Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Hai Mặt
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 82 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 993 / 9
Cập nhật: 2017-09-25 03:13:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33: Truyền Nghề Mại Dâm.
"anh Tắc Kè, anh Tắc Kè, dậy đi trời sáng rồi."
Một tiếng gọi nũng nịu mang theo vài phần ngái ngủ nhẹ nhàng rót vào tai tôi.
Trong đầu tôi vẫn còn 1 mớ hỗn độn quay cuồng.Chợt nghe đôi bàn tay mát lạnh của ai đó mơn trớn khắp người, từng ngón tay thon dài vừa duỗi vừa nắm, nghịch ngợm mò mẫm phần thân dưới.
Tiếp sau là tiếng cười khúc khích "ôi trời! lên không nổi rồi này,đàn ông thường cứng vào buổi sáng,chỉ có anh là ngược lại."
Đầu óc tôi mơ màng nghĩ đến nhiều đêm nhiều đêm dạo gần đây, đêm nào cũng vắt kiệt sức trai trẻ cùng các cô gái.
Đây là thời điểm 9 năm về trước, sau khi theo Lee Phong Lưu thời gian ngắn.
Trong suốt thời gian này, xinh như hoa hậu thì không dám nói, nhưng nhan sắc 7- 8 điểm tắc kè bông này hưởng từ Thầy không thiếu.
Như cái cô đang động dục ôm lấy tôi đây là 1 ví dụ, cô nàng là em út dưới trướng Lee nhưng vẫn còn chưa được coi là người bên cạnh Thầy đấy.
Thời điểm này Lee Phong Lưu đang chói lọi như mặt trời buổi trưa, đàn em Tắc Kè Bông được lợi không nhỏ.
"Tiền và gái đẹp" - Thầy bảo tôi hãy lấy đó làm mục tiêu cả đời.
Thế nhưng phụ nữ là thứ bom nổ chậm cực kì hung hiểm, họ có thể biến những thứ ủ rũ thoáng chốc cương cứng, đồng dạng cũng biến vật cứng rắn thành tàn phế chẳng thể ngóc đầu lên nổi.
Ví như tôi lúc này đây, đành giấu kín tiếng thở dài, mệt mỏi nói: "2 con bé kia đâu? mẹ kiếp, ông bà ta nói cái gì tam thê 7 thiếp, anh mới 1 đêm 3 em đã trơ hết cảm xúc rồi."
Cô gái nghe xong mấy lời đó cười khanh khách "anh Lee bảo anh sáng ngày đi họp kìa. Khiếp,mấy ông họp hành kiểu gì mà mỗi lần một khỏe,như anh đêm qua sung bỏ mẹ."
Mỗi tuần 3 lần tôi có cuộc họp quan trọng với các đại ca. Nói là họp nhưng chủ yếu là bàn chuyện làm ăn và ăn chơi.
Chẳng qua thời gian này Lee Phong Lưu đang căng thẳng việc làm ăn do đụng chạm với 2 đại gia lớn khác.Vậy nên Tắc Kè Bông và Lão Tướng được dịp xung ra trận mạc.
Lại nói, dạo gần đây Lee Phong Lưu liên tục đưa gái đến cho tôi. Thầy nói "tôi sẽ sắp xếp cho cậu biết rõ mùi đời thì sau này mới vững vàng được."
Lúc đó cũng lấy làm lạ, cái gì mà "biết mùi đời thì sau này mới vững vàng"?
Nhưng tôi phí sức nghĩ nhiều làm gì? chuyện phong lưu ai mà chẳng thích, đặc biệt như tôi, trai mới lớn bước chân vào giang hồ? Lại nhớ tới đêm xưa ân ái cùng Má Nuôi cảm giác đầu tiên mãi về sau vẫn không thể nào quên được.
Vậy nên dục vọng bản thân tôi sớm không thể đè nén, đành nghe theo tiếng gọi của "người anh em", cứ thế theo Lee đâm ngang gái bắc.
Lần đầu tiên cho tôi chơi gái,Thầy nhìn tôi dò xét, rồi băn khoăn hỏi:
"này bao lâu nay tôi vẫn để ý cậu, có phải trước khi gặp tôi cậu đã từng quan hệ rồi?"
Tôi nhớ lại đêm tiêu hồn cùng Má Nuôi, từng đường nét vóc dáng mê người đó trong ánh đèn mờ cũng không nhìn rõ, nhưng chính vì không nhìn rõ mới càng trở nên đẹp tuyệt trần. Trong nhất thời ngớ ngẩn nghĩ về người xưa,nét mặt đần độn hẳn ra.Lát sau ý thức được Lee Phong Lưu đang nhìn chòng chọc, bèn xấu hổ cúi gằm mặt xuống.
Bỗng nghe giọng Thầy phút chốc biến thành lạnh lẽo: "hừ, giỏi cho tắc kè! Mau nói cho tôi biết, lúc đó có phải là cậu nằm ở thế bị động không?" - nói đến đây hình như giọng Thầy nghiến lại rất ghê sợ.
Lúc đó tôi không để ý nhiều về cái nghiến răng này,chỉ ngẫm đi ngẫm lại, xấu hổ không biết tính sao. Ai bảo Thầy hỏi mấy câu quá nhạy cảm. Chuyện riêng tư với Má Nuôi tôi ít khi nào dám nhắc lại trước mặt người khác. Vậy cho nên nghe Lee Phong Lưu hỏi vậy chỉ biết ấp a ấp úng hết gật đầu rồi lại lắc đầu.
Quả nhiên nghe Thầy nhạt nhẽo than: "học trò Lee Phong Lưu mà nhắc tới gái đần thối cả ra. Mất mặt quá! đây là lần cuối cùng cậu được phép như thế này biết chưa?"
Cứ như vậy, sau một phen suy ngẫm Lee Phong Lưu quyết định bổ túc về tình dục học cho tôi. Gã cho rằng cách tán tỉnh gái trước đó đã hướng dẫn rồi, bây giờ chuyển tới công đoạn quan trọng nhất - làm cho đối tác chết đi sống lại trên giường.
Để làm được điều này, cần phải trải qua gian nan cực khổ rèn luyện phấn đấu, mà thời gian Lee Phong Lưu có hạn, thế là gã chỉ giảng dạy cho tôi sơ sài về lí thuyết của màn dạo đầu. Còn các tư thế từ truyền thống đến hiện đại hay cách bế tinh xuất tinh tùy ý, tôi sẽ phải trao đổi với người đẹp mà gã đã chọn.
Thật may Tắc Kè Bông này luôn được danh sư chỉ dạy,thầy giáo tình dục của tôi chính là người đẹp nổi tiếng đất Hà Thành.
Còn đang mừng rơn - đây là ước mơ của mọi thanh niên thì Lee Phong Lưu đột ngột giáng xuống 1 câu trời long đất lở: "nhưng nếu như vậy, mức độ hao mòn thân xác của người đẹp nổi tiếng này,ai sẽ gánh chịu đây?"
"hả?" - Tắc Kè Bông bị câu nói vừa rồi làm cho ngây người.
"ý tôi là,cậu không phải người tình, không phải người yêu, càng không phải chồng. thế thì lấy lí do gì đụng vào người ta? nếu nói theo kiểu tình một đêm thì không đúng,vì cô ấy không hề thèm muốn cậu, cô ấy chỉ làm theo lời tôi. Như vậy không phải quá bất công sao? Hơn nữa, cứ iễn cưỡng ngủ 1 đêm rồi,nhiều đêm khác thì sao? kiều nữ này cũng chưa chắc sung sướng mà còn phải ra sức dạy dỗ cậu đấy!"
"vâng vâng, thầy nói đúng" - tôi cẩn thận suy ngẫm lời Thầy nói mà đổ cả mồ hôi hột.
Hôm nay liên tục bị Lee làm cho hồ đồ rồi, chuyện của cô gái kia thật là khó nghĩ. Bản thân mình đến với người ta chỉ đơn thuần vì học làm tình và ngưỡng mộ nhan sắc chứ chả phải tình cảm chi hết. Vậy, nên làm thế nào cho phải đây?
"như vậy theo đại ca phải làm thế nào ạ? à,em nghĩ ra rồi vậy thì chúng ta nhất định phải bồi thường cho người ta thỏa đáng." - Cuối cùng cái đầu thông minh đã chịu nhả ra giải pháp hữu ích.
"chính xác!" - Lee Phong Lưu hài lòng hô, dường như gã chỉ chờ tôi nói ra câu này.
Trong lòng tôi khấp khởi mừng vui,không tự chủ được, nói: "son phấn nước hoa trang sức, xem ra là vật ngoài thân, quần áo hàng hiệu cũng vậy. Thứ duy nhất có giá trị thực sự chỉ có tiền."
Lee Phong Lưu gật đầu: "cậu đã hiểu ra được vấn đề."
"vậy chúng ta sẽ bồi thường cô ấy bằng tiền, cô ấy có đồng ý không ạ?"
Như vậy không phải là kiểu như làm tiền sao? người con gái kia có càm thấy bị xúc phạm không nhỉ?
Để giải đáp thắc mắc ngớ ngẩn này, Thầy chỉ hiền từ nói: "cô ấy sẽ nhận vì lòng thành của cậu, quan trọng nhất cũng phải khéo léo dâng tiền nữa kia,đó mới là nghệ thuật."
Tôi ngẫm thấy đây là đạo lý hay, mà phàm là đạo lý thì đều đúng trong mọi trường hợp. vậy nên sau khi đã thông tỏ tường tận rồi mới sung sướng nghĩ đến mai sau thành tài, trở nên uy quyền và giàu có như người Thầy đáng kính đây.
Khi trò chuyện với tôi,trông Thầy thật phong độ, khó ai có thể cưỡng lại.
Cao ráo và bảnh bao! Tôi hoài nghi nếu mình là phụ nữ, hẳn đã đổ theo gã rầm rập. Lee Phong Lưu có nụ cười tự tin,cái mũi cao quyền lực, từng cử chỉ điệu bộ đều rất thản nhiên, như thể trên đời này ko có chuyện gì nằm ngoài tầm tay gã. Từng cái nhấc tay nhấc chân đều biểu lộ phong thái hơn người, cả tướng đi, tướng ngồi cũng gọn gẽ phong độ.
Mỗi lời gã nói đều là 1 ma lực đối vói tôi, vô cùng hấp dẫn, ko thể chối từ.
Vậy nên tuổi trẻ chưa đủ định lực tôi bị gã năm lần bảy lượt dụ dỗ mê hoặc,thành ra kẻ có mắt như mù.
Ngay chính lúc này đây,Lee Phong Lưu nhẹ để lại 1 tiếng thở dài trầm lắng, nhưng tôi ngây ngơ nào có để tâm đến:
"những gì cậu vừa đúc kết được chính là cách mà mãi dâm được sinh ra đấy thôi."
.....
o0o.
Tiền! lại là tiền... để được 1 bài học tình dục với kiều nữ cần rất nhiều tiền.
Thật may trong thời gian đi theo Lee Phong Lưu làm ăn chia chác,cộng thêm các quan hệ đối tác bạn bè, tôi cũng dằn túi được chút ít, đủ cho buổi học đầu tiên.
Người phụ nữ thứ hai bước vào đời tôi, dạy cho tôi tất cả chính là Thanh Vân Verdet. Cái tên nói lên tất cả, luôn thêm 2 chữ Verdet vào sau nghệ danh bởi chị ấy chính là huyền thoại trong số các huyền thoại.
Chỉ là ở thời điềm này tôi vẫn chưa biết chị ấy là gái bán dâm.
Câu đầu tiên Thanh Vân nói với tôi, tựa như 1 làn gió thoảng khiến tôi ngây ngất túy lúy, liền đem tâm hồn nặng trĩu đá tảng của tôi đánh bay đi mất.
Chị ấy có nụ cười hiền lành,giọng nói nhỏ nhẹ từ tốn: "học trò anh Lee nhỏ thế này à? tài không đợi tuổi phải không?"
Nghe đến đó đã thấy mát mặt lan xuống tận cổ. Người đẹp đúng là người đẹp, cả lời nói cũng êm dịu dễ nghe, mấy tiếng ngợi khen này thoải mái không kém chất giọng mềm mịn của Má Nuôi.
Tắc Kè Bông tôi trịnh trọng đáp: "thưa chi,em không hề nhỏ đâu.Lợi thế nằm ở tuổi trẻ."
"ôi, lại còn lí sự nữa kia? chị bảo này, em học cái gì chứ đừng học miệng lưỡi trơn tru như Lee Phong Lưu."
Kiều nữ quý phái ở trước mặt thoải mái xã giao cùng tôi, cũng không quên chêm vào đôi ba câu châm chọc hay đá xéo sang...chuyện tình dục, nhằm mục đích thư giãn đôi bên và gợi cảm hứng.
Chuyện tiếp sau diễn biến thật nồng nàn, chúng tôi như người dạo chơi trên thuyền, theo từng bước từng bước đâu ra đấy chứ chẳng phải phi vào phành phạch như kẻ không hiểu chuyện.
Lúc đó nào có biết đang ân ái cùng tôi là verdet, hay còn gọi là gái bán dâm chuyên nghiệp. Từng đường nét cử chỉ đến diện mạo bên ngoài đều hết sức quyền quý,kiêu sa kia mà!?
Thanh Vân Verdet nổi tiếng với nụ cười gợi tình. Khi hướng dẫn tôi từng màn từng chiêu chị đều nhếch môi cười như thể đó là 1 thương hiệu,rồi giữ vai tôi ngẩng mặt ý đồ bảo tôi hãy hôn môi chị.
Dĩ nhiên Tắc Kè Bông răm rắp làm theo.
Tiếp sau đó là chiêu thứ 2,chị rà lưỡi từ cổ xuống ngực, lại hôn,lại rà rồi đánh đầu lưỡi theo chiều kim đồng hồ trên ngực ngày 1 nhanh, rồi kết thúc bất ngờ ở phần rốn.
Còn đang mê đắm với cảm giác mới lạ thì kiều nữ kia tiếp tục tấn công vùng xương hông,chỗ đầu xương sườn nhô ra là 1 bộ vị rất mẫn cảm, tôi dễ dàng chết đi sống lại vì bị chị ấn mạnh lưỡi vào đó hết rà rồi lại rà.Tôi phải nhấc hông sang hướng khác,chân co lên. Cảm giác không biết nên gọi là sướng hay khó chịu.
Về sau tôi mới làm quen được với tuyệt chiêu rà hông,cảm thấy rất thích thú! Thế là chiêu này liền trở thành món đặc sản để truyền lại cho các cô em, tạo nên danh tiếng của gái nhà Tắc Kè Bông.
Cứ như vậy, Thanh Vân Verdet lẳng lặng quăng tôi lên mây, trồi lên hụp xuống không biết bao nhiêu lần. Đường lưỡi của chị lợi hại chết người,chắc hẳn đã tống tiễn biết bao cao thủ trước đây rồi.
Đến khi tôi kịp nhận ra cái lưỡi trơn trượt đang thám thính xuống tới phần thân dưới, giật mình nhận ra chiếc khăn tắm đã buông rơi từ lúc nào.
"chị còn nhiều trò vui hơn nữa cơ" - bất ngờ Thanh Vân cắn nhẹ vào phần dưới xương hông đó khiến tôi giật nây người, da gà nổi khắp, lúc này vừa sướng đến tột đỉnh vừa hoảng hốt la lên "ah ah.."
"hi hi, mới đó đã ra chất nhờn rồi hả cưng" Thanh Vân nhìn tôi cười khúc khích, một tay chị vân vê đùi non rồi vuốt lên vuốt xuống, tay còn lại xoa đều trên ngực tôi.
Lúc này đây tôi phải cố gắng o bê công lực lắm mới miễn cưỡng không xuất tinh trước mặt người đẹp. Nhưng công ăn việc làm của verdet huyền thoại đâu phải chuyện trẻ con? chờ đến khi Thanh Vân đá lưỡi xuống dưới thì tôi đã ngã ngựa ngoài quan ải rồi.
Vậy đấy, lần đầu tiên nhập học coi như thất bại thảm hại.
Cũng may Thanh Vân Verdet hết sức tế nhị chỉ cười nhỏ nhẹ "còn trẻ, lại chưa có kinh nghiệm,như thế này là giỏi rồi,nhưng lần tiếp theo phải cố gắng tồn tại đến công đoạn BJ. Biết chưa?"
Chuyện tiếp theo đó diễn ra thật có hậu, Tắc Kè Bông tôi cũng thầm kêu may mắn không thôi. Chuyện là Thanh Vân đồng ý dành cho tôi thêm 1 giờ đồng hồ thời gian bổ túc, vì trước đó kết thúc quá chóng vánh.
Đến lần thứ 2 dĩ nhiên có tiến bộ! Thanh Vân cứ thế đều đều truyện dạy cho người tình kiêm học trò Tắc Kè Bông. Những bài học này về sau giúp ích to lớn cho tôi trong từng bước đường sự nghiệp.
Trong năm đó ông trời đối xử với tôi không tệ. Đáng lí ra mỗi tháng tôi chỉ gặp Thanh Vân Verdet một lần nhưng có thời điểm gặp đến 2,3 lần chủ yếu do... quá nhung nhớ người đẹp.
Thanh Vân có giọng nói và cử chỉ lúc làm tình hao hao Má Nuôi, tất nhiên về nhan sắc vẫn kém 1 bậc nhưng kinh nghiệm so với Má càng thêm thành thục, vậy nên tôi cứ muốn gặp chị mãi không dứt ra được.
Lee Phong Lưu thấy vậy chỉ âm thầm cười.Gã hiểu tâm lí tôi nên ra tay rất hào phóng:"cô này không phải dễ thỉnh về đâu, nhưng ai bảo cậu là anh em kết nghĩa của tôi, vậy đi tăng thêm 1 tháng 2 lần gặp người đẹp."
"thật hả đại ca?" - Tắc Kè Bông tôi vui sướng đến phát rồ rồi - " anh Lee, từ nay anh sai đâu em xin đánh đó."
Lúc này đây đâu có ý thức được mình vừa bị Thầy kéo chân vào thế giới của gã sâu thêm 1 bước.
Cứ như vậy công việc của tôi thật là nhàn hạ,chỉ việc phụ việc vặt giúp Thầy,chủ yếu là ăn nhậu chiêu đãi khách sao cho tốt, thi thoảng phát sinh sự tình nghiêm trọng mới động dao động búa cùng Lão Tướng.
Trong thời gian này tôi chưa hiểu Thầy sẽ truyền dạy nghề gì ình, nhưng ngầm đoán rằng Thầy sẽ để tôi tiếp quản 1 quán bar nào đó, hoặc may mắn hơn là làm quản lí của các người mẫu xung quanh gã, biết đâu được!
Thầy muốn biến tôi trở thành cao thủ làm tình, Tắc Kè Bông không phụ công ơn Thầy,đã làm vô cùng xuất sắc. Duy chỉ có điều hơi biến thái, đó là những lần về sau thi thoảng đích thân Lee Phong Lưu hạ cố kiểm tra tôi.
Một phòng 3 người, tôi và Thanh Vân Verdet biểu diễn màn này sang màn khác trong sự chứng kiến của Thầy.
Lee Phong Lưu nghiêm chỉnh ngồi trên ghế bành đốt thuốc, dáng điệu Thầy như 1 pho tượng bất động song thấu hiểu mọi mặt thế gian.
Phong thái tôi trong màn doggy chưa được dễ coi, Thầy bèn ngăn tôi lại, nghiêm khắc hướng dẫn.
Tôi chưa đủ lửa nóng trong tình dục, Lee bảo tôi giật đuôi tóc,phát mạnh vào người Thanh Vân như phi ngựa cho thêm phần hưng phấn.
Nhưng loại việc hơi bạo lực này tôi không nguyện ý làm theo, chẳng qua nể sợ Thầy nên miễn cưỡng đắc tội với người đẹp đó thôi. Màn phi ngựa này cũng làm Thanh Vân đau ê ẩm, vì thế chỉ khi có mặt thầy chúng tôi mới diễn động tác thô thiển trên.
Tài nghệ học được từ Thanh Vân verdet, tôi đem tất cả kiến thức đó chinh phục mọi cô gái dưới trướng Lee. Ân ân ái ái triền miên đêm này qua đêm khác. Cuối tháng, Thanh Vân và Thầy kiểm duyệt rất lấy làm hài lòng.
Một hôm nọ cả thể xác lẫn tâm lí đều đạt tới cực điểm, tôi vùng vẫy 1 đêm thỏa thích với 3 cô gái tại nhà Thầy.
Buổi sáng hôm sau,ăn sáng xong xuôi, có 1 cô rất đẹp ăn bận sang trọng thản nhiên nghe điện thoại.
“alo,anh đến chưa? Em ra ngay nè.."
".....không được, không được, hôm nay phải đi shopping trước, em ghiền cái đầm quá rồi, có đầm rồi mấy cũng chiều…”
Cô ả vừa gác máy, mấy cô bên cạnh hất hàm hỏi: “lão nào đấy?”
Cô kia đáp: “lão hôm nọ, hình như là cái lão boa sộp xong rồi đeo bám tao mãi ấy.”
“hôm ấy được bao nhiêu?”
“một củ.”
“trời,thực ra đâu cần tặng đồ ày, mày làm gái mà?cứ bỏ tiền ra là xong, tao chưa thấy ai ngu như lão.”
“ôi trời, bởi vì tao đẹp! gái cũng có phân biệt trên dưới đó nha.”
Nói rồi quay sang nháy mắt nũng nịu với tôi: “anh Tắc Kè,em có đẹp không?đố anh em đi bao nhiêu đấy?”
Mắt tôi tối sầm lại trong nhất thời chẳng nhìn thấy một thứ chi hết!
Lee Phong Lưu bảo gã kiếm tiền trên 3 lĩnh vực – mại dâm, cho vay, dịch vụ. Xui xẻo làm sao, Tôi được Thầy truyền nghề mại dâm!
__________________
Những Người Như Chúng Ta Những Người Như Chúng Ta - Hai Mặt