To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Tác giả: Rudoft
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 699 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:04:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32
hi trong thùng 333 chỉ còn lại 1-2 lon cũng là lúc cả 3 thằng đã rơi vào tình trạng “Trên bờ cũng như dưới nước”. Thằng mập thì quay đơ ngủ khì, dám cá là cho dù có ăn liên hoàn vả vào mặt nó cũng chả dậy nổi đâu. Thằng Long thì gối đầu lên đùi bồ nó mà tỉ tê chém gió trong khi em người yêu nó thì chỉ biết gượng cười một cách chán chường. Tôi thì khác. Cứ xỉn vào là tôi trở thành một con người khác, một con người mà không ai có thể tưởng tượng nổi. Mặc dù quay cuồng đầu óc nhưng khi có cồn vào thì tôi lại trở nên nhanh nhạy hơn, phản xạ tốt hơn, suy nghĩ nhiều hơn và thậm chí là… thông minh hơn nữa. Tôi bắt đầu trở nên lạnh lùng và im lặng, quan sát xung quanh. Ngước lên trời là trăng. Gần rằm nên trăng tròn và sáng hơn hẳn. Tiếp tục đưa mắt xuống bên cạnh là Nhi và LA đang nhìn đám con trai với ánh mắt ngán ngẩm. “Hình như tối nay họ xinh hơn thì phải?” tôi nhủ thầm. Bia vào thì xấu cũng thành xinh chứ đừng nói 2 đứa con gái bình thường đã như tiên giáng trần ấy. Trong bầu trời đêm đám con gái như rực sáng lên lung linh và cuốn hút. Nhưng đừng hiểu lầm, tôi vẫn còn kiểm soát được mình để không… làm bậy. Chống tay nhìn thẳng lên bầu trời đêm. Tôi bắt đầu cảm thấy nhớ nhà. Tôi nhớ bữa cơm gia đình bên cha và mẹ tôi ấm cúng và vui vẻ. Nhớ lại những lời cha tôi đã từng dạy để tôi nên người. Nhớ cả những lời nói dịu dàng đầy thương yêu của mẹ. Tôi may mắn có một gia đình tuyệt vời, nơi mà tôi luôn luôn có thể nhớ về với tất cả tình yêu, nơi luôn luôn chào đón tôi cho dù tôi có ra sao đi nữa. “Cha mẹ ơi! Con nhớ nhà quá!” tôi bỗng bật khóc chẳng khác gì một đứa con nít. Khóc chán khóc chê tôi lại suy nghĩ về hiện tại của mình. Cuộc sống ở đây thực sự ồn ào nhưng lại rất thú vị. Tôi đã có được những người bạn thân tuyệt vời là Nhi, Mập, Long. Luôn luôn giúp đỡ tôi những khi tôi gặp hoạn nạn, cùng chia sẻ những điều tốt đẹp cho nhau. Còn có một cô chủ nhỏ xinh lung linh sống cùng nhà nữa chứ. Nghĩ đến đây tôi bắt đầu cảm thấy yêu cuộc sống nơi đây và vơi bớt đi cảm giác nhớ nhà. Bỗng tôi nhận thấy bãi biển này rất quen thuộc, một cảm giác rất lạ ùa về. Lúc sáng chính tại nơi đây tôi đã cùng đi dạo với Thúy. Trong đầu tôi tự nhiên lại hiện ra hình ảnh một nữ thần mặt trời, với những tia sáng ấm áp sưởi ấm lòng người. Đó là Thúy, Không hiểu sao hình ảnh Thúy lại hiện ra quá đỗi thân thương và đẹp đẽ trong tôi như vậy. Tôi cảm thấy sự bất ổn từ chính mình, một cảm giác vừa buồn, vừa vui xen lẫn. Cảm giác này đã từng có lúc trước với LA và vụt tắt ngay sau khi tôi biết được LA đã có người yêu. Nhưng lần này nó lại xuất hiện mạnh mẽ và rõ rệt hơn nhiều. Tôi bị sao vậy? có lẽ nào…?
Buổi sáng tỉnh dậy tôi đã thấy mình nằm trong phòng mình, đầu đau như búa bổ. Cổ họng thì khô rát vì khát nước. Không biết tối qua ai đã đưa tôi về. Nếu là tụi con gái đưa về thì quả thật nhục mặt quá. Vệ sinh sạch sẽ tôi lê bước mệt mỏi xuống cầu thang thì thấy LA đang ngồi coi phim trên laptop dưới nhà. Tôi bước tới ngồi phịch xuống bên cạnh và chào hỏi:
-Ohayo, LA!
-Hở? dậy rồi àh? May là hôm nay chủ nhật á! Gần trưa rồi mới dậy – LA trả lời.
