There is a great deal of difference between an eager man who wants to read a book and a tired man who wants a book to read.

G.K. Chesterton

 
 
 
 
 
Tác giả: Sa Thần
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: ZRaiki Immi
Số chương: 164 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 844 / 2
Cập nhật: 2020-11-14 06:28:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 106: Chương 103: Người Nào Rình Coi Bổn Vương Tắm Rửa?!
oan Mộc Toái Phong nhìn người nữ giả nam trang thật lâu sau, cho tận đến khi cấp dưới bên cạnh ra tiếng mới hoàn hồn.
"Điện hạ, hai tên mật thám này xử trí như thế nào?"
"Mật thám?" Đoan Mộc Toái Phong cười lặp lại một tiếng, nụ cười có chút thâm ý.
"Ai nói hai người này là mật thám, bọn họ là khách quý của bổn vương." Đoan Mộc Toái Phong ngừng cười, ý tứ không rõ nhìn chằm chằm Thủy Y Họa, chậm rãi nói ra một câu như vậy.
Binh lính kia rõ ràng giật mình, lập tức phản ứng kịp, hướng về nhóm binh lính cầm thương đang chĩa về phía hai người này quát: "Tai điếc sao, hai người này là khách quý của Điện hạ, còn không đưa đi lại!"
Vì thế, Thủy Y Họa cùng Bắc Đường Liệt bị hạ nhân "nhiệt tình " mời đi qua.
Lúc Thủy Y Họa chậm rãi đi qua, tâm tư quay mấy vòng, không nghĩ ra Đoan Mộc Toái Phong muốn làm gì. Đã ở trước mặt mọi người xưng hô bọ họ là khách quý, tạm thời hẳn là sẽ không khó xử bọn họ. Nhưng tên biến thái này cười rộ lên thật khiến cho người ta e ngại.
Nếu bảo nàng cho một lời đánh giá về hắn thì Thủy Y Họa cảm thấy một từ thích hợp hắn nhất, đó là: Trừng mắt tất báo.
Đoan Mộc Toái Phong đi đến trước mặt nàng, đi quanh nàng một vòng, cười hỏi: " Muội muội của Bạch Y Họa?"
Thủy Y Họa ra vẻ giật mình nói: "Ngươi làm sao thấy được, ta rõ ràng mặc nam trang!" Thủy Y Họa mới sẽ không thừa nhận, nàng là cố ý mặc thành như vậy, tại ngay từ đầu nàng đã chuẩn bị các loại phòng bị, nếu thật là vận khí không tốt gặp phải Đoan Mộc Toái Phong, nàng khẳng định người này cũng sẽ không nhận ra nàng bây giờ. Nàng không có cố tình cải trang, nếu người ngoài nhìn vào cũng chỉ nghĩ nàng là một thiếu niên tuấn tú, hoặc cùng lắm thì bị người ta nhìn ra nàng là nữ tử.
"Kỹ thuật cải trang của ngươi, cũng quá kém chút." Đoan Mộc Toái Phong khinh bỉ nói. Sau khi chế ngạo một câu, ánh mắt chuyển tới trên người Bắc Đường Liệt, hơi có chút địch ý hỏi, " Đây lại là người phương nào, đừng nói cho bổn vương, đây cũng là một người đại ca khác của ngươi, cũng là huynh đệ của Bạch Y Họa."
Bắc Đường Liệt luôn luôn im lặng liền ôm quyền hướng hắn trả lời khách khí: "Tại hạ Bắc Đường Liệt, chính là đại ca kết bái của Bạch cô nương."
Trong lòng Thủy Y Họa giơ ngón tay cái lên, năng lực học tập của Bắc Đường Liệt có thể nói là số một, lời này không hề có chỗ hổng.
"Hả? Nếu hai vị đều là thân bằng hảo hữu của Bạch Y Họa, như vậy đó là khách quý của bổn vương rồi."
Không biết vì sao, sau khi Thủy Y Họa nghe xong những lời này, cảm thấy căng thẳng trong lòng.
Lại nghe hắn tiếp tục nói: "Các ngươi thật vất vả đến Đông Diệu một chuyến, bổn vương nhất định phải chiêu đãi tận tình."
Không đợi Thủy Y Họa cùng Bắc Đường Liệt phản ứng, Đoan Mộc Toái Phong đã tự kêu hạ nhân đưa tới hai con ngựa, nhìn hai người nói: "Hiện tại không còn cách nào tìm đến kiệu, liền ủy khuất các ngươi cưỡi ngựa giống bổn vương vậy."
"Điện hạ, ta cùng đại ca kết bái còn có chuyện quan trọng trong người, không bằng ngày khác lại đến quấy rầy Điện hạ." Thủy Y Họa vụng trộm nhìn mắt hắn, lựa chọn ngôn ngữ nói.
Đoan Mộc Toái Phong thản nhiên liếc nhìn nàng, cười đến vô hại, "Chuyện quan trọng gì thì để ngày mai hãy nói, bổn vương chẳng qua là nể mặt Y Họa huynh mới vậy, thế nào, mặt mũi này cũng không cho bổn vương sao?"
Thủy Y Họa không còn lời nào để nói, tin tưởng ngươi mới là ngu ngốc đâu. Tên biến thái đáng chết này rõ ràng là nhớ thù lúc trước rồi.
"Vậy theo ý của Điện hạ, ngày mai chúng ta có thể đi sao?" Thủy Y Họa hỏi. Trong lòng nghĩ, Đoan Mộc Toái Phong tuyệt đối không có hảo tâm như vậy.
Đoan Mộc Toái Phong lại bất ngờ trả lời: "Đây là đương nhiên."
Thủy Y Họa suy nghĩ mãi cũng không đoán được mục đích của Đoan Mộc Toái Phong, chỉ có thể đi một bước xem một bước. Hình tượng Đoan Mộc Toái Phong ở trong mắt mọi người đó là người khai sáng việc chiêu hiền đãi sĩ, như vậy nàng cùng Bắc Đường Liệt không có khả năng bị người này hạ ám thủ. Dù sao tất cả mọi người biết bọn họ bị Đoan Mộc Toái phong "mời " đến Hỏa Kỳ vương phủ làm khách rồi.
Cũng không biết Đoan Mộc Toái Phong là cố ý vẫn là khác, Thủy Y Họa ở vào phòng giống như lần trước, mà Bắc Đường Liệt lại bị đưa đến phòng ở nguyên là của Hạ Tuyệt Tuyên.
Thủy Y Họa tự nhiên giả vờ làm như không biết gì cả, ai đoán được Đoan Mộc Toái Phong lại mở miệng trước, ánh mắt kia như có như không đảo qua trên người Thủy Y Họa, thản nhiên nói: " Huynh trưởng ngươi từng ở nơi này, tất cả mọi thứ bổn vương đều để yên, chờ có một ngày hắn có thể chủ động quay về."
Thủy Y Họa cười mỉa, "Huynh trưởng cũng từng nói với ta chuyện của hắn cùng Vương Gia ngài, đối với huynh trưởng vô lễ, ta đợi hắn ăn năn."
Đoan Mộc Toái Phong như là đầy hứng thú, cười hỏi, " Hả? Huynh trưởng ngươi nói như thế nào?"
"Huynh trưởng nói hắn vì giải cổ độc trên người tẩu tử, đầu tiên là đêm dò xét Hỏa Kỳ vương phủ, sau lại lấy thân phận môn khách đầu nhập vào Vương Gia ngài, ngay từ đầu chính là nghĩ tìm được phương pháp giải cổ, nhưng là không nghĩ tới huynh trưởng cùng Vương Gia ở chung mấy ngày lại có cảm giác chỉ hận không gặp sớm, Vương Gia ngài chính là tri kỷ của huynh trưởng ta. Huynh trưởng hắn hiện tại cũng hối hận không thôi, lúc trước hẳn là nên thẳng thắn với Vương Gia, như vậy liền sẽ không có chuyện hiểu lầm sau này..." Thủy Y Họa thao thao bất tuyệt bịa chuyện.
Đoan Mộc Toái Phong ý cười nơi khóe miệng càng ngày càng quỷ dị, nghe xong hồi lâu, tò mò hỏi, " Bạch gia các ngươi kết quả có bao nhiêu huynh đệ tỷ muội? Bổn vương nhớ được, lần trước tiểu tử áo xanh kia cũng là tiểu đệ của Bạch huynh."
"Ha ha, Vương Gia hiểu lầm huynh trưởng ta, huynh trưởng chỉ có một mình ta là thân muội muội, người ở cách vách là ta cùng huynh trưởng cùng nhau kết bái đại ca, còn tiểu tử áo xanh lần trước cùng huynh trưởng mạo phạm Vương Gia là huynh trưởng xuống núi mới kết bạn, ta không rõ lắm." Thủy Y Họa cười đến vô cùng chân thành.
"Thì ra là thế." Đoan Mộc Toái Phong gật gật đầu, nhìn chằm chằm nàng xem một lát mới chậm rãi nói: "Bạch cô nương cùng Bắc Đường công tử ngay tại trong phủ bổn vương nghỉ cho khỏe đi, bổn vương sẽ không quấy rầy nữa."
Thấy người lập tức chuẩn bị rời đi, Thủy Y Họa vội hỏi một câu, "Vương Gia chờ."
Đoan Mộc Toái Phong bước chân dừng một chút, quay đầu xem nàng.
"Chuyện huynh trưởng đã từng lừa gạt Vương Gia đã hối hận không thôi, vậy Vương Gia thì sao, có phải đã tha thứ cho huynh trưởng rồi phải không?" Thủy Y Họa theo dõi hắn hỏi.
Đoan Mộc Toái Phong chỉ để lại một nụ cười không rõ ý tứ, rồi sau mở cửa rời đi.
Liền như vậy đi rồi? Đoan Mộc Toái Phong có ý gì? Xác định người đi xa, Thủy Y Họa mới không hề hình tượng nằm lại trên giường, mày không khỏi nhíu lại. Thật sự không khoa học, Đoan Mộc Toái Phong tính toán gì, chẳng lẽ liền như vậy thả muội muội và bằng hữu của cừu địch?
Lúc nửa đêm không người, Bắc Đường Liệt ở cách vách thần thần bí bí đẩy cửa đi vào.
"Liệt sư huynh có việc?" Thủy Y Họa vừa thấy bộ dáng cẩn thận của hắn, nhưng lại có chút muốn cười.
"Sư muội, theo ta quan sát, Hỏa Kỳ vương phủ canh gác nghiêm ngặt, nếu tưởng nửa đêm chạy đi, chỉ sợ khả năng tính không lớn." Bắc Đường Liệt như có đăm chiêu nói.
"Trốn? Vì sao phải trốn? Nếu Đoan Mộc Toái Phong chiêu đãi chúng ta, chúng ta cần gì phải lộ ra đuôi của bản thân?" Thủy Y Họa chống cằm nói.
Bắc Đường Liệt kinh ngạc xem xét nàng, "Tưởng thật muốn ở lại chỗ này, vậy hôn phu của muội làm sao bây giờ?"
"Đoan Mộc Toái Phong nói ngày liền để chúng ta đi."
"Hả? Sư muội có phải lại có kế hoạch gì hay không, liền như vậy tin tưởng Đoan Mộc Toái Phong nói, cũng không phải là tác phong của muội." Bắc Đường Liệt khẽ cười nói.
"Liệt sư huynh thật sự là xem trọng ta, lúc này đây ta thật sự là kế hoạch gì cũng không có." Thủy Y Họa thản nhiên nói.
Bắc Đường Liệt một mặt không tin.
Ngày kế, Đoan Mộc Toái Phong quả nhiên không có đề cập tới chuyện hai người rời đi, ngược lại dùng lễ đối đãi khách quý để chiêu đãi hai người.
"Vương Gia lại thắng." Thủy Y Họa buông quân cờ trong tay, ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi, "Còn muốn chơi ván nữa?"
"Ngươi cùng huynh trưởng ngươi tài đánh cờ ai tốt hơn?" Đoan Mộc Toái Phong sai người thu bàn cờ, hãy còn bưng trà hớp một ngụm.
"Tự nhiên là huynh trưởng." Thủy Y Họa cười nhẹ, "Nếu Vương Gia cùng huynh trưởng đánh cờ, trừ phi huynh trưởng nhường cho, ngươi tuyệt đối thắng không nổi hắn."
Lời này nói vô cùng khẳng định, làm cho Đoan Mộc Toái Phong nhịn không được đánh giá nàng, "Ta cùng với huynh trưởng ngươi chơi cờ vài lần, thắng bại chẳng phân biệt được."
Thủy Y Họa cười cười, "Là sao, vậy định là đại ca nhường Điện hạ."
Đoan Mộc Toái Phong ánh mắt dần dần lạnh xuống, người đối diện lại một chút cũng không nhận thấy được, lẩm bẩm nói: "Đại ca của ta hắn luôn luôn quyết đoán, vẫn không khiêm nhượng người nào, có thể làm hắn nhường tổng cộng có hai loại người. Vương Gia ngươi đoán hai loại người nào?"
" Hai loại người nào?" Đoan Mộc Toái Phong theo bản năng nói tiếp.
Thủy Y Họa hé miệng cười nói: "Một loại là nữ nhân, một loại khác đó là người tích tài. Chỉ có người tích tài mới có thể làm đại ca của ta sinh ra cảm giác không cần nói cũng hiểu nhau."
Đoan Mộc Toái Phong nghe xong không khỏi cứng đờ, giọng điệu không tự giác đã chậm rãi chậm lại, "Đây là chính miệng Bạch Y Họa nói?"
"Loại sự tình này không cần hắn chính miệng nói, tiểu muội ta đã sớm nhìn ra, bằng không hắn cũng sẽ không thể trong ngày thường nhường ta."
"Mới mở miệng, bổn vương chỉ xem ngươi như tiểu cô nương hay thẹn thùng, không nghĩ tới cũng là người mồm miệng lanh lợi." Đoan Mộc Toái Phong thuận miệng nói một câu.
"Ha ha, Vương Gia tán thưởng. Giang hồ nữ nhân tự nhiên là không câu nệ tiểu tiết. Ngay từ đầu nhìn thấy Vương Gia chẳng phải bởi vì ngượng ngùng, mà là ta sợ gương mặt giống đại ca sẽ làm cho Vương gia tức giận, cho nên tránh ở phía sau Bắc Đường Liệt." Thủy Y Họa liếc mắt quan sát phản ứng của Đoan Mộc Toái Phong. Thấy hắn không có lộ ra thần sắc hoài nghi, trong lòng Thủy Y Họa thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Nhận thấy được Đoan Mộc Toái Phong tâm tình coi như không sai, Thủy Y Họa thử mở miệng, "Ta cùng Bắc Đường đại ca còn có chuyện quan trọng muốn làm, thật sự không thể ở lâu, Vương Gia người xem..."
Nguyên bản Đoan Mộc Toái Phong còn thả lỏng, vừa nghe nói như thế, bỗng nhiên lại lộ ra tươi cười không rõ ý tứ.
"Được, đã là muội muội cùng đại ca kết bái của Y Họa, bổn vương đương nhiên không làm khó dễ các ngươi. Như vậy đi, nếu ngươi có thể giúp ta hoàn thành một chuyện, bổn vương liền thống khoái tha các ngươi đi."
Thủy Y Họa tưởng phun đầy máu vào mặt hắn. Như thế mà còn không gọi là khó xử, chuyện trong miệng hắn khẳng định không phải chuyện tốt.
"Ta cùng Bắc Đường đại ca đều là người dân dã phổ thông, không biết có chỗ nào có thể giúp được Vương Gia?"
Đoan Mộc Toái Phong chậm rãi nở nụ cười, "Giúp ta đi Ưng Dực vương phủ lấy một thứ."
Thủy Y Họa hai mắt trợn mắt, cười lạnh nói: "Vương Gia đang nói giỡn đi, ta chỉ là một tiểu nha đầu biết chút võ công, làm sao có thể lẻn vào Ưng Dực vương phủ đề phòng sâm nghiêm, còn có thể tìm vật mà Vương Gia cần?"
Hiện thời nàng đã có thể ẩn nấp tài nghệ thật sự của bản thân, Thủy Y Họa tin tưởng Đoan Mộc Toái Phong không biết của thực lực võ công của nàng. Hơn nữa từ trộm là cố ý nói cho Đoan Mộc Toái Phong nghe. Trộm chính là trộm, còn văn vẻ cái gì.
Đoan Mộc Toái Phong nghe nàng nói từ trộm nặng như vậy, chẳng những không căm tức, ngược lại gật gật đầu, "Ngươi nói không sai, quả thật là trộm, tuy rằng ngươi là một nữ tử, nhưng bổn vương thấy ngươi là muội muội của Y Họa, nói vậy kiến thức cũng không nông cạn.
Hiện thời Đông Diệu thái tử bị phế, Tam đệ hắn cùng bổn vương đều có tâm tranh đoạt vị kia trí, đều không phải bổn vương tự cao tự đại, Tam đệ hắn cũng không thích hợp vị trí kia.
Tam đệ hắn từ nhỏ biểu hiện nổi trội xuất sắc, lại không biết thu liễm, làm người thẳng thắn, lại thiếu lễ độ, người như thế làm sao gánh chịu nổi đại cục về sau. Từ lúc hắn bị phong Ưng Dực Vương, bên người hắn tiểu nhân cũng càng ngày càng nhiều, cố tình người này lại không hiểu phân biệt thật xấu, sau này còn muốn cùng Thân Vương huynh là địch rồi. Người ngu xuẩn như vậy, ngươi nói, ta như thế nào yên tâm hắn đi lên vị trí cao cao tại thượng kia?"
Thủy Y Họa sớm biết Đoan Mộc Toái Phong có dã tâm, hắn không chỉ có nghĩ đi lên vị trí quốc quân của Đông Diệu, càng muốn khuếch đại ranh giới. Nhưng mà hắn nói chẳng phải không có đạo lý, nếu như Ưng Dực vương giống hắn nói như vậy, không có định kiến, sẽ bị người nắm mũi dẫn đi, như vậy người này quả thật không thích hợp làm nhất quốc chi quân.
" Cho dù Vương Gia nói là thật, nhưng là Ưng Dực vương phủ lại có thể nói tiến liền có thể tiến? Huống chi lấy bản lĩnh của ta muốn đánh cắp cái gì bí mật, căn bản không phải chuyện dễ dàng. Vương Gia sẽ không nghĩ làm ta đi chịu chết đi?" Thủy Y Họa ở trong lòng lại mắng chửi Đoan Mộc Toái Phong vài chục lần.
"Bổn vương tự nhiên có biện pháp đưa ngươi đi vào, còn lại liền xem bản lĩnh của chính ngươi rồi."
"Vương Gia chẳng lẽ là muốn cho ta dùng thân phận hạ nhân trà trộn vào đi?" Thủy Y Họa không khỏi nhíu mày.
Đoan Mộc Toái Phong khẽ nhếch miệng, "Không hổ là muội muội Y Họa. Ngươi đoán không sai, bổn vương sẽ làm ngươi lấy thân phận nha hoàn thô sử lẫn vào Ưng Dực vương phủ, rồi sau đó ngươi lẻn vào thư phòng của Đoan Mộc Lôi Đình, trộm một phần văn thư cho bổn vương."
"Vương Gia, chúng ta còn có chuyện quan trọng trong người." Thủy Y Họa thanh âm trầm.
"Cho nên lát sau bổn vương liền làm cho người ta đưa ngươi nhập phủ, còn chuyện sau đó liền xem bản lĩnh của chính ngươi rồi. Muốn sớm rời khỏi Hoàng Thành, liền sớm đi lấy thứ đó cho bổn vương." Đoan Mộc Toái Phong cười lơ đễnh, "Đúng rồi, việc này ngươi đại khái có thể yên tâm đi làm, đại ca Bắc Đường Liệt của ngươi, bổn vương sẽ làm cho người hầu hạ chu đáo."
Thủy Y Họa âm thầm liếc nhìn hắn một cái, tưởng lấy Bắc Đường Liệt để áp chế nàng? Đoan Mộc Toái Phong, ngươi liền đánh giá ta cao như vậy? Bắc Đường Liệt nếu sử dụng cổ độc hoặc là cổ thuật thì Hỏa Kỳ vương phủ lại như thế nào vây được hắn!
"Có thể, vậy thì như vậy định rồi. Ta giúp Vương Gia lấy đến vật cần tìm, ngày sau huynh muội chúng ta liền cùng Vương Gia không hề liên quan, hi vọng Vương Gia không cần lại nhìn chằm chằm không tha." Thủy Y Họa rõ ràng đáp.
"Đó là tự nhiên." Đoan Mộc Toái Phong mấp máy miệng. Không biết vì sao, nghe được mấy chữ không hề liên quan kia, trong lòng hắn còn có chút không thoải mái. Thủy Y Họa nói rõ mọi chuyện với Bắc Đường Liệt nhưng hắn rõ ràng không đồng ý.
"Việc này rất nguy hiểm..." Bắc Đường Liệt nhíu lông mày.
"Aiz, nguy hiểm? Ở trên đường đi Cổ Cương nguy hiểm nào ta không gặp qua, liền ngay cả Vạn Xà Bách Hoa cốc đều đi qua, ta làm sao có thể sợ việc này?" Thủy Y Họa mỉm cười nói, lập tức vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Sư huynh ngươi liền thoải mái ở đây nghỉ tạm đi, ta cam đoan trong vòng hai ngày sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
"Đi thôi, chẳng qua nếu muội chết ở bên ngoài, ta cũng sẽ không thay muội nhặt xác." Bắc Đường Liệt cười nhẹ, nói ra toàn lời vô cùng độc miệng.
Thủy Y Họa cười mắng hai câu, sau đó quay lại phòng mình thay quần áo hạ nhân.
Nữ tử trang điểm thỏa đáng đẩy cửa mà ra, thị vệ ngoài cửa hiển nhiên sững sờ một chút, bên tai đỏ rực.
"Cô... Cô nương mời đi theo ta." Thị vệ nói có chút lắp bắp.
"Làm phiền tiểu ca." Giọng nói không lại đè nén có vẻ thanh linh dễ nghe, làm cho người nghe mặt càng đỏ hơn.
Sau khi Đoan Mộc Toái Phong nhìn đến Thủy Y Họa, biểu cảm rõ ràng cũng có chút sững sờ, chẳng qua là hắn phản ứng thật sự nhanh, căn bản không làm cho người ta phát hiện.
Nữ tử trước mắt tuy rằng mặc một thân váy thấp hơn nha hoàn, nhưng là thân hình yểu điệu cùng gương mặt tinh xảo như họa làm cho người ta kinh diễm, giống như là một con Phượng Hoàng vừa từ trong ổ gà bay ra, một thân quần áo nha hoàn phổ thông lại càng thể hiện rõ vẻ đẹp của nàng.
Đoan Mộc Toái Phong nhìn khuôn mặt của nàng, trong đầu lại từ từ xuất hiện khuôn mặt của Bạch Y Họa, trong lòng không khỏi chấn động.
"Vẫn là quay về đổi nam trang đi, đợi lát nữa ngươi đi từ cửa sau ra ngoài, đi ngoài phố xá sầm uất khoảng hai vòng, ở đầu đường sẽ có ma ma tiếp ứng ngươi, đến lúc đó ngươi lại đổi về nữ trang, nàng tự sẽ an bài ngươi vào Ưng Dực vương phủ." Đoan Mộc Toái Phong quay mặt đi, thản nhiên phân phó nói.
"Hai ngày, ta sẽ ở trong vòng hai ngày lấy đến thứ ngươi muốn, hi vọng Vương Gia nói lời giữ lời." Thủy Y Họa nói xong liền lui đi ra ngoài.
Đoan Mộc Toái Phong giật mình nhìn bóng lưng nàng dần đi xa, ánh mắt dần dần trở nên có chút mê ly lên. Thủy Y Họa quả nhiên tìm được một lão ma ma tiếp ứng ở cuối phố xá sầm uất Lão ma ma đúng là hạ nhân vì bị bệnh nên bị Ưng Dực vuowng phủ sa thải, hiện thời Thủy Y Họa lấy thân phận ngoại tôn nữ của nàng, đi vào cửa sau, thuận lợi tiến vào Ưng Dực vương phủ, lăn lộn làm nha hoàn hai bậc.
Thủy Y Họa đoán rằng, là do bản thân bộ dạng tốt, nên nghi trượng mới không nhẫn tâm để cho nàng làm nha hoàn tam đẳng chuyên môn làm việc nặng, thân là nha hoàn hai bậc nàng chỉ cần ở trong vườn tu kiến một chút hoa cỏ, thỉnh thoảng đi phòng bếp giúp đỡ một chút Nhưng là, nếu muốn tiếp cận thư phòng của Đoan Mộc Lôi Đình, chỉ có nha hoàn nhất đẳng mới có tư cách.
Thủy Y Họa cũng không phải là người chỉ biết ngồi chờ chết, cho nên lúc nhìn đến một nha hoàn nhất đẳng đi qua bên người, Thủy Y Ha thật không khách khí một chưởng đánh nàng ngất xỉu, rồi sau đó lột quần áo của nàng ra thay, cúi đầu đi tìm thư phòng của Ưng Dực vương. Chỉ cần ban ngày xác định vị trí, buổi tối càng dễ xuống tay.Rẽ ngang rẽ dọc, Thủy Y Họa rốt cục thấy được ba chữ Tĩnh Tâm phòng, đoán đây hẳn là thư phòng không thể nghi ngờ.
Quay đầu nhìn nhìn, xác định không có người, Thủy Y Họa từ từ đẩy cửa vào.Mục đích của nàng chỉ là xem một cái, xác định đây là thư phòng của Ưng Dực vương là xong. Ai đoán được lại nhìn thấy được thứ không nên xem.
Thủy Y Họa hai mắt trợn trắng, sau đó nhanh chóng lui đi ra ngoài. Đáng tiếc người ở bên trong hiển nhiên phát hiện sự tồn tại của nàng, lập tức hét lớn một tiếng n, "Người nào ở bên ngoài rình coi bổn vương tắm rửa?!"
Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt - Sa Thần Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt