I have learned not to worry about love;

But to honor its coming with all my heart.

Alice Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Cheery_kul
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 112 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30.3 (Tt)
gày tháng năm
Con bé sau lưng Ken thì vô cùng yếu đuối, theo em nhận xét thì là như vậy, nhưng vừa thấy Ken và em nó như bị điên ấy, sửng cổ lên và ko còn tí lễ nghĩa nào. Mẹ nó! Phải tỏ ra mình cao thượng mệt thật anh à, thấy con đó vênh mặt mà em chỉ muốn cho nó bạt tay! Những cũng ko tệ, vờ yếu đuối rồi dính sát vào Ken, mỗi lần như thế con bé có đang hùng hổ cỡ nào cũng đen mặt lại, cười lạnh rồi bỏ đi!
Hôm nay em gây chuyện ở quán bar, tuồng cũ vở cũ, kết quả cũ, như thể mình là người bị hại ấy!:)) Em biết nó cố gắng trở nên tốt nhất trong mắt Ken, vì thế dù em có chọc điên nó tếh nào nó cũng ko bực tức, nhưng em biết có 1 vấn đề hết sức nhạy cảm là mẹ của nó, đợi Ken rời đi em tiến lại tiếp cận con bé, nói vu vơ vài câu về người mẹ mà nó tôn trọng, dường như em nói khiến nó ‘cảm động’, đến mức nó hất cả ly rượu lên người em! Đã nói là chiêu cũ mà, em để cho Ken thấy, họ lại cãi vã, thế là Ken lại cho nó 1 bạt tay nữa! Nó cứ chịu đựng, tỏ vẻ hư hỏng rồi bỏ đi nhưng rõ ràng bên trong nó đang bị nát vụn! Haaaaa, quả thật nó quá ngu ngốc rồi!
Đáng ghét, vẫn là sau đó Ken đưa nó về nhà vì nó say đến ko biết gì nữa, theo anh có phải nó cố tình như thế để được gần Ken ko? ‘
...
‘ Ngày tháng năm
Từ ngày con bé đi, Ken lạnh nhạt hơn với em thấy rõ. Tên đó hay đi trễ về sớm, người nồng nặc mùi rượu. Thế nên em tự nhủ mình phải khẩn trương hơn trước khi chể làm gì được nữa!
Em ko thể ko có thứ mình muốn!
Nhất định em sẽ giúp được anh!
Tiền em mang theo cũng sắp cạn, làm tếh nào để lấy được tiền nhanh nhất đây? ‘
...
‘ Ngày tháng năm
Anh xem, 2 người họ thật đáng cười! Rõ ràng là yêu nhau nhưng khi gặp nhau lại ko ngừng khiến đối phương tổn thương! Cảm giác chẳng khác gì xem vở hài kịch tình cảm!
Dạo này thấy con bé ko có động tĩnh gì, anh có nghĩ là nó bỏ cuộc rồi ko? Nếu nó đang có ý định gì đó, tốt nhất đừng để em biết, em sẽ cho nó sống cũng ko xong! Nó nghĩ muốn làm gì cũng được sao, cứ tưởng sau lưng có Jun và Zu chống lưng thì em sợ? Tỏ ra chán ghét em sao? Đây cũng ko cần cái thứ tình cảm bẩn thỉu của nó, mẹ nào con nấy thôi, thứ có mẹ như nó cũng chẳng tốt lành, biết đâu trước mắt mọi người nó tỏ vẻ thanh cao nhưng thực chất bản thân đã nhiều lần cùng người khác âu yếm, hah, nó là chủ quán bar đó mà, một môi trường như thế ai đảm bảo được chứ?!? ‘
...
‘Ngày tháng năm
Dạo gần đây Ken tránh em thấy rõ, nhưng anh đừng lo, em nghĩ mình sắp tìm ra mật khuẩ két sắc của Ken rồi!
Sắp tới nghe đâu cả đám bọn họ thực hiện mission gì ấy, hình như lớn lắm! Ken có lúc về trễ, có lúc ko về, hẳn là ở gần Khánh Du nên thế rồi! Vậy cũng hay, dễ bề cho em hoạt động! Lỡ đâu nhiệm vụ thất bại họ chết hết thì sao anh nhỉ? Hah, đùa thôi, em ko ác đến mức trù ẻo người khác vậy đâu!
Em lục đồ, phát hiện được thứ này, trong máy chụp hình của Ken có chưa rất nhiều ảnh của con bé, pic nào cũng ko nhìn vào ống kính, vậy là chụp lén rồi, tình cảm thắm thiết ghê! Làm em nhớ đến lần em mượn điện thoại Khánh Du, mày mò thế nào mà tìm ra được file ẩn, trong đó cũng chứa đầy hình Ken! 2 người họ giống nhau thật. Chuyện tình của họ làm em cười ra nước mắt, hài! Haha ‘
Cuốn nhật kí tới đó thì ngưng lại, hẳn vừa viết tới đó đã bị Pj lấy đi.
Ken ngồi bất động, cả người căng cứng, hơi thở cũng vì những sự thật này mà trở nên rối loạn, những đoạn kí ức tái hiện lại trong Ken như đoạn phim quay chậm, những lời miệt thị, chà đạp người con gái đó chưa bao giờ rõ ràng đến như vậy! Từ lúc bắt đầu những lời yêu thương đã ko hề có...
‘ Mẹ kiếp! Cô có thôi ngay cái kiểu cười vô trách nhiệm thế ko? Cả cái nét bình thản giả tạo nữa! ‘
...
‘ Tôi ko cần anh cho Pj cái hạnh phúc giả tạo, nếu ko thương yêu nhau, thì trả Pj về cho tôi! Nếu thương, thì đuổi chị ta ra khỏi nhà đi!
‘ Chung quy cũng là do mày ko hiểu rõ mình cần gì! Cảm xúc là của mày, tao ko biết! Nhưng tham thì thâm đó! ‘.
‘ Con người cô ta, tôi ko rõ, nhưng chân thành khuyên hãy điều tra lại! ‘
Hắn và nó đã từng nói với Ken như thế...
...
‘ Vẫn như thế! – Ken chợt cười, cảm giác vẫn như thế... – Đêm nay em thực sự khiến tôi muốn trở thành tội đồ đấy! – Ken khẽ nói vào tai Pj ‘
...
‘ Chơi qua đường cả đấy! Ko ngờ mày tưởng thật! ‘
...
‘ Cho tôi ôm anh lần cuối! ‘... đó là lần cuối cùng họ cảm nhận được hơi ấm của nhau...
...
‘ Cô nên quay trở về lớp 1 học đạo đức là vừa! ‘
...
‘ Cứ như thế được gì chứ? Tôi yêu cô nhưng càng ngày cô càng làm tôi thấy sợ ‘... Ken đã từng nói với người con gái yêu mình như thế...
...
‘ Sao lại ko nói ‘xin lỗi’? ‘... đó là câu Ken đã hỏi nhỏ ở hồ bơi sau khi giáng vào má nhỏ 1 cái tát...
...
‘ Xin lỗi! Nhưng loại con gái như cô là loại tôi ghét nhất trên đời! Từ đây về sau biến khỏi tầm nhìn của tôi là được rồi!'
~‘ Ko có ghét! Mà là kinh tởm! Cô ko biết giờ phút này tôi đã khinh bản thân mình như thế nào đâu! Tôi tự hỏi vì thế nào tôi lại yêu 1 người con gái xấu xa đến thế! ‘
...
‘Được rồi! Tôi biến khỏi tầm mắt anh là ổn thôi mà! ‘...
...
Đoạn kí ức đó cứ vô thức hiện lên trong Ken... còn vô số những điều khác nữa...
Giờ thì Ken đã hiểu tia phức tạp trong mắt Pj lúc bị Ken kết tội là gì, đó là thất vọng, đó là lạc niềm tin. Pj luôn bị hiểu lầm bởi tính cách ko bao giờ giải thích, có khi người khác hiểu sai về nhỏ nhỏ cũng ko hề phân bua vì nhỏ quan niệm rằng nếu đã là anh em tốt thì sẽ hiểu rõ nhau, đã hiểu nhau thì nhất định sẽ ko hiểu lầm
~Cả 2 cái bạt tay kia, rõ ràng là Pj ko sai...Ken hy vọng là mình nhớ nhầm, Ken nhớ rằng lực tay mình phát ra rất mạnh... Nhỏ chỉ nói vài câu khinh khỉnh rồi quay đi, ko có phản ứng nào khác... giá mà lúc đó Pj cứ chửi mắng thì hẳn là Ken giờ đây sẽ ko thấy tội lỗi như vậy!
- Tại sao lại đau đớn đến như vậy? – Ken siết chặt tay mình.
Sự tức giận trong mắt Ken khi biết mình bị lừa đã chuyển thành bi thương thống khổ. Loại cảm giác này... chưa từng trải qua, ngày xưa bị Khánh Hạ phản bội ko đau đến như thế! Như vậy hẳn nỗi đau nhỏ phải chịu còn hơn Ken vạn lần, Ken tự muốn đâm chết mình...
Bầu ko khí trong căn phòng trở nên im ắng, 1 nốt lặng ngân sâu trong ko gian.
Hắn và nó biết chuyện thì nhíu mày, họ thấy đau xót thay cho nhỏ và cảm thấy bản thân thật đáng cười khi là bạn thân của nhau lại ko biết gì về nỗi đau mà người đó phải chịu....
- Pj đã yêu anh từ rất lâu... rất lâu... – giọng nó the thé vang lên phá tan đi sự tĩnh mịch của căn phòng – Những chuyện này cậu ấy chưa từng cho tôi biết, mối quan hệ ‘ảo’ của cả 2 tôi cũng ko biết... những thứ tôi biết đều do tôi nghi ngờ rồi tìm hiểu và quan sát. Cậu ấy ko nói vì cậu ấy sợ mọi người sẽ quay lưng lại với anh – nỏ thở dài – Căn biệt thự bị cháy cũng là do nhỏ đốt...
Ken đã đối xử thế nào với tình yêu đó? Ko ngừng chà đạp và xúc phạm... người con gái đó chịu biết bao thương tổn cũng chỉ để mang về cho Ken sự thật!
Ken như thể 1 cái xác vô hồn, máy móc sắp xếp lại những vật dụng vào chiếc phòng rồi ôm nó trở về phòng, với kẻ vết thương chưa lành như Ken thì đó là điều vô cùng bất tiện nhưng Ken ko nhận sự giúp đỡ của nó.
- Đừng cho ai biết về sự tồn tại của chiếc thùng này!
Đó là lời cuối cùng Ken nói trước khi trở về phòng mình.
Cả 1 khoảng thời gian sau đó Ken tự nhốt mình trong phòng bệnh, ko cho ai vào thăm ngoại trừ những bác sĩ. Mọi người nóng ruột vì cách cư xử của Ken và vì sự ra đi ko báo trước của Khánh Du. Những vị bác sĩ từ phòng Ken trở ra đều bảo rằng tên đó cứ giữ mãi 1 tư thế ngồi, ánh mắt vô định hướng ra cửa sổ, lần nào vào tiêm thuốc cũng là tư thế đó, dường như tên đó ko hề cử động.
‘...
Cuối cùng anh nhận ra rằng....anh sẽ chẳng là gì nếu thiếu em
...
Con tim anh vụn vỡ như con sóng
Con tim anh rung động như ngọn gió
Con tim anh tan biến như làn khói
Giống như một hình xăm nỗi đau chẳng thể nào phai mờ
...
Anh nghĩ rằng anh chẳng thể sống nổi nếu một ngày không có em
...
Đừng ngoái nhìn lại và cứ bước đi
Đừng tìm anh thêm nữa và hãy sống tốt
Anh chẳng có gì tiếc nuối vì đã yêu em
Anh chỉ cất giữ những kỉ niệm đẹp
Anh sẽ chịu đựng được bằng cách nào đó
Anh sẽ đứng dậy được bằng cách nào đi nữa
Rồi em sẽ hạnh phúc và sẽ là như thế
...
Hãy sống tốt và khiến anh ghen tị
Em hãy như bầu trời xanh, như làn mây trắng kia
Cứ cười như thể chẳng có gì xảy ra
...
Anh hy vọng rằng trái tim em sẽ dịu đi
Hãy quên anh đi và sống thật tốt
Những dòng lệ sẽ được lau khô
Thời gian rồi sẽ qua đi
Sẽ chẳng còn đau đớn nếu hai ta không gặp lại nhau
...
You're my all, say goodbye, bye
~...
You're my heart, say goodbye ~ ‘
( Haru haru – Big Bang
Nguồn dịch: Yume.vn )
Nothing Gonna Change My Love For You Nothing Gonna Change My Love For You - Cheery_kul