-Ủa – Tôi bất ngờ khi thấy đồng hồ đã chỉ qua 10h
-Hihihi – LA nhìn tôi với vẻ rất khả nghi
-Cười gì z?
-Hôm qua Ryu uống nhiều quá, xỉn vô nhìn mắc cười kinh.
-Là sao? – Tôi tỏ ra ngơ ngác
-Càng nghĩ lại càng mắc cười, hôm qua uống cho cố dô!
-Là sao kể nghe coi.
-Hôm qua Ryu xỉn vào là bắt đầu gọi cha gọi mẹ, vừa gọi vừa khóc nhè y như con nít ý.
-*Poker face*
-Chưa hết! Chưa hết! khóc đã đời xong tự nhiên bật cười y như bị điên á –
Nói rồi LA phá lên cười một tràng giòn tan, trong khi mặt tôi sượng đi vì nhục.
Dậy giờ này thì chỉ có chờ ăn trưa thôi chớ ăn sáng gì nữa. nghĩ rồi tôi ngồi xem phim cùng với LA.
Khi hết phim LA ngồi tiếp tập bấm bấm, click click con lap của mình. vừa click ẻm vừa hỏi tôi:
-Thích nghe nhạc không Ryu? LA biết có mấy bài hay lắm.
-Max volume đi bấy bề! – Tôi sáng mắt lên vì được LA nhắc trúng ngay sở thích của mình.
-LA biết có mấy bài này hay lắm – Vừa nói LA vừa bấm chọn bài.
Tiếng nhạc vang lên, là một bài hát gì gì đó tôi không biết tên. Trên màn hình là một nhóm nhạc nam đang trình diễn vũ đạo cực kì đồng đều và đẹp mắt. Nhìn thằng nào thằng nấy cũng đẹp trai trắng trẻo. Tôi lên tiếng:
-K-pop àh?
-Ừ… đây là SUJU
-Oát đờ…? Làm Ryu cứ tưởng.
-Ryu tưởng gì? Đây là thần tường số một của LA ớ. Nhất là anh Siwon – LA làm vẻ mặt nũng nịu dễ thương.
-Không có gì …Vậy… đổi bài khác được không? Nữ hát càng tốt. Ryu không thích… Đực lắm.
-OK!
K-pop là một loại nhạc trẻ trung, sôi động, rất được giới trẻ, nhất là những teen nữ như LA đây. Hơn nữa anh nào anh nấy cũng đẹp trai lồng lộng thế kia thì em nào mà không thích?. Thế nhưng tôi lại không mấy có cảm xúc với K-pop lắm. Mặc dù nghe nhiều bài thấy rất hay nhưng chỉ được vài lần là thấy chán. Chắc vì không hợp gu. Lý do duy nhất tôi coi là để ngắm mấy em chân dài. Lên MV thì cứ gọi là Lung Thị Linh. Nhưng đồng thời bài nhạc cũng phải hay thì mới thu hút tôi ngồi xem được. LA mở lên bài nhạc với đoạn Intro bằng saxophone rất hay. Tôi lên tiếng hỏi LA:
- Bài gì đây LA?
- Volume up! Của 4Minutes.
- Ờ… nghe được á.
- Không phải tại ông mê mấy em trong này hả? – LA đá đểu
- Bậy! người ngồi ngoài đây xinh hơn anh còn không mê huống hồ…
- lẻo mép!
Quả thực bài này nghe rất dễ lọt tai, Nhất là đoạn solo saxophone ở đoạn gần cuối. LA tiếp tục lên tiếng hỏi tôi:
-Ryu có thần tượng ca sĩ hay nhóm nhạc nào không?
-Có!... nhiều lắm.
-Nhất ấy?
-Àh! Scandal
-Gì?
-Scandal
-Tên gì kì vậy? nhóm nhạc àh?
-Không! Band nhạc, band nhạc nữ.
-Có gì khác nhau đâu?
-Khác nhiều chớ.
-LA Chưa nghe band đó bao giờ.
-Trời! nổi tiếng vậy mà không biết á? Bó tay!
-Hì hì
#ngoài lề:
Tiếp tục là mục giới thiệu nhân vật của mình.
trước khi bắt đầu quyết định thử viết truyện thì mình đã có đọc qua rất nhiều tác phẩm của các tác giả khác. Và mình nhận ra rằng đa số các tác giả nữ đều rất thích tạo ra hình ảnh một main nữ bá đạo, thiên kim tiểu thư nhà giàu ú sụ, Võ công cao cường chả thua gì JeeJa Yanin, khỏe chẳng khác gì mấy Diva trong WWE. Chứng tỏ là khát vọng được tự mình đứng lên "chà đạp" anh em của mấy ẻm rất cao.
Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã - Rudoft