Remember that great love and great achievements involve great risk.

Anonymous

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 128 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 522 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:11:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 80: Nàng Ta Là Ai?
HƯƠNG 80 NÀNG TA LÀ AI???
Bầu không khí trong xe lại trở nên yên lặng như ban đầu,cô vỗ vỗ trán lâm vào suy tư,hy vọng rằng cuộc đàm phán này sẽ thuận lợi,và anh sẽ thả cô đi,thoát khỏi dòng suy nghĩ,cô hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng:
- Phi Tùy Phong,nói cho cùng thì ngươi cũng là ân nhân cứu mạng của ta,theo lí mà nói thì ta phải báo đáp ngươi,nhưng ta hiện tại không xu dính túi,nghèo túng tột cùng,mà ta biết,ngươi sẽ không cần gì ở ta,vì ngươi là hoàng đế,thứ gì mà ngươi chẳng có,đúng không?
- Nói vào vấn đề chính! - Anh nhìn cô trầm giọng
- Buổi đêm hôm qua,cứ coi như ta đã lấy thân báo đáp ngươi đi,sau này chúng ta không ai nợ ai,nước sông không phạm nước giếng,được chứ?
- Âu Dương Bảo Nhi,ngươi nghĩ ta có thể dễ dàng bỏ qua cho ngươi sao? - Anh dán sát vào mặt cô hỏi
- Ngươi còn muốn gì ở ta? - Cô tức tối trợn trừng mắt
- Ta muốn ngươi trở thành phi tử của ta! - Anh nghiêm túc nhìn thẳng vào cô
- Ngươi vừa nói cái gì....??? - Cô ngập ngừng hỏi lại
- Ta sẽ không nói đến lần thứ hai!!!!
- Ngươi không nói thì thôi,ta cũng chẳng thèm - Cô bĩu môi,quét mắt liếc xéo anh từ trên xuống dưới,hoa tay múa chân nói xa xả - Không phải ngươi muốn ta trở thành phi tử của ngươi thì ta liền nghe theo,đối với ta,ngươi chẳng là gì cả,ta chưa từng để ngươi ở trong mắt,ta cho ngươi biết,ta không giống như những nữ nhân khác,ngươi nói muốn họ,họ liền ngoan ngoãn nằm dưới thân ngươi
- Ta không quan tâm ngươi có đồng ý hay không,dù sao thì ngươi vẫn sẽ phải lấy ta,bởi vì nơi này..........- Anh đưa tay sờ loạn trên bụng cô - Chắc chắn sẽ có cục cưng của chúng ta!!!!
- Cục......cục cưng cái gì.....chứ??? - Cô nuốt ngụm nước bọt cả kinh,đưa tay ngăn chặn bàn tay ma quái của anh - Nơi đó không có cục cưng nào đâu!!!
- Ta chỉ nói là "sẽ" mà,cũng không cần nóng vội như vậy chứ??? Ngày nào chúng ta cũng lên giường thì sẽ nhanh chóng đạt hiệu quả thôi,phải không?? - Anh đùa cợt
- Phi Tùy Phong,ngươi........- Cô tức giận,giơ tay định tặng anh cái bạt tai thì ngược lại bị anh túm lấy cánh tay
- Thế nào?? Không nhịn được rồi sao?? - Anh kéo cô vào lòng,cúi đầu hỏi
- Buông ta ra,đồ chết bằm biến thái - Cô ra sức giãy khỏi vòng tay anh
- Còn giả bộ phản kháng làm gì,ngươi muốn làm chuyện đó thì cứ nói thẳng ra,ta chiều ngươi mà- Anh cười gian,cả thân hình nằm đè lên người cô
- Nặng quá......ngươi mau tránh ra......- Cô mếu máo
- Không dễ dàng như vậy - Anh lắc đầu chưa chịu buông tha
- Ngươi muốn đè chết ta a~......- Cô ngoác miệng khóc lớn
Anh không nghĩ tới cô lại phản ứng như vậy,sao anh có thể đi thích một nữ nhân giống y chang hài tử thế này,thật không hiểu nổi,anh ngán ngẩm ngồi dậy chỉnh sửa lại y phục.Cô vẫn khóc tu tu,anh quay ra cằn nhằn:
- Ngươi nín đi được chưa??
- Ô.........ô.........ô........- Càng khóc lớn
- Nín ngay - Anh gằn giọng
- Hic.......hic........hic........- Tiếng khóc đã nhỏ hơn
- Âu - Dương - Bảo - Nhi - Anh thực sự nổi giận - Ngươi giở trò quỷ đủ chưa?? (Ruby: anh dỗ chị kiểu gì đấy???)
- Hức......hức......hức......- Vẫn chưa chịu nín
- Lòng kiên nhẫn của ta có giới hạn,ngươi còn dám nhõng nhẽo,ta làm gì với ngươi thì đừng có trách ta không nhắc nhở - Anh trầm giọng cảnh cáo
-................- Cô lấy tay áo quệt nước mắt,ngoan ngoãn im bặt nhưng không tài nào ngăn chặn được những tiếng nấc
- Có muốn ăn gì không?? - Giọng anh đã ôn hòa đi vài phần,đưa tay giúp cô chỉnh lại bộ y phục xộc xệch trên người
- Ừhm....- Cô gật đầu cái rụp,mặt tươi tắn trở lại
- Dừng xe - Anh lạnh giọng ra lệnh,xe lập tức dừng lại,anh cầm tay cô kéo ra ngoài,liếc mắt nhìn xung quanh,anh hỏi Dạ Kì - Đây không phải là Chu Tước quốc sao? Đến nơi rồi sao không báo trước cho ta một tiếng?
- Hoàng công tử,xin người thứ lỗi,vì thần nghĩ người và Âu Dương cô nương đang......nên không ai dám làm phiền..........- Dạ Kì xấu hổ đáp
- Đầu óc các ngươi thật là đen tối - Anh mắng (Ruby:???? Anh đen tối thì có!!!)
- Tùy Phong - Một giọng nói của nữ tử từ đằng xa vọng đến khiến cho anh,cô và cả đám hộ vệ đều nhất loạt quay lại đằng sau,nữ tử khi thấy khuôn mặt của anh,vui vẻ nở nụ cười dịu dàng như gió xuân,nhanh chóng tiến lại gần tặng cho anh một cái ôm thân mật.
Cô chứng kiến cảnh tượng này có phần khó chịu,nàng ta là ai mà dám ôm anh kia chứ??? Đến cô còn chưa từng chủ động như vậy,nữ tử vô danh tiểu tốt này sao lại có thể tự nhiên như thế??? Thật là đáng ghét!!!!
Ngàn Năm Gặp Lại Ngàn Năm Gặp Lại - Âu Dương Âm Dương