This will never be a civilized country until we expend more money for books than we do for chewing gum.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Duyn73
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 42 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 621 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:03:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
#16
hap 16: Tôi sẽ chỉnh em tới cùng
Bước ra quán bar cô nhanh chóng lái chiếc BMW đi thẳng về nhà. Bước chân nhẹ nhàng về phòng như mọi chuyện chưa từng xảy ra. Về đến phòng cô thả người lên chiếc giường êm ái lăn đùng ra ngủ. Chán thật toàn gặp xui xẻo phiền chết. Sáng mai còn phải thi tiếp nữa haizzz gắng lên sau thi quẩy.
--//---
Ai đó gục tới sáng, không hiểu ly rượu Whisky đó thực sự mạnh hay tửu lượng của mình đã giảm. Cô ngủ một giấc đến tận 7h mới mơ hồ tỉnh giấc. Ngọc Khuê bật dậy tay tìm kiếm đồng hồ báo thức cô lập tức bùng nổ
-7 giờ? Hả!?7 giờ rồi OMG đi thi trễ giờ rồi chết bà rồi-mắt Ngọc Khuê căn ra miệng hét lên "Sao không ai gọi cô dậy thế??"
Bay thẳng vào nhà vệ sinh làm VSCN. Sau khi nhìn trước gương một cô gái xinh đẹp quần áo tươm tất ok mọi thứ đã sẵn sàng. Dùng hết tốc lực bay thẳng xuống cầu thang đi ngang qua bàn ăn tiện tay cầm hộp sữa và miếng bánh mức vừa chạy vừa ăn. Thấy con gái mỗi sáng đều đi bộ đi học cha cô không khỏi buồn lòng chắc con gái rất mệt khi phải như vậy. Lần sau ông nhất định không để chịu khổ phải đi bộ đến trường như thế.
--//---
Còn cô dùng hết sức lực chạy thục mạng đến trường mà động lực để cô làm như vậy chính là khuôn mặt ông thầy giám thị cầm cái cây cười với cô. Nghĩ thôi cũng thấy rùng mình dùng hết sức chạy đến trường. Hiện giờ trên đường sẽ thấy một cô gái xinh đẹp mặc đồng phục trường A khuôn mặt nhăn nhó dường như đang rất cố gắng dùng sức lực để chạy, trên tay cầm một hộp sữa miệng đang nhai mẫu bánh rất gấp gáp, cô chạy qua ai đều khiến họ quay đầu nhìn lại trong đó có một ánh mắt ngồi trên chiếc xe BMW đắt giá mỉm cười quan sát cô chạy thụt mạng mà cười trừ. Ai đang đuổi theo cô à? Lăng Tử Ngôn cười nhìn theo bóng dáng chạy như ma đuổi. Hắn do làm việc trễ dẫn đến đến lớp trễ nhưng không ngờ lại thấy Ngọc Khuê và phản ứng tức cười của cô. Hắn muốn xem cô định làm gì tiếp theo. Nhưng hành động của hắn....có thể nói hành động hắn hơi bất bình thường...ừm.....khá giống mấy tên biến thái bám theo nữ sinh nhưng hắn đường đường chính chính là thầy giáo trong trường chỉ thuận đường theo thôi mà đúng không?
Còn Ngọc Khuê chỉ lo chạy không để ý có người theo mà cắm đầu chạy đến gần trường thì phanh lại nhìn xung quanh. Đương nhiên là tìm thầy giám thị rồi, ngó đông ngó tây ừm không thấy an toàn rồi đi thôi. Nhẹ bước qua cửa hôm nay là ngày thi chắc thầy giám thị không đến là đúng chắc đã đi gác thi rồi mình cũng nên đi thôi. Mới bước vào sân trường hai bước dáng vẻ cô tự tin thập phần chắc chắn thầy giám thị đã đi gác thi....ai ngờ đâu đang đi hiên ngang thì cảm giác có người nào đó chắn đường nhìn kĩ.....mặt cô biến sắc môi hơi giật giật mặt chớp mấy lần
-Hahaa thầy....thầy giám thị haha em chào thầy...-trên khuôn mặt biến sắc cô cố gắng nặn một nụ cười nhìn thầy mồ hôi hột đổ đầy trán tuy là sát thủ đấy trải qua bao nhiêu chuyện đấy nhưng có bằng thời học sinh đầy chông gai trước đây. Do lúc đó tình hình kinh tế công ty chẳng tốt bao nhiêu, ba mẹ cũng không quan tâm tới cô chỉ quan tâm thằng em trai kia. Cô đã tự mình bương chải tiền học phí bởi vậy phải nói thời thanh xuân của cô tuy cực nhọc một chút nhưng đầy sắc màu bạn bè có những chiêu trò quậy phá đều có lâu dần cha mẹ thấy cô tài năng nên cô tiếp quản công ty cũng chẳng còn dịp gặp lại họ mà mọi người quanh cô đều rất giả tạo họ chỉ muốn lật đổ cô, ám hại cô lâu dần tạo thành vỏ bọc riêng cho cô. Chứ cô từng là một cô gái năng động trải qua nhiều ngày làm thuê vẫn vui vẻ đấy thôi.
-Quay lại câu chuyện-
-Hahaa thầy....thầy giám thị haha em chào thầy...
-Chào em Mạc Ngọc Khuê lần này không trèo tường à. Em có vẻ thích đi trễ hay vì thích roi của tôi mà đi trễ
-Hahaa thầy nói gì thế? Trèo tường? Khi nào vậy thầy mà con chân yếu tay mềm làm sao mà trèo tường được ạ?
