Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: Try Họa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 71 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 581 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 21:43:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13: Bên Nhau ( H )
au khi nói rõ lòng mình cho đối phương biết, tối hôm đó Cổ Thần Phong cũng như mọi đêm, ôm Tịnh Huyên ngủ đến sáng. Nàng hiểu mặc dù đã rõ lòng nhau, nhưng hắn vẫn đang chờ nàng … chờ nàng thực sự sẵn sàng chấp nhận hắn. Một hoàng đế ở thời kỳ phong kiến, nhưng lại có thể hành động được như thế, Tịnh Huyên cảm thấy rất cảm động. Nàng không phải là người quá xét nét nên đối với quá khứ của Cổ Thần Phong, Tịnh Huyên cũng chỉ nghe qua cho biết. Là hoàng đế đôi khi cũng là “thân bất do kỷ “
Phòng tắm phía sau tẩm điện của Tịnh Huyên được nàng bày trí rất đẹp. Thành bể là đá cẩm thạch trắng, từ cửa đi vào đến hồ đường đi được lót sỏi, phía bên trái hồ được đặt một tấm bình phong, phía sau bình phong là một giường đá, xung quang giường đặt 4 cái lò than nhỏ, đó là nơi Tiểu Hy massage thư giãn cho nàng sau khi tắm. Bình thường khi nàng tắm thì Tiểu Nhu sẽ là người chuẩn bị, sau đó Tiểu Nhu và Tiểu Hoa và thái giám sẽ canh bên ngoài, chỉ có Tiểu Hy là vào trong với nàng. Tiểu Hy có võ, lại biết xoa bóp nên lực đạo thực sự làm Tịnh Huyên rất hài lòng
-“uhmm… qua phải một chút Hy nhi “ _ Tịnh Huyên nhắm mắt nằm úp, gương mặt đầy thỏa mãn
-“Oa… thứ được gọi là tinh dầu thật sự làm da tiểu thư đẹp lên rất nhiều nha “ Tiểu Hy vừa xoa bóp vai cho Tịnh Huyên, vừa cười híp mắt khen
-“uhm, các muội mỗi lần tắm xong, dùng xoa bóp khắp người, sẽ làm thư thái, cũng giúp da lâu bị lão hóa lại càng mịn màng, còn bổ sung vitamin E cho da nữa “ _ Tịnh Huyên vừa nhắm mắt vừa nói
-“Ồ… thì ra là thế, nhưng tiểu thư, Vita…vitamin E gì tiểu thư nói là gì vậy?“ Tiểu Hy chợt thắc mắc
-“…” haizz nàng quên mất. Tịnh Huyên giả vờ im lun
Cổ Thần Phong sau khi phê duyệt tấu chương thì lại một mạch về Cảnh Dương Cung. Hậu cung đều biết Hoàng đế hiện giờ đều qua đêm ở Cảnh Dương Cung, ngoài nghiếng răng nghiếng lợi, mặt tức tối thì không thể làm gì hơn, một số trong các nàng có đến khóc lóc kể lể với Thái hậu, nhưng thái hậu cũng chỉ ậm ừ nói sẽ nhắc nhở hoàng thượng rồi lại thôi. Cổ Thần Phong biết giờ này Tịnh Huyên nhất định đang mộc dục, hắn đi thẳng một mạch đến phòng tắm sau tẩm điện, lệnh cho nô tài thái giám đứng o ngoài cung đợi.
Vừa vào nhìn thấy một mỹ nhân đang nằm úp, trên người ngoài một mảnh lụa mỏng phủ lên phần mông căng tròn lúc ẩn lúc hiện phía dưới lớp lụa, tóc đen xỏa dài, được vén sang một bên, hai tay gác lên gối kê đầu làm bầu ngực căng tròn hiện ra hơn một nửa, làn da trắng nõn nà, ướt át, hai mắt nhắm càng làm hàng mi dài cong vút nổi bật trên gương mặt hơi ửng hồng, môi đỏ hơi cong lên như nói nói cái gì đó, miệng lại thỉnh thoảng cười cười đầy thỏa mãn. Thấy một cảnh này, Cổ Thần Phong cảm thấy có một cổ khí nóng từ dưới dốc lên càng lúc càng mạnh mẽ, yết hầu không ngừng co rút … ai za rõ ràng là giết người không dao mà. Cổ Thần Phong lắc đầu cười khổ, nhẹ nhàng đi lại gần. Tiểu Hy thấy Cổ Thần Phong định lên tiếng thì bị Cổ Thần Phong ra hiệu im lặng, Tiểu Hy hiểu ý, che miệng cười tủm tỉm, rồi hành lễ đi ra. Cổ Thần Phong lại ngồi thay chổ Tiểu Hy, tiếp tục công việc Tiểu Hy đang dang dở. Tay vừa chạm vào làn da non mịn của Tịnh Huyên thì bất giác run lên, rồi lại di chuyển từ vai xuống lưng
-“uhmm …ưm … thật là dễ chịu mà, Hy nhi tay nghề càng lúc càng tốt rồi “
Hử? Hình như có gì đó không đúng. Tịnh Huyên bỗng nhiên bật người dậy xoay lại, theo quán tính tay cầm khăn lên che người mình lại, nhìn Cổ Thần Phong trợn mắt há hốc mồm, không biết nói gì …
Cổ Thần Phong nhìn biểu hiện của Tịnh Huyên thì dở khóc dở cười, thấy thế hắn lại vương tay, ôm Tịnh Huyên vào lòng. Thấy hắn ôm mình, hơi ấm và mùi long tiên hương từ người hắn tỏa ra làm nàng bừng tỉnh. Định đẩy hắn ra thì Tịnh Huyên bất giác run lên …tay …tay hắn thế nhưng đang vuốt ve trên lưng nàng. Lưng tê rần, nàng cảm thấy mặt đang càng lúc càng nóng lên, chắc lúc này đỏ như trái gấc rồi. Đang đấu tranh tư tưởng có nên đẩy Cổ Thần Phong ra hay không thì lại nghe giọng trầm thấp đầy kiềm chế vang lên trên đỉnh đầu
-“Huyên nhi “
-“…”
-“Huyên nhi “
-“…”
-“Huyên nhi … ta không chờ nổi nữa rồi “
-“…”
-“Nàng im lặng ta có thể xem là đồng ý không? “
Vừa nói Cổ Thần Phong vừa di chuyển môi xuống vành tai Tịnh Huyên, hơi nóng phả vào má nàng, bạc môi lạnh từ từ di chuyển đến gò má trắng noãn. Tịnh Huyên mặt càng lúc càng nóng, cả người nàng cảm thấy như kiến bò toàn thân. Lúc này Mạc Tịnh Huyên chỉ thấy người nóng, mắt hoa. Lại nghe hắn thỏ thẻ gọi tên nàng “ Huyên nhi, Huyên nhi “. Nắm chặt vạt áo trên ngực Cổ Thần Phong, ngón tay vừa run vừa lúng túng giúp hắn cởi y phục trên người
Cổ Thần Phong thấy nữ nhân trốn vào trong ngực hắn, không khỏi phì cười. Không ngờ bình thường nàng lạnh mạc nhưng mà ở phương diện này trông thật …đáng yêu. Cổ Thần Phong bế Tịnh Huyên cả người đỏ bừng vì xấu hổ đi về phía hồ tắm
-“Chàng …chàng định làm gì? Ta tắm rồi “ _Tịnh Huyên ấp úng trả lời. Lần đầu tiên nàng cảm thấy nói với với tên nam nhân này sao khó khăn thế
-“ Thì tