Love is always bestowed as a gift – freely, willingly and without expectation. We don’t love to be loved; we love to love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Băng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 391 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 415 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:36:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 47: Mang Mình Đến Quán Bar, Được Không
iểu Hiểu… không sao, chúng ta cùng đi xe bus đi.”
“Được rồi. Xem ra đại thúc của cậu lần này thật quyết tâm a. Cẩn thận một chút, đối với đại thúc nhà cậu, cần phải hảo hảo duy trì khoảng cách nhất định, chớ tạo thêm áp lực cho hắn!” Tô Hiểu Hiểu vừa nói vừa cười cười với Hàn Bối Bối.
Đi xe bus? So với Hàn Bối Bối, cô dĩ nhiên quen thuộc hơn. Dù sao cô không có được vận khí tốt như Hàn Bối Bối. Là đứa trẻ do một tình nhân sinh hạ, cũng thật đáng buồn không biết cha của mình là người nào, như vậy cũng đã biết hoàn cảnh gia đình cô thế nào!
“Mình biết, cám ơn cậu, Hiểu Hiểu, không có cậu, mình thật sự không biết nên làm gì bây giờ!”
“Đứa ngốc. Được rồi, xe tới kìa, lên xe đi, sau đó mình sẽ xuống xe trước, mình còn phải đi làm, cậu có thể tự về nhà một mình không?” Tô Hiểu Hiểu có chút lo lắng nhìn Hàn Bối Bối, mệnh cô ấy thật tốt, Phong Thiên Dục cơ hồ bảo hộ cô đến một giọt nước cũng không lọt, gió thổi cũng không tới, giống như một nàng công chúa không vương thế tục. Cho nên cô có chút lo lắng, Bối Bối chưa bao giờ ngồi qua xe bus, liệu có ổn không? Cô còn hoài nghi, buổi sáng Bối Bối thế nào có thể an toàn tới trường học!
“Hiểu Hiểu, cậu đi làm?”
“Đúng a!”
“….Cái đó…Hôm nay cậu nói mình nên cố gắng giữ một chút khoảng cách với hắn….vậy cậu có thể dẫn mình cùng đi làm được không?”
“Cậu?”
“Đúng vậy, có được không?” Cô không muốn trở về sớm như vậy ~ sau khi trở về, cô chẳng có chuyện gì khác để làm, cũng chỉ có thể là nhớ hắn, nhớ hắn, nhớ hắn… Không muốn, không muốn a!
“Không phải là không được, mà là chỗ mình làm thêm không thích hợp với cậu. Hơn nữa nếu để thúc thúc chân dài của cậu biết được, mình đoán chừng không chỉ có cậu xong đời, mà mình cũng sẽ xong đời!” Trong đầu Tô Hiểu Hiểu thoáng qua khuôn mặt tươi cười, tuấn tú của người đàn ông kia, không nhịn được rùng mình một cái. Bởi vì sớm hiểu được nhân tình thế thái, cô rất rõ ràng càng là loại người như vậy, kì thực càng nguy hiểm!
“Thật sao? Thật sao? Van cầu cậu dẫn mình đi cùng đi!”
“….Dẫn cậu đi cùng không phải là không thể được, nhưng phải đáp ứng mình, không cho phép bán đứng mình. Nếu như cậu bị thúc thúc chân dài đó bắt được, cậu phải nói là cậu tự đến một mình, không quan hệ tới mình nha!”
Người Giám Hộ Vô Lại Người Giám Hộ Vô Lại - Dung Băng