Ancient lovers believed a kiss would literally unite their souls, because the spirit was said to be carried in one’s breath.

Eve Glicksman

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Văn Sang
Thể loại: Truyện Ngắn
Biên tập: Vũ Văn Sang
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 568 / 0
Cập nhật: 2015-07-07 18:38:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
2:10 phút, trời nổi giông vần vũ, không khí như căng phồng, sắp sửa bị xé toạc để nứt ra những hạt mưa ào xuống. Tôi có cảm giác “vội vã” mau trở về nhà. Sự vội vã ấy xuất hiện là vì lo cho cô con gái nhỏ. Chợt nhớ rằng, hồi còn bé hạnh phúc sao khi bọn trẻ con xóm tôi được chạy dưới cơn mưa. Cơn mưa mù mịt trắng xóa. Cái cảm giác thích thú được lội nước, hắt nước mưa vào mặt nhau rồi cưới khoái chí. Mỗi lần tắm, tôi đều uống một vài ngụm nước mưa, nghe thấy bảo làm như vậy, tắm mưa không bị cảm. Sau mỗi lần tắm mưa, chúng tôi đều trở về nhà, tráng một vài gáo nước mát thật sảng khoái.
Thế mà bây giờ, khi có gia đình, khi đã có các con, tôi không hiểu sao lại có “cảm giác lo” đó? Có nhiều lúc tự hỏi “Không biết cái lo của mình như thế đã đúng chưa?”. Biết bản thân làm cha mẹ ai cũng yêu thương con cái mình vô ngần. Hạnh phúc và mọi mệt mỏi tan biến mỗi lần nhìn vào đôi mắt biết cười ấy. Nhưng cũng có lúc tội chợt hiểu ra, đã có lúc mình thương nhưng có thể vô tình làm “hại” con cái. Có lẽ từ “thương-hại” cũng có ý đấy.
Loáng thoáng có những suy nghĩ đó, tôi chợt không đi vội vã nữa. Hàng ngày chỉ khoảng 9 rưỡi tối là cô con gái đã leo lên giường đi ngủ, tôi đi chậm, thỉnh thoảng tôi lại hỏi chuyện để cô được tỉnh ngủ sau một hành trình tham gia “đi bán kẹo” tối nay.
“Bạn ơi, mình ở nhóm từ thiện Sống Yêu Thương Hải Phòng. Bạn mua giúp mình một phong kẹo, để gây quỹ hoạt động từ thiện của nhóm. Số tiền này nhóm sẽ đi thăm được các hộ nghèo, các hộ có công với cách mạng v.v..”. Đó là một đoạn mà con gái nghe được từ cô Mai, nói lại tôi. Tôi bảo con, cứ một tuần vào 8h tối thứ 7, sẽ có khoảng hơn hai mươi cô chú lại đi bán kẹo như này. Nếu rảnh, bố lại dẫn con đi.
Cũng tối nay là buổi ra mắt thành lập “Kho gạo” của nhóm Người Hải Phòng. Khi kho gạo được thành lập, 10kg gạo là một hộ gia đình nghèo có thẻ “ấm bụng” được gần một tháng. Cũng tối nay, đôi bàn chân bé nhỏ của cô con gái hơn 5 tuổi đi theo các anh chị bên nhóm Sống Yêu Thương đi một vòng bờ hồ Tam Bạc. Tôi hỏi con: “Các anh chị đi bán kẹo, để giúp người nghèo khó. Con thây kiếm tiền khó không con?” “Khó ạ”. Tôi bế cô lên tay, thủ thì vào tai: “Thế con có đòi mua đồ chơi không?” “Dạ, không ạ”. Nói như vậy, để cho cô con gái ý thức được mỗi lần đòi một thứ gì đó. Nhưng thỉnh thoảng hai bố mẹ cũng vẫn có những món quà nhỏ cho cô.
Cũng có nhiều cung bậc cảm xúc như đi đợt tôi đi phát bánh mỳ đêm với nhóm “Bồ Đề Tâm”. Lúc đi tham gia bán kẹo cùng các bạn, tôi hiểu cũng có nhiều cung bậc như thế. Có những người nghi ngờ về cách hoạt động của nhóm, dù phong kẹo chỉ có 10k. Cũng có người “hào phóng” đưa hẳn 100k khi hiểu về nhóm. Kỉ niệm đẹp nhất là có bác hàng nước mua hản 10 phong kẹo giá 10k, rồi bán cho khách uống nước với giá 5k. Nhưng cũng có những sự “trêu gẹo, lả lơi” từ những người ngồi bên quán nhậu.
Tất cả những cung bậc đó, đều là trải nghiệm. Nó giúp các bạn trẻ thiện nguyện gieo được những hạt giống tốt trên mảnh vườn tâm của mình. Sắp đi hết vòng hồ, cô con gái bé nhỏ của tôi đôi chân chắc đã mỏi và nhờ bố bế. Phía đằng trước tôi cũng có một em gái học lớp 12 cũng có đôi bản chân đã mỏi và cô được Anh Hà, một đặc công hải quân đang trong thời gian nghỉ cõng một quãng đường. Bầu trời thỉnh thoảng lại chớp lòa lên những tia chớp. Và trong cơn giông, chúng tôi lại cảm giác được sự mát dịu của đôi bàn chân.
Những Hạt Mầm Và Mười Nghìn Đồng. Những Hạt Mầm Và Mười Nghìn Đồng. - Vũ Văn Sang