-Camera giám sát
-A...Hahaa thầy, thầy lần sau em sẽ không như vậy nữa đâu hahaa thầy tha cho em đi
-Tha? Từ này chưa bao giờ có trong từ điển của tôi
-....-Ngọc Khuê câm nín mồ hôi chảy dài trên trán
"Trong tất cả kế sách chuồn là thượng sách, tìm đường chuồn thôi ừm good chuẩn bị bây giờ đếm 1,2,3 chạy thẳng đến không quay đầu ok"-lúc này nhiều học sinh nhìn qua Ngọc Khuê thấy cô đang chảy mồ hôi hột thầm bắn tia thông cảm cho cô mà cô bây giờ mới phát hiện ra còn có học sinh cũng bị bắt giống mình các bạn ấy đang xếp hạng chổng mông lên trời nhìn qua phía sau lưng thầy là cây gậy trong truyền thuyết ý nghĩ trong đầu cô bùng nổ không được phải chuồn thôi
---//----
Bên đây cô đang nghĩ cách chuồn nhanh nhất có thể còn bên kia Lăng Tử Ngôn nhìn Ngọc Khuê đứng đó cười thầm nghĩ hôm nay thật may mắn nêu không phải hắn dậy trễ làm sao thấy những hành động này, hắn không ngờ Ngọc Khuê đanh đá lại xử sự như vậy chứ không phải coi trời bằng vung. Thầm thừa nhận cô khá thú vị hắn thực muốn chọc tức cô lúc này coi biểu cảm thú vị tiếp theo của cô là gì a. Thấy dáng vẻ chật vật với ánh mắt hướng về phía cầu thang đầy ý chí. Ồ cô đang định trốn đấy à? Sao không lợi dụng chọc cô nhỉ? Sẵn cho cô nhìn lại cái người cô nói là biến thái hôm trước. Hắn thật không ngờ hắn tuấn như vậy đẹp trai vậy mà bị coi là biến thái? Thật ức. Lăng Tử Ngôn nhanh chóng bước vào trường bằng cửa gần gara. Bước đến đằng sau cầu thang nếu cô chạy lại đây hắn sẽ bắt cô lại sự việc sẽ cứ ngỡ như là ngẫu nhiên xảy ra.
Mạc Ngọc Khuê bắn tia ý chí quyết đấu nhìn thầy nói một câu
-Xin lỗi thầy em không thể chịu phạt-dùng hết sức chạy về phía cầu thang
Thầy giám thị bất ngờ thấy cô chạy thục mạng tới chổ cầu thang tức giận hét
-Ngọc Khuê em đợi đó tôi chưa xử phạt em
Câu nói càng giúp Ngọc Khuê tăng nghị lực ý chí tăng tốc độ chạy nhưng không ngờ lại đụng trúng....một tảng thịt di động. Và đúng cô té. Phịch! Cô thật muốn hét lên tên khốn nào người ta là đang chuồn mà còn đụng cô.
-Ngọc Khuê, thầy Lăng chặn em ấy lại giúp tôi-thầy giám thị
Câu nói làm cho tinh thần Ngọc Khuê hoảng lên chết mợ rồi thầy sắp đến rồi, choàng đứng dậy đang định chạy, vị thầy giáo kia nắm chặt tay cô lại. Không tài nào thoát được cô bắn tia cầu cứu vị thầy giáo đang nắm lấy cánh tay mình là tảng thịt di động kia. Tảng thịt kia đã không giúp ngược lại còn nhìn cô khinh bỉ lắc đầu, tay tăng lực kéo cô xuống còn lớn giọng thông báo cho thầy giám thị
-Thầy Thắng tôi bắt được trò Ngọc Khuê rồi còn lại giao cho thầy
Cô trợn mắt há họng
"thưa thầy, thầy không giúp em thì thôi chứ có cần la lớn cho mọi người biết không?"-Cô bắn tia hận ý lên người vị thầy giáo họ Lăng kia. Còn vị thầy giáo kia khi thấy nét mặt của Ngọc Khuê thì buồn cười rất thoải mái
Sau khi nhìn cô cũng chẳng nhớ là ai? Chợt thầy Lăng nói
-Mạc Ngọc Khuê, em có nhớ tôi không?
-Nhớ? Tại sao phải nhớ ạ?
-Ngày hôm qua em có đến thư viện C đúng không?
-Đúng ạ. Sao thầy biết?-cô nhìn lại vị thầy giáo mới nhìn cảm giác quen quen
-....-Lăng Tử Ngôn được ánh mắt dò xét lại tưởng là thích nhìn mình thì có chút tự hào cậu tiếp theo anh hiểu từ trên trời rớt xuống đất như thế nào
-À thầy là người mượn cuốn truyện ngôn tình nhiều cảnh H đúng không ạ?-cô vừa nhớ ra Lăng Tử Ngôn chính là cái người bị thần kinh giành truyện với cô còn là ngôn tình nhiều cảnh H. Vì thầy Lăng đã khiến cô bị phạt thì cô sẽ không ngại trả đũa thầy. Cô cố tình nói thật lớn cho các bạn học sinh đang bị phạt kia nghe cùng có vài bạn nữ nghe thì đỏ mặt một số xì xào bàn tán.
Lăng Tử Ngôn đen mặt. Vạch hắc tuyến kéo dài trên mặt
"Được lắm Ngọc Khuê em rất giỏi hại tôi không còn mặt mũi trong trường. Em đã giỏi thế tôi cũng sẽ chỉnh em tới cùng em xem học kì tiếp theo của em sẽ có tôi tham gia vào đấy"
_____**______**______**________**________**________**______**
Chap mới mới ra lò
Vote và bình luận cho mình nha~~
Nam Chính, Tôi Không Cần Nam Chính, Tôi Không Cần - Duyn73