Tài giỏi không có nghĩa là không bao giờ phạm phải sai lầm, mà ở chỗ nhanh chóng chuyển bại thành thắng.

Bertolt Brecht

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 152: Cô Có Tư Cách Làm Cho Đàn Ông Điên Cuồng
hững người trong công ty của Phong Thiên Dục cũng không sai biệt lắm, đều rối rít trợn to hai mắt, nhìn đứa bé gái đang chậm rãi đi xuống lầu này!
Rõ ràng không phải là minh tinh, nhưng lại có vô số tiềm chất của minh tinh, rõ ràng không phải là người mẫu, nhưng lại bước đi như trên sàn catwalk, so với người mẫu còn khiến người ta knh diễm tán thưởng hơn!
Trời ạ...... Khó trách có tin đồn, Phong tổng cất giấu một bảo bối, khó trách Phong tổng...... nhận nuôi kỳ thực không phải là con gái, mà là......
Mà Phong Thiên Dục vẫn cầm ly rượu đỏ ở bên kia nhẹ nhàng lay động, ánh mắt gắt gao khóa lại trên người cô, một thoáng này nhìn thấy cô cũng dời không mắt ra nữa!
Lo lắng không công cho nha đầu này, tinh thần cùng trang phục hiện tại của cô không chỉ không thua Thiến Hoa mà còn vượt lên Thiến Hoa rất nhiều......
A, Hàn Bối Bối! Tiểu nha đầu, không đơn giản!
Thế nhưng tiểu nha đầu, là tiểu nha đầu của hắn, là hắn bảy năm trước mang về......
Nhìn ánh mắt của mọi người thoáng chốc tập trung trên người cô, rõ ràng có rất nhiều kiêu ngạo cùng cùng tự hào ở bên trong! Hơn nữa lần đầu tiên cảm giác được...... A, nguyên lai tiểu nha đầu của hắn thế nhưng cũng bắt đầu có tư cách làm cho đàn ông điên cuồng rồi......
Hôm nay nam nhân viên trong công ty ít nhất có 30 người, trong 30 người đó, hắn nhìn một chút, ít nhất có 25 người hoàn toàn trầm mê!
“...... Dục!”
Rốt cuộc đi tới bên cạnh hắn, sợ hãi ngẩng đầu lên nhìn hắn, trong đôi mắt to của cô tràn đầy mong đợi, tràn đầy thần sắc mong đợi khích lệ!
Người như Phong Thiên Dục làm sao lại không nhìn ra đây? A!
Sau khi nâng bàn tay bé nhỏ của cô, hắn dẫn cô ở bên cạnh mình! Sau đó nhẹ nhàng cúi đầu, ghé sát bên tai cô
~Rõ ràng không có gì, nhưng giờ khắc này trong mắt người khác cũng đã mập mờ tới cực điểm!
Woa ~~ thật là đẹp mắt, đẹp mắt a!
“Bối Bối! Hôm nay rất nhiều nhân viên ở đây, làm phiền con nể mặt ta, gọi cha!”
Thời điểm nói đến đây, trên mặt hắn mang theo ý cười vô tận như cũ!
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng