Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 29
ược lắm, đám người các ngươi, đều nhanh thành phế phẩm rồi! Mấy năm nay chúng ta cũng không nhận mấy Case lớn, bất quá năm nay, phải làm một trận lớn rồi!”
Thu hồi tất cả thần sắc đùa giỡn, Dạ Huyền Mang dùng một tay kéo Hồng Hồ đến bên cạnh mình sau đó kéo cô đến ngồi lên ghế quý phi lần nữa!
Mà nguyên một đám người lười biếng, sau khi nghe Dạ Huyền mang nói như vậy, cũng đều thu lại dáng vẻ, rồi sau đó trong đôi mắt mỗi người đều lộ ra tinh quang khiến người sợ hãi!
…….. Sói! Nhóm người này, rõ ràng từng người, đều là một con sói!
“Mang thiếu, nhận Case rồi hả?”
“Ừ, lần này nhận một Case lớn!”
Dạ Huyền Mang vừa nói vừa mân mê những sợi tóc rối loạn của Hồng Hồ, đối với cô… bốn năm nay, cưng chiều chưa bao giờ ít đi! Coi như là một loại ký thác!
“Case này như thế nào? Xem vẻ mặt này của anh, giống như rất có tính khiêu chiến!”
“Coi như thế đi! Tập đoàn KBS, đệ nhất phú hào trong bảng xếp hạng của thành phố A, cuối tháng này sắp sửa có một buổi trưng bày chuỗi kim cương nguyên “tư niệm”! Mặc dù nói là nguyên! Nhưng chuỗi kim cương “tư niệm” này sớm đã bị gia công thành SHAN!”
“………Có ý gì? Không rõ lắm!” (ta cũng ko rõ lun >oLãnh Viêm Thương lại lần nữa dính vào ghế quý phi, biểu tình trên người cũng đã trở nên nghiêm chỉnh vô cùng, nơi nào còn có dáng vẻ sắc quỷ khi nãy?
“Rất đơn giản, SHAN, Hồng Yêu em không phải không biết chứ?”
Bị điểm tên, Hồng Yêu gật đầu một cái, tiếp nhận lời của Dạ Huyền Mang!
“SHAN là chuỗi châu báu duy nhất được KBS đưa ra sau khi thành lập được nhiều năm, hơn nữa còn là do tổng giám đốc Nam Cung Thần của KBS tự mình khai đao thiết kế, bởi vì là kim cương cắt có tạo hình đặc biệt cùng hiếm thấy, chuỗi SHAN có dây chuyền, nhẫn, bông tai cùng trang sức đeo tay, trước mắt trên toàn cầu đã kêu giá đến 8 tỷ! Nhưng tổng giám đốc của KBS không có chút động tâm muốn bán!
Lúc Hồng Yêu kết thúc giới thiệu, rõ ràng, chung quanh truyền đến một hồi tiếng thở dốc!
8 tỷ! Một bộ châu báu, thế nhưng có thể bán được 8 tỷ…. Quả thật đắt giá! Quả thật đáng quý!
“Đúng, theo như lời Hồng Yêu nói, nhiệm vụ lần này của Ngũ Mang Tinh chúng ta chính là vào trong thành phố A hợp tác cùng tổ chức “J” thần bí nổi lên nhanh nhất trong thời gian gần đây, nhưng là tổ chức tổ chức có thế lực lớn nhất trước mắt! Đồng thời bảo vệ SHAN, còn phải bảo vệ an toàn cho tổng giám đốc Nam Cung Thần của KBS!”
“Mẹ nó! Có bệnh hay không? Nếu mời Ngũ Mang Tinh chúng ta rồi, vì sao còn phải mời cái “J” chó má gì đó?”
Lúc nghe Dạ Huyền Mang nói xong, trên mặt Tề Thiên Ngạo liền lộ ra thần sắc khó chịu! Đây coi là cái gì? Rõ ràng là coi rẻ? Coi rẻ thực lực Ngũ Mang Tinh bọn họ?
Những người khác cũng đều rối rít cau mày, lộ ra thần sắc không hiểu! Mà Dạ Huyền Mang chẳng qua là cười cười!
“Được rồi, đừng như vậy, thân tôi làm lão đại tự nhiên sẽ không để mọi người làm chuyện mất mặt! Chuyện này không đơn giản như các người nghĩ, ngoài mặt là chúng ta cùng tổ chức “J” hợp tác bảo vệ châu báo và Nam Cung Thần, nhưng trên thực tế, mục đích thực sự của chúng ta, là diệt trừ hắc K trong buổi trưng bày lần này! Đây mới là Case chân chính của chúng ta!”
“…… Ách! Hắc K?”
“Không lầm chứ?”
CASE trong CASE? Còn có như vậy? Hơn nữa đối thủ là Hắc K có thực lực tương đương Ngũ Mang Tinh?
“Không lầm, Hắc K khiến cho rất nhiều người nhức đầu, lần này nghe nói là người của Hăc K tự tiện động tới phụ nữ của Nam Cung Thần, lưu lại một vết sẹo trên người của người phụ nữ kia, người ta thề đem Hăc K nhổ tận gốc, ra giá 5 tỷ!”
Chậm rãi trình bày cái Case 5 tỷ gì đó, trên mặt Mang thiếu cũng không có quá nhiều thần sắc, giống như nói về 5 phân tiền nhỏ bé bình thường!
“Oa —- cực giỏi! Hình dạng của Nam Cung Thần này thế nào? Tôi quyết định, muốn hắn làm thần tượng mới của tôi!”
Bởi vì trên người người phụ nữ của mình nhiều hơn một vết sẹo, cho nên hắn ra giá những 5 tỷ? Thật bưu hãn!
“Được rồi, Hồng Hồ, không cho phép nháo, nuôi em 4 năm, tiểu tử em ăn uống chùa 4 năm, lần này em cũng nên ra tay! Chúng ta đã từng ước định!”
“…….”
Thấy ánh mắt tính toán của Mang thiếu, Hồng Hồ lần nữa lè lưỡi một cái, mẹ nó, tên phúc hắc này, năm đó hắn dùng chưa tới một giờ để tạo ra chứng cứ, cô thế nhưng… lại phải dùng 10 cái nhiệm vụ đi đổi!
“Tóm lại CASE lần này, tôi đã tiếp nhận, mặc dù có chút không đáng giá, nhưng không có biện pháp, ai bảo đối thủ là Hắc K? Tôi cảm thấy cần thiết nhận, hơn nữa 5 tỷ…. Ừ, tôi muốn sau khi tiếp nhận Case này, mọi người liền hảo hảo nghỉ phép! Phân công nhiệm vụ cụ thể, tôi sẽ làm xong kế hoạch, đến lúc đó sẽ cùng các mở cuộc họp lần nữa!”
Thoáng nhìn Hồng Hồ có chút đăm chiêu, Mang thiếu quyết định kết thúc lần nói chuyện này!
Dù sao nhiệm vụ cụ thể mọi người có thể hiểu một cách đại khái rồi, như vậy còn lại những chỗ không hiểu, đợi đến lúc hắn phân công nhiệm vụ sẽ giải thích cho mỗi người là được!
“Ừ, tốt, không thành vấn đề!”
“Tôi cũng vậy, không thành vấn đề!”
“…..”
Kết quả rất rõ ràng, mọi người nhất trí quyết định thông qua nhận CASE lần này!
Dạ Huyền Mang mỉm cười nhìn bọn họ, hướng bọn họ gật đầu một cái, sau đó kéo Hồng Hồ, lưu lại những người có chút không hiểu rõ tình huống trong phòng, đưa cô tới thư phòng của hắn!
Ai —- thật ra thì mọi người cũng không hiểu thế nào nữa —- rốt cục Mang thiếu muốn thế nào! Để đứa nhỏ này ở lại đây 4 năm rồi, rốt cuộc là vì sao? Nuôi làm vợ sao? Ha ha? Nhìn tình huống cũng không quá giống như vậy!
Tóm lại một câu, chuyện tình của cấp trên, bọn họ không hiểu rõ, mà cũng không muốn biết!
Bên trong thư phòng
Dạ Huyền Mang ngồi trên ghế, nhìn Hồng Hồ đứng đối diện bàn đọc sách, hơi nheo mắt lại!
“Chuẩn bị xong chưa?”
“……Cái gì?”
“CASE lần này!”
“Ha ha, dĩ nhiên, đã sớm ma quyền sát chưởng rồi, anh vẫn luôn không để cho tôi làm nhiệm vụ —- tôi lại nợ đến 10 cái! Bất quá anh không có quyền trách tôi, chính anh không để cho tôi làm!”
Hồng Hồ cười hì hì đáp lễ Dạ Huyền Mang! Mà Dạ Huyền Mang nhìn cô như vậy, hơi thoáng qua môt tia tức giận! Nha đầu đáng chết này, biết rất rõ hắn hỏi cái gì, nhưng lại rõ ràng đang vòng vèo với hắn, đây chính là ông nói gà bà nói vịt!
“Trả lời tôi! Bối Bối! Thật chuẩn bị xong?”
“……. Ách!”
Bối Bối….. đó, đúng, cô gọi Bối Bối! Chẳng qua là đã bao lâu không có ai gọi cái tên này rồi? Giống như đã sớm quên lãng, đối với cô mà nói, cái tên này, tựa hồ xa xôi mà xa lạ!
“CASE này là ở thành phố A!”
“Tôi biết rõ!”
Gọi cô Bối Bối? Nói rõ Dạ Huyền Mang đang nghiêm túc nói chuyện cùng cô!
Cho nên cô cũng thu hồi tất cả vẻ mặt nghiền ngẫm, nghiêm túc đối đãi!
Thành phố A sao? A…. Thành phố A có hắn, làm sao quên lãng đây? Làm sao có thể quên lãng?
Bốn năm rồi… Bốn năm này thật là may mắn cùng khổ sở! Bất quá cô rời đi 4 năm, trải qua tình báo thu được, cô rất thỏa mãn, cũng không phải là không có bất kỳ giá trị gì!
Có hay không tình cảm đặc biệt? Cô không biết, nhưng cô biết, cô đối với hắn mà nói, thật rất quan trọng! Rõ ràng cũng đã 4 năm rồi, nhưng hắn vẫn không từ bỏ việc tìm cô, không phải sao?
Rõ ràng làm chứng cớ giả chết để gạt hắn, nhưng hắn vẫn như vậy không từ bỏ… đủ rồi! Thật đủ rồi!
“Vậy em chuẩn bị sẵn sàng?”
“….. Nên chuẩn bị gì đây? Tôi như bây giờ không phải là trạng thái tốt nhất sao? Hơn nữa Mang Thiếu, cũng bốn năm rồi, cũng nên đủ rồi!”
19 tuổi! Hàn Bối Bối vốn đã sớm trưởng thành, lại thêm 4 năm này, học tập cùng huấn luyện bên trong Ngũ Mang Tinh, cô cũng đã sớm biến thành một yêu tinh!
Rõ ràng chỉ mới 19 tuổi, nhưng cô bây giờ, tuyệt đối so với bất kỳ phụ nữ lớn hơn cô 10 tuổi nào đều đáng sợ hơn!
“Xem ra em đã nghĩ xong, như vậy… Không giữ em! Nhiệm vụ lần này, quyết định, em hãy cùng mọi người trở về đi thôi!”
Mặc dù chưa từng cưỡng chế cô ở lại nơi này, nhưng cô đã nán lại nơi này 4 năm, đền bù chỗ trống trong lòng hắn ước chừng 4 năm… Hắn ích kỷ cũng đủ rồi!
“……Ừ! Yên tâm đi, tôi là người của Ngũ Mang Tinh, sẽ không để cho Ngũ Mang Tinh mất thể diện!”
“Ha ha, người của Ngũ mang Tinh… Hi vọng lần này sau khi trở về, đến lúc làm nhiệm vụ sau, em còn có thể nói như thế!”
“Yên tâm đi, ông chú biến thái, chớ đột nhiên làm ra dáng vẻ này, thế nào cảm giác tựa như chú rất đau đớn?”
Nhìn Dạ Huyền Mang thâm trầm, mặc dù Hàn Bối Bối không rõ lắm, hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì, nhưng cô đi tới bên cạnh hắn, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn, hơn nữa gọi ra bốn chữ đã lâu kia!
Mà Dạ Huyền Mang cũng vì cô kêu lên “ông chú biến thái”, trên mặt từ từ dâng lên nụ cười!
Sự xưng hô này cũng chỉ có cô không chút kiêng kỵ dùng trước mặt hắn!
Hơn nữa xưng hô này…. hắn làm sao lại cảm thấy biến thái như vậy, dường như nghe vẫn còn rất tốt?
“Không phải là thương cảm, mà là có một ít dự cảm…. thôi, không có chuyện gì, tôi còn có một chút chuyện gấp, em trước đi ra ngoài đi!”
“Tuân lệnh, ông chú biến thái —– còn nữa, ông chú nên cười một cái nha, cười lên thật rực rỡ, nhìn thật đẹp mắt nha!”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng