực sự không nhẫn tâm nhìn cậu bị mọi người cười giễu vì mắt thẩm mĩ của cậu, đặc biệt là thầy Vũ Thừa." Tiểu B vẻ mặt vô cùng thành thực nói với tôi.
"Thầy Vũ Thừa? Thầy ấy sẽ thấy xấu xí thật sao?"
"Tất nhiên rồi! Thầy Vũ Thừa là người rất có khiếu thẩm mĩ, thấy Tiễn Ni cầm cái thứ xấu kinh hoàng này vào lóp học, chắc chắn sẽ ghét cậu lắm!"
Đương nhiên là tôi không muốn bị thầy Vũ Thừa ghét rồi, nên đành ra vẻ phóng khoáng chào "bye bye" với chậu cây nhỏ đáng thương trong thùng rác, nhưng vẫn thấy có chút không đành lòng.
Ngày hôm sau, vừa bước vào lóp học, đã nhìn thấy một đám bạn học đang vây quanh cửa sổ bàn tán xôn xao.
"Woa, đẹp quá!"
"Thật đó, đặt ở đây hợp cực kì luôn!"
"Sao cậu nghĩ được nhỉ? Đúng là tinh tế quá!"
Tôi chen vào trong xem, quả nhiên trên bệ cửa sổ đang đặt một chậu câu nhỏ, bên cạnh còn có gương mặt tươi cười đắc ý của tiểu B.
Hơn nữa, chậu cây đó - thực sự vô cùng, vô cùng quen mắt, đúng là chậu cây đáng thương của tôi mà hôm qua bị Tiêu B tàn nhẫn ném vào thùng rác.
"Tiểu B, chậu cây này?"
"ờ he he, do tớ làm đó, đẹp lắm đúng không?"
"Nhưng mà, đây rõ ràng là chậu cây hôm qua tớ làm mà? Hôm qua cậu còn nói "cái thứ cỏ dại quơ tay là có một nắm này lại đặt vào trong một cái chậu nhỏ xấu xí" cơ mà?"
"Cái gì? Tớ nói thế bao giờ? Có phải cậu định nói là chậu cây tớ làm xấu xí lắm à? Vậy tớ vứt đi là được chứ gì?" Tiểu B nói xong, làm ra vẻ cầm chậu cây đó lên.
"Đừng ném đi mà, Tiểu B, chậu cây đẹp thế kia, Quách Tiễn Ni chẳng biết thưởng thức gì cả, cậu mặc kệ cậu ấy đi!" Vài đứa bạn học nhiều truyện ngăn Tiểu B đang ra vẻ vô - cùng - uất - ức.
Oi trời! Đúng là tức chét đi mát! Hôm qua rõ ràng nó còn bảo như thê với tôi, lại còn vứt chậu cây tôi làm đi nữa, hôm nay lại mang thứ giống hệt đến, rõ ràng là chơi tôi mà!
"Chuyện gì thế? Sao nhiều bạn tụ tập ở đây vậy? A_A" Là thầy Vũ Thừa
"Thầy Vũ Thừa, Tiểu B mang đến một chậu cây rất đẹp, nhưng Tiễn Ni không thích, muốn vứt nó đi."
Trời đất, tôi bảo vứt nó đi hồi nào? Rõ ràng Tiểu B tự làm cái động tác đó mà. Cái bọn lắm mồm kia, đứng trước mặt người trong cuộc mà còn dám thêm mắm thêm muối!!
"ồ, chậu cây đẹp quá. Mang đến sức sống cho lóp học chúng ta! Tiểu B đúng là một cô gái tình tế!" Thầy Vũ thừa mỉm cười tán thưởng Tiểu B, sau đó quay sang hỏi tôi, "Tiễn Ni tại sao lại thấy không đẹp nào?"
Hu hu, —! A Mọi người thấy nhân phẩm của Tiểu B rồi đấy!
Đó chỉ là một ví dụ có tính chất vô cùng và vô cùng nhẹ nhàng ~. Tôi vì nghĩ đến sức khỏe của mọi người, chỉ sợ dọa mọi người chết khiếp nên mới lấy nó làm ví dụ thôi. AAA
Haizzzzzz! Tiểu B chính là một đứa vô cùng quá đáng, vô cùng rác rười như thế đấy! Dù là thứ gì, chỉ cần người khác thích, cô ta sẽ học, sẽ cướp, mà thủ đoạn thì cực kì bì ổi. Điều đặc biệt đáng ghét là, cô ta rất thích học theo tôi, nhìn thấy thứ tôi thích sẽ nghĩ ra trăm phương nghìn kế để đoạt lấy nó, lại còn hại tôi thê thảm nữa. Hu hu!
Nguyên nhân kết quả học tập vô cùng thậm tệ của tôi khi ở trường Sơ trung, ngoài lí do làm "thợ săn ác quỷ" ra, còn bởi tôi phải khổ tâm nghĩ cách để ứng phó với cô ta -một nhân tố cực kì quan trọng không thể bỏ qua được. Hu hu A_A
Haizzz!Tôi nghĩ nếu nhìn thấy tôi nhặt được một hòn đá ven đường, đảm bảo cô ta cũng sẽ nghĩ cách để dùng thủ đoạn cướp cho bằng được. Không biết có phải là vì tôi và cô ta là hàng xóm của nhau hay không?AAA
Nhưng điều đáng mừng là sau khi tốt nghiệp Sơ trung cô ta đã dọn đi theo bố mẹ, không biết đã chuyển đến cái nơi quỉ quái nào rồi.
Haizzzz, cứ ngỡ đã có thể thoạt khỏi móng vuốt ma quỷ vô cùng kinh khủng của cô ta rồi, nào ngờ........... nào ngờ...........
Không sai!!! A Tiểu B đáng ghét ngày ấy của tôi, cô ta chính là, cô ta chính Ià...
Chính là người đang đứng trên bục giảng tự giới thiệu, khiến bao thằng con trai mê gái phải nuốt nước bọt ừng ực kiaPhác Trân Hiền!!!!!!
AAAAAAA Oi! Vận mệnh đúng là bát công quá! tại sao thê giới lại nhỏ bé như vậy? Chắc cô ta cố ý quay lại để đối đầu với tôi rồi! Hu hu ~
Thảm rồi, xem ra tôi phải nhanh chóng bảo vệ Thuần Hy bảo bối của tôi mới được, chắc chắn cô ta sẽ cướp đoạt bảo bối tôi yêu thương nhất! Hu ~
"Quách Tiễn Ni! Em rụt đầu vào bàn học làm gì thế? Đang ăn "vụng à?" Giọng nói khô không khốc của thầy hói bay vào tay tôi rất chi là không đúng lúc.
Xong đời tôiỊ Lần này chết chắc, tôi chỉ cần động đậy nửa cái móng chân cũng biết được Phác Trân Hiền bây giờ đang nhìn tôi chằm chằm và phát ra nụ cười lạnh lùng điên loạn của cô ta.......
Hu hu! Cứ ngỡ mình đã có thể cố gắng thoát được hôm nay để cô ta không phát hiện ra, ai ngờ chỉ mười phút mà cũng không trốn được, hu hu hu................... Quách Tiễn Ni này sao mà số khổ thế không biết? AAA Đúng là đời ghen ghét hồng nhan mà.................
Hả? Hình như bạn Hân Hữu ngồi trước tôi chuyển sang trường khác nhưng chỗ vẫn chưa có ai ngôi. Trời đất ơi, không thể nào................ Ong trời ơi, làm ơn, làm ơn. Please!!!!
ông thây hói đẹp trai của em, please! Please!!! Xin đừng bao giờ xếp cho con bé Trân Hiền đó vào trước em nhé!............ Nếu không Em sẽ chết thật đấy!!!
Nhưng, nhưng, bất hạnh lại cứ giáng vào đầu tôi!!! Cái ông lão đầu hói kia đúng là đáng ghét!!! Không ngờ, không ngờ lại xếp Trân Hiền vào chỗ ngồi phía trước tôi thật
" Chào cậu, Tiễn Ni, lâu quá không gặp!" Phác Trân Hiền vừa ngồi xuống đã nhiệt tình lên tiếng chào tôi.
"he he he he, phải, phải, lâu quá không gặp!" Cái gì lâu quá? Không gặp cả đời tôi cũng thấy chưa đủ lâu nữa là..........
"Sao? Hai cậu quen nhau rồi à?" Giai Liên ngạc nhiên hỏi tôi.
"ờ phải, he he" Quen với cô ta có lẽ là bất hạnh lớn nhất đời tôi.
"Quách Tiễn Ni, em lại làm gì thế? Bây giờ đâu phải lúc ôn lại tình cảm xưa."
Nụ Hôn Của Quỷ - Tiểu Ni Tử Nụ Hôn Của Quỷ - Tiểu Ni Tử - Tiểu Ni Tử