You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Alex
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 98 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 328 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:52:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 75
àm sao có thể... làm sao chị ấy lại tặng nó cho anh... anh có biết nó có ý nghĩa gì ko?. Nguyệt hét vào mặt Yun, lời nó thể hiện hầu hết tâm trạng của cô hiện giờ, cô là người đầu tiên ko nhịn được trong bốn người đang vô cùng bức xúc.
Hong nhìn Yun, quay lại nhìn nó rồi nhìn chiếc lục lạc màu bạc, cô khẽ nhíu mày. -Yun... tôi nhớ là cậu đã đưa cho Tử Y rồi mà... làm sao cậu lại có được nó?
Nó quay lại nhìn cô bạn bên cạnh. -Hong... cậu nói... hắn đã từng đưa vật này cho tôi sao?.
Hong như nghẹn lời, cô cũng thật là, ko đánh đã khai, có lẽ hôm nay sẻ là một ngày dài, chính hôm nay, mọi việc sẻ được đưa ra ánh sáng.
Ko gian như chìm vào tĩnh lặng, James, bà Bạch Liên cũng ko một lời, mỏi người một suy nghĩ nhưng hầu hết đều tập trung vào nó.
-Tôi đã nhặt được nó ở khuôn viên phía tây khu vực của học viện Ireland. Trong sự im lặng Yun lên tiếng.
-Tara... ta ko biết ý nghĩa của chiếc lục lạc này là gì... ta cũng ko mong là em sẻ tha thứ cho ta... nhưng xin em hãy nhớ lại... để có thể trừng phạt ta. Anh quay đi, bước chân đã ko còn nặng nề như trước, những gì anh muốn nói cũng đã nói xong.
Nhìn theo tấm lừng ngày càng xa mình nó cảm thấy vô cùng khó chịu, ko biết tại sao lại có cái cảm giác này nhưng nó chắc rằng những cảm xúc này chỉ có khi nó chạm mặt với Yun, người con trai đang bước đi.
-Tử Y chúng ta về thôi. Thiên lên tiếng, tuy anh ko phải người trong cuộc nhưng anh biết rõ tam trang hiện giờ của nó, người ta thường nói, người ngoài cuộc luôn sáng suốt hơn người trong cuộc.
Ngước nhìn Thiên, nó lại nhớ đến câu nói Yun vừa nói, chỉ với câu nói ấy đã làm cho ý muốn bàn đầu của mình hoàn toàn tan biến, ko một vương vấn.
Nhưng có lẽ ông trời ko muốn mọi việc dừng lại ở đây, có lẽ ông nghĩ bấy nhiu sóng gió là chưa đủ nên ông muốn cuộc chơi thêm phần hấp dẫn.
Mây đen kéo đến, sấm nổi dậy bao trùm cả hòn đảo, những cơn gió mạnh bắt đầu càng quét khắp nơi và mạnh nhất chính là khu kháng đài, hiện tượng khác thường đã giữ chân mọi người, tất cả, họ biết nó khác thường vì ở đây ko bao giờ xảy la những hiện tượng như thế, và làm cho họ chú ý đến nhất chính là luồn khí tà ác vô cùng mạnh mẻ đang tiến đến rất gần.
-Tà khí mạnh thật. Phong nói.
-Phải... em chưa bao giờ cảm nhận được tà khí nào mạnh đến thế. Nguyệt tiếp lời.
Hầu hết ai cũng chỉ cảm nhận được đây là một loại tà khí cực mạnh chỉ riêng nó và Yun là cảm thấy khác, Yun quay người bước lại chỗ tụi nó.
Lòng ngực nó bỗng nóng rang, khó chịu vô cùng, nó cảm nhận được sự quen thuộc của loại tà khí này, một khuôn mặt mờ nhạt dần hiện lên trong đầu nó, nhưng nó ko thể nhớ ra khuôn mặt đó.
Trong cơn cuồn phong một dòng lóc xoáy bất chợt hiện ra và đi chuyển về phía tụi nó. Nó dừng lại và từ từ biến mất, mây trời cũng trở lại trạng thái bình thường, gió đã bớt thổi, một người đàng ông từ từ ló dạng, thân ảnh uy nghiêm sải bước tới, khuôn mặt ông ngày càng rõ.
Thiên, Phong, Danh và Nguyệt đứng chắn trước nó, che khuất tầm nhìn của ông với nó, nhìn qua những chỗ hở, nhìn khuôn mặt với đôi mắt màu xám xịt tâm tối nó ngày càng ko kiềm chế được, hình ảnh trong đầu khi nãy mờ nhạt nay rõ ràng, một khuôn mặt với đôi mắt xám xịt, những đường gân xanh cuồn cuộn nỏi trên mặt với những giọt máu còn động lại.
...
-Em à... thằng Yun sẻ ko nghe theo lời chúng ta đâu... đừng có ép nó phải chóng trả lại. Người đang ông đã đứng tuổi ngồi trên chiếc sofa màu nâu nhìn người phụ nữ đồi diện.
-Nó thì làm được gì chứ... nó ko thể chóng lại cả Kang tộc được... làm sao nó có khả năng khi... nó ko mang dòng máu Kang tộc.
...
Nhìn người đàng ông đang tiến về phía mình, Yun cảm thấy một điều gì đó đang sôi sục trong lòng, một cảm giác bất an.
-Cuối cùng ta cũng tìm được rồi... cháu của ta. Một giọng nói đầy âm vực của bóng tối vang lên làm mọi người như nín thở, có lẽ ngoài ông ra trên đời này chỉ còn duy nhất một người có được một giọng nói với âm vực khủng khiếp như vậy.
Nhưng mọi người mau chóng thoát ra khỏi sự vang vong của giọng nói trong trí não mà hướng tới lời nói của ông, "cháu của ta", ông ấy đang nói đến ai, Yun ư?.
Mọi người khó hiểu nhìn ông, có lẽ vì quá chú ý đến âm vực của lời nói nên họ nghe nhầm chăng. Ông mỉm cười, đôi mắt nhíu lại, bước đến gần Yun.
-Ko vui khi gặp lại ta à... cháu ngoại của ta.
Yun đơ người như một bức tượng, người này xưng là ông ngoại của anh ư, thật sự ông ta là ông của anh, hay anh đang bị ảo giác.
Ko phải mình Yun mà hầu hết mọi người đều vậy, nhưng trong số họ một người, chỉ một người là có biểu hiện và suy nghĩ khác, người con gái đứng sau bốn tấm lưng kia.
Cảm giác như một nguồn điện chạy qua người, bộ não bắt đầu hoạt động, từng hình ảnh lần lượt lướt qua, những đoạn kí ức nhưng đoạn fim quay ngược, tất cả đang dần hình thành trong đầu, dần rõ ràng và chắc nịch.
Cảm thấy nó có vấn đề Thiên quay lại nhìn, nhìn nó đang một tay vịnh ngực, hơi thở gấp gáp, khuôn mặt đang trong trạng thái hoãn nhất anh từng thấy.
Vì bốn gia tộc của tứ đại hộ pháp có mói quan hệ mật với nhau và họ đều liên kết đến tộc Nam Phong nên họ đã nhanh chóng cảm nhận được luồn sức mạnh đang ngày càng tăng lên trong người nó.
-"Chị ấy bị sao vậy". Nguyệt lên tiếng.
-"Anh ko biết... nhưng có vấn đề". Phong.
-"Chị ấy đang dùng sức mạnh để kìm chế". Danh sau một hồi suy nghĩ cũng lên tiếng.
-"Cái gì... kìm chế ư?... Xẩy ra chuyện gì sao?.". Nguyệt và Phong cùng lên tiếng.
-"Có lẽ... Từ Y đang... nhớ lại... em ấy đang hồi phục kí ức ". Thiên.
-"Cái gì... kìm chế ư?... Xẩy ra chuyện gì sao?.". Nguyệt và Phong cùng lên tiếng.
-"Có lẽ... Tử Y đang... nhớ lại... em ấy đang hồi phục kí ức ". Thiên.
-"Nếu vậy thì sao phải dùng sức mạnh để kìm chế chứ?". Phong.
-"Chuyện này thì em ko biết ". Danh.
Là một người tinh ý nên ông nhanh chóng chuyển sự chú ý của mình sang bốn người bên cạnh Yun và cô gái được bốn thân ảnh ấy chắn, ông khẽ nỡ một nụ cười bí hiểm rồi quay lại nhìn Yun, quan sát anh một hồi.
-Đúng là con cháu của dòng họ Temporal... khí thế hơn người.
Ông vừa nhắc đến Temporal thì mọi người ko thẹn mà cùng nhìn nhau, Temporal, ai cũng biết là một dòng tộc với danh là Thánh Tộc Hỏa Thần, chỉ cần mang trong mình dòng máu tộc Temporal thì người đó sẻ có một Hỏa khí bức người, sức mạnh ko ai bằng, nhưng vài trăm năm trước tộc Temporal có ý đồ chiếm giới Vampire để xưng bá thiên hạ, ko những vậy, họ còn muốn thống lĩnh luôn cả tam giới là Thiên giới, Hạ giới và Ma giới nên đã trở thành mục tiêu truy lùng của tam giới.
Bây giờ suy nghĩ của mọi người đều giống nhau, ông ta chính là Lords Temporal, người được xem là mạnh nhất của tộc Temporal và cũng là một trong hai người còn sống sau trận chiến diệt tộc, ông và con gái duy nhất là Keylis Temporal, nhưng Keylis Temporal đã chết trong lúc bị truy lùng vào 11 năm trước, hiện giờ ông được biết đến là người duy nhất của Thánh Tộc Hỏa Thần và đã biệt tích máy chục năm.
-Ông đừng đua nữa... làm sao tôi lại là người của tộc Temporal chứ. Yun lạnh lùng đáp lại.
-Cháu ko biết cũng ko trách được vì khi 6 tuổi cháu đã bị thất lạc mẹ... Keylis con gái ta đã chết vào lúc đó... hừ... bọn Werewolf (người sói) và bọn Angels (thiên thần) đáng chết.
-Nhưng làm sao ông biết tôi là cháu của ông?.
-Rất dễ... tộc Temporal có loại hỏa khí khác với các hỏa khí bình thường... ko khó để nhận biết điều đó. Ông lãnh đạm nói nhưng cũng làm ọi người im ko nói một lời.
Từng loạt hình ảnh từ từ lướt qua cho đến khi trong đầu nó đã tiếp thu hết mọi thứ vào trong bộ não của mình, từng chi tiết đều đã nằm gọn trong bộ não, nhưng những kí ức đó càng rõ thì....
-Tôi ko cần biết ông là ai và Yun có phải là cháu của ông hay ko nhưng xin hai người tìm chỗ khác mà thân mật với nhau... chúng tôi ko đăng kí làm kháng giả. Lạnh giọng nhìn Yun và ông Phong khó chịu nói.
Thấy Phong nói vậy Thiên cũng lên tiếng, anh chỉ mong nó và ông ko chạm mặt, nếu ko anh cũng ko chắc chuyện gì sẻ xẩy ra.
-Tôi nghĩ hai người nên tìm chỗ khác thì hơn... ở đây ko ít người đâu. Ko quá lạnh lùng Thiên nói.
-Nếu được thì các cậu có thể đi... ta ko cản. Ông lạnh lùng thản nhiên đáp trả.
-Tôi nghĩ ông nên rời khỏi đây... nơi này ko phải khu vực của tộc Temporal. Jus sau một lúc im lặng cũng lên tiếng, mặc cho Yun có là ai, cháu ông ta hay ko thì bay giờ ko phải lúc đoàn tụ.
Ông nhìn bao quát tất cả rồi hừ lạnh. -Các ngươi đừng tưởng rằng ta ko dám giết hết các ngươi... hôm nay là ngày ông cháu ta xum hợp... ta ko muốn thấy máu.
Hong quay sang nhìn Yun, anh đang bất động, anh ko một lời, có phải là do quá sock.
-Yun... cậu dẫn ông mình đi đi... rồi muốn làm gì thì làm... nhân tiện cho tôi biết luôn tên họ thật của anh.
Ngước đôi mắt màu đen huyền lên nhìn ông, đôi mắt đang chứa rất nhiều cảm xúc, vui có, buồn cũng có.
-Nếu tôi là cháu của ông thật thì tại sao bây giờ ông mới tìm tôi?.
Khẽ cười nhìn anh. -Vì ta chỉ mới thức tỉnh....Một câu trả lời quá hoàn mĩ làm Yun có phần nao lòng, anh biết, anh đã từng nghe qua danh của ông, có thể ông nói thật.
Bàn tay thon nhỏ lạnh lẽo bất ngờ đặt lên vai Thiên, như một luồn diện rẹt qua người, một cảm giác lạnh đến tột cùng mà anh cảm nhận được từ bàn tay này, anh quay lại.
Một đôi mắt màu đỏ của ngọc rubi sâu thẳm và vô hồn, mái tóc màu bạch kim thả tự do khẽ tung bay theo từng đợt gió, đôi môi đỏ máu bất chợt nhếch một đường, một thân bạch y tiến lên, hai bàn tay chạm vào hai bờ vai tách Thiên và Phong cách xa ra và dần ló dạng.
Đôi mắt màu xám khẽ chau mày, một hàn khí đang dần xâm chiếm ko khí ở đây, cái lạnh của từng đợt gió càng làm ông thất ko ổn, ông cảm nhân được lọai khí mà ông đang tìm, đảo đôi mắt nhìn chung quanh nhưng ông ko cần tốn công tìm kiếm vì nó đang bước ra, hiện diện trước mặt ông.
-Lâu rồi ko gặp. Thêm một giọng nói có âm vực bức người, ngược với ông, một âm vực khiến người ta như bị dìm xuống lữa địa ngục còn nó, một âm vực như khiến người nghe rơi vào tản băng bất diệt.
Trước mặt ông, một cô gái với những đặc điểm mà ông có chết cũng ko thể quên, mái tóc bạch kim, đôi mắt màu đỏ lạnh lùng, hai đặc điểm tượng trưng cho dòng tộc Nam Phong.
-Ngươi là người của Nam Phong tộc.
-Sao?... bất ngờ quá phải ko... ông ko ngờ rằng Nam Phong tộc lại có thêm một người nữa... bất người vì trước nay ko biết đến sự tôn tại của tôi.
-Ngươi là ai?. Ánh mặt lộ đầy sát khí, chẳng lẽ cô gái này là người ông đang cần tìm, người đã phát ra nguồn sức mạnh được coi là khắc tinh của ông.
-Chẳng phải ông đã nói rồi sao... tôi là người của Nam Phong tộc theo như ông biết. Cử chỉ nhẹ nhàn, chậm rãi nó tiến đến gần ông, lời nói mang ý nghĩa giễu cợt.
-Ngươi là con của Nam Phong Bạch Linh và Nam Phong Kiệt?. Sau một hồi ngẫm nghĩ ông lên tiếng, nếu nó là người trong dòng tộc Nam Phong thì chỉ còn là con của hai người đó, ko thể khác được.
-Ồ... thông minh lắm... đoán trúng rồi....Quay người nó đi đến chỗ Yun. -... nhưng ta ko có kẹo... ko thưởng cho ông được.
-Nam Phong Tử Y... xin ra mắt với ông.
Ko tin vào tai mình, James, Yun và Jus, nó chính là con gái của Nam Phong Bạch Linh và Nam Phong Kiệt, cháu của Nam Phong Hạ, truyền nhân của Nam Phong Tuyết. Chỉ có bốn người là tứ đại hộ pháp, bà Bạch Liên, Bo và Hong là ko có phản ứng gì, họ đã biết từ lâu nên ko quá ngạc nhiên như mọi người.
Cũng như tộc Temporal - Thánh Tộc Hỏa Diệm, thì Nam Phong tộc được tam giới biết đến với cái tên là Thiên Tộc Băng Phách. Một gia tộc mang Hàn khí áp đảo Hỏa khí của tộc Temporal, vào thời trước, hai tộc này được xem là hai gia tộc hùng mạnh nhất của Tam Giới. Băng tộc thì có họ hàng với Thiên giới, còn Hỏa tộc có họ hàng với Ma Giới.
Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire Nàng Công Chúa Trong Thế Giới Vampire - Alex