A lot of parents will do anything for their kids except let them be themselves.

Bansky

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 16: Trực Tiếp Nháy Mắt Giết Người A!
hật xin lỗi, không rảnh!”
Mới vừa muốn đi, nhưng cô thoáng nhìn thấy phía sau người muốn cô ném giày cho...... Cả người bị dọa cho sợ đến thiếu chút nữa thét chói tai!
“Cẩn thận......”
Thượng Đế a, không có lầm chứ? Một cái gậy bóng chày thật to thiếu chút nữa nện lên lưng người kia
Thành thật mà nói, lớn như vậy, lần đầu tiên thấy người ta kéo bè kéo lũ đánh nhau, hơn nữa nhìn bộ dáng kia còn là một nhóm người đánh một người chứ? Cô cảm thấy có chút bi kịch ở thời điểm gậy bóng chày nện xuống, nhanh chóng nhắm mắt lại! Hi vọng một gậy kia sẽ không đánh chết hắn!
Cũng quả nhiên, cô nhắm mắt lại không bao lâu, lập tức truyền đến tiếng người nào đó gào thét! Ai
cô có chút vô lực lắc đầu một cái, bi kịch......
Một gậy này sau khi đánh xong, cũng không biết thành cái dạng gì?
Từ từ mở mắt, thời điểm nhìn rõ ràng lại càng làm cho cô cảm thấy, xảy ra một màn không thể tin được? Hắn không bị đánh trúng? Tiếng kêu thảm thiết vừa rồi? Đó ~~ xem ra hắn tránh được một gậy? Hơn nữa tình hình hiện tại thế nào? Rất đẹp trai! Nam sinh chỉ còn đi một giày đó vậy mà nổi đóa, trực tiếp đánh nhau với mấy người kia, hơn nữa còn chiếm thế thượng phong? Mạnh mẽ a, quá mạnh mẽ!
Đặc sắc! Thật là hảo đặc sắc!
Chờ thời điểm nam sinh kia đứng trước mặt cô, cô cũng không sao phản ứng kịp, hắn rốt cuộc như thế nào làm được, như thế nào an ổn lập tức xuất hiện trước mặt cô?
“Uy! Quỷ hẹp hòi, vừa rồi bảo em ném chiếc giày cho tôi, không nghe thấy?”
“......”
“Quỷ hẹp hòi?”
“...... Anh nói cái gì?”
Nháy mắt giết người a, quả thật là nháy mắt giết người!
Nam sinh có chút không chịu được gãi gãi tóc của mình, rồi sau đó nhìn tiểu nữ sinh trước mặt, có chút không tin nhéo nhéo cằm của cô
“Này, thấy rõ chưa? Tôi đang nói chuyện cùng em, em cư nhiên không nghe thấy?”
“Anh nói chuyện tôi liền phải nghe được sao? Xin hỏi đây là logic gì?”
“...... Em...... Em được! Tên gì?”
Nam sinh cũng không quản chiếc tất trắng của mình có phải hay không đã trở thành màu đen, trực tiếp nhặt giày lên, rồi sau đó hào phóng đi vào trước mặt cô!
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng