Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Raymond Khoury
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: The Last Templar
Dịch giả: Lê Trọng Nghĩa
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: phamhoai
Số chương: 90 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2056 / 39
Cập nhật: 2017-05-22 09:44:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
úc nhìn Clive Edmondson xanh xao nằm trên giường bệnh viện, nhưng trông không có vẻ đau đớn lắm, Tess cảm thấy khá ngạc nhiên.
Tess biết một con ngựa đã đá hậu làm Clive ngã nhào xuống nền nhà, và hậu quả đáng sợ là anh ta bị gãy ba xương sườn. Vị trí của ba chiếc xương gãy kia quá gần phổi nên cũng rất đáng ngại, thêm vào đó là vấn đề tuổi tác, tình trạng sức khỏe nói chung, và tính quá ham mê hoạt động của Clive, các bác sĩ tại Bệnh viện Giáo hội Trưởng lão New York đã quyết định giữ Clive lại vài ngày để theo dõi.
“Người ta đã cho tôi một thứ cocktail hỗn độn tuyệt vời,” anh ta nói với Tess, liếc nhìn túi dịch truyền treo lủng lẳng trên giá. “Tôi không cảm thấy gì cả.”
“Không đúng thứ cocktail anh gọi chứ gì?” Tess trêu chọc.
“Lẽ ra tôi đã được uống nó.”
Tess nhìn anh ta, cười khúc khích và băn khoăn không biết có nên đề cập đến lý do cấp bách hơn của cuộc viếng thăm này. “Anh đủ sức để nói chuyện một chút chứ?”
“Được chứ, miễn là đừng liên quan đến những chuyện đã xảy ra. Đó là tất cả những gì mọi người ở đây đều muốn nghe,” Clive thở dài. “Cũng dễ hiểu thôi tôi nghĩ vậy, nhưng…”
“Thực ra thì chuyện này… cũng có liên quan,” Tess bẽn lẽn thú nhận.
Anh ta nhìn Tess, mỉm cười, “Cô đang nghĩ gì vậy?”
Tess cảm thấy ngần ngại nhưng rồi nàng quyết định phải nói thẳng ra. “Lúc chúng ta nói chuyện với nhau trong viện bảo tàng, anh có tình cờ chú ý đến món đồ mà tôi đang xem không?”
Clive lắc đầu, “Không.”
“Đó là một cái máy, như một cái hộp nhỏ có nhiều nút bấm và cần gạt. Trong bảng danh mục đồ vật trưng bày, nó được gọi là máy mã hóa trục quay đa hộp số.”
Clive nhăn trán suy nghĩ một lúc. “Không, tôi không chú ý đến món đó.” Dĩ nhiên là anh ta chẳng chú ý đến nó làm gì. Nhất là khi có Tess ở đó. “Có chuyện gì vậy?”
“Một tên kỵ sĩ hôm đó đã lấy chiếc máy đó. Hắn chẳng lấy một vật nào khác.”
“Vậy thì sao nào?”
“Anh không thấy như thế là kỳ lạ à? Trong tất cả những món đồ vô giá ở đó, hắn chỉ chộp cái máy lạ lùng kia thôi. Không chỉ vậy, kiểu cách hắn vồ lấy cái máy, giống như là một phần của nghi thức nào đó, lúc đó, dường như hắn hoàn toàn lặng đi.”
“Ừ, vậy thì hắn đúng là một tay sưu tầm cổ vật lão luyện về những loại máy mã hóa kỳ bí. Cô hãy báo cho Interpol biết chi tiết đó. Có lẽ bộ giải mã Enigma của Đức Quốc xã là món sắp tới trên danh mục sưu tầm của hắn đấy.” Clive nhìn nàng, vẻ trêu chọc. “Thiên hạ còn sưu tầm đầy thứ quái dị hơn nữa kia ấy chứ.”
“Tôi nói chuyện nghiêm túc đấy,” Tess phản kháng. “Khi cầm chiếc máy lên, thậm chí hắn còn nói câu gì đó như là “Veritas vos liberabit.”
Clive nhìn Tess. “Veritas vos liberabit ư?”
“Chắc vậy. Tôi đoán chắc là hắn đã nói như vậy.” Clive mỉm cười sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ. “Thôi được, cái gã đó của cô không chỉ là tay sưu tầm máy mã hóa sừng sỏ, y còn là một tên đã học ở đại học Johns Hopkins. Chi tiết này sẽ giúp thu hẹp phạm vi truy lùng.”
“Johns Hopkins?”
“Ừ.”
“Anh đang nói cái gì vậy?” Tess cảm thấy vô cùng hoang mang không hiểu gì cả.
“Đó là câu châm ngôn của đại học Johns Hopkins. Veritas vos liberabit – Sự thật sẽ giải phóng cho bạn. Tin tôi đi, tôi phải biết chớ. Tôi học ở đó ra mà. Câu đó còn là lời trong bài hát hết sảy của chúng tôi nữa kìa, cô biết rồi đấy, bài hát ngợi ca Johns Hopkins. Clive bắt đầu cất tiếng hát: “Hãy để cho kiến thức ngày càng phát triển và các bậc trí thức đắm mình trong nền học vấn sâu sắc nhất…” Clive nhìn Tess, thích thú vẻ mặt ngơ ngác của nàng.
“Anh nghĩ là…” Rồi nàng nhận ra ánh nhìn của Clive. Tess hiểu nụ cười tự mãn đó. “Anh muốn làm tôi rối tung lên, đúng không nào?”
Clive gật đầu với vẻ có lỗi. “Gã đó có thể như vậy hoặc là một cựu điệp viên CIA bất mãn. Cô biết đấy, câu châm ngôn đó là thứ đầu tiên cô nhìn thấy khi bước vào tòa nhà của họ ở Langley[29]”. Lờ đi câu hỏi của nàng, anh ta tiếp tục, “Tom Clancy. Là fan của Tom Clancy, tôi còn có thể nói gì cơ chứ?”
Tess lắc đầu, cảm thấy khó chịu vì đã tỏ ra quá cả tin. Nhưng rồi Clive lại làm nàng ngạc nhiên.
“Dù sao, cô cũng chưa đi quá xa đâu. Khớp rồi đấy.”
“Ý anh muốn nói gì?” Tess chú ý nét mặt Clive, lúc này trở nên nghiêm trang.
“Những tên hiệp sĩ ăn mặc ra sao?”
“Anh ngụ ý gì khi hỏi họ ăn mặc ra sao?”
“Tôi hỏi cô trước mà?”
Tess chưa nắm được ý Clive. “Chúng mặc đúng trang phục thời Trung cổ. Áo giáp, áo choàng, mũ giáp sắt.”
“Và…?” anh ta như muốn chọc ghẹo Tess. “Còn thứ gì đặc trưng hơn không?”
Tess biết Clive đang trêu mình. Nàng cố nhớ lại cảnh tượng hãi hùng khi những tên kỵ sĩ lao ngựa vào viện bảo tàng. “Đâu còn gì nữa…?”
“Áo choàng trắng với thánh giá màu đỏ. Những thánh giá màu đỏ máu.”
Tess nhăn mặt, vẫn chưa hiểu được gợi ý của anh ta. “Những chiến binh Thập tự chinh.”
Clive vẫn chưa buông tha. “Nào, Tess, gắng nhớ thêm đi chứ, Thánh giá của bọn chúng không có gì đặc biệt sao? Một cái Thánh giá màu đỏ trên vai trái, một cái khác trước ngực. Còn gì nữa không?”
Và Tess chợt nhận ra. “Hiệp sĩ Đền Thánh.”
“Có phải là câu trả lời chung cuộc chưa đấy?”
Tess suy nghĩ rất lung. Điều đó vẫn chưa giải thích được ý nghĩa nào. “Anh hoàn toàn đúng. Bọn chúng ăn mặc như các Hiệp sĩ Đền Thánh. Nhưng điều đó không nhất thiết có ý nghĩa gì. Đó chỉ là hình thức chung bên ngoài của quân Thập tự chinh thôi, đúng không nào? Theo những gì chúng ta biết, chúng chỉ bắt chước hình ảnh đầu tiên của một hiệp sĩ Thập tự chinh mà chúng tình cờ biết được, và ở đây, điều khác biệt đó là hình ảnh của một Hiệp sĩ Đền Thánh, hình tượng mà chúng biết rõ nhất.”
“Tôi cũng nghĩ như vậy. Thoạt đầu tôi không gán cho vụ việc một ý nghĩa nào. Các HIệp sĩ Đền Thánh là nhóm hiệp sĩ nổi tiếng nhất, hoặc đúng hơn là khét tiếng, liên quan đến những cuộc Thập tự chinh. Nhưng sau đó, cái câu Latinh nhỏ bé mà cô nghe được kia… đã thay đổi mọi việc.”
Tess nhìn Clive đăm đăm, nôn nóng muốn hiểu anh ta đang nói gì. Anh ta vẫn im lặng. Nàng chợt nổi cáu. “…Vì…?”
Veritas vos liberabit – Sự thật sẽ giải phóng cho ngươi, cô nhớ chứ? Đó tình cờ lại là những chữ khắc trên một lâu đài ở Languedoc, miền Nam nước Pháp.” Anh ta ngừng lại. “Lâu đài của Hiệp sĩ Đền Thánh.”
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa