You are a child of the sun, you come from the sun, and that is something true with the Earth also... your relationship with the Earth is so deep, and the Earth is in you and this is something not very difficult, much less difficult then philosophy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 16: Bà Khinh Thường
hưng nếu như hắn vì tiểu tạp chủng này mà muốn trở mặt với Diệp gia, như vậy cũng OK, như vậy không cần con rể cũng được!
Người có liên quan đến tiểu tạp chủng này, bà đều khinh thường, một chút cũng khinh thường!
“Yên tâm, chỉ cần tôi đem cô bé đi, liền tuyệt đối sẽ không đưa trở lại, Diệp phu nhân, bà suy nghĩ nhiều rồi, chẳng qua hi vọng đến lúc đó, người Diệp gia các người, không cần thông qua đứa bé này muốn lấy được một chút gì đó là tốt rồi, hôm nay tôi chỉ muốn dẫn cô bé đi, tôi mặc kệ cô bé có quan hệ gì với Diệp gia, hết thảy chấm dứt!”
Trên mặt Phong Thiên Dục, tràn ngập lãnh đạm chưa bao giờ có, tàn khốc chưa bao giờ có!
Mặc dù hắn mới 18 tuổi, nhưng bởi vì nguyên nhân thân thế, hắn đã sớm có thể nhìn thấu lòng người!
Vốn không có kỳ vọng gì về nhân tính, nhưng không nghĩ tới còn có người như Trương Mỹ Ngọc, có thể như vậy tổn thương một đứa trẻ! Còn là một đứa trẻ căn bản không hề phản kháng!
“Một lời đã định, bất quá tôi cũng xin khuyên Phong tiên sinh một câu, đứa bé này là một sao chổi, cậu xác định muốn đem nó đi, phải có sức chống cự với sát khí của nó mới được! Nếu không có vấn đề gì nữa, nó đã cùng Diệp gia chúng tôi không còn bất kỳ quan hệ gì!”
“Không ngại, không làm việc trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa, huống hồ sát khí mà Diệp phu nhân nói?”
Ôm lấy Hàn Bối Bối nằm trên đất, Phong Thiên Dục nhìn cũng không nhìn Trương Mỹ Ngọc một cái, cũng không quay đầu lại mà rời khỏi Diệp gia!
Nơi này không cần có bất kỳ lưu luyến gì, tin rằng đứa nhỏ cũng nghĩ giống như vậy!
“Đợi đã!”
Trương Mỹ Ngọc nhìn Phong Thiên Dục đã đi đến cửa lớn, nghĩ đến cái gì đó, lập tức gọi hắn lại!
“Không biết Diệp phu nhân còn có chuyện gì?”
“Muốn dẫn tiểu tạp chủng này đi, mang tất cả đồ của nó đi chơi tôi!”
Lúc tiểu tạp chủng này đến Diệp gia, vẫn ôm ảnh mẹ của nó, bà nhìn đến liền nổi nóng! Cho nên dù không cho nó mang cái gì đi, nhưng ảnh nhất định phải mang đi!
“Bối Bối, cháu muốn đem đồ gì đi không? Cùng chú đi khỏi chỗ này, chú dẫn cháu đi, có được hay không?”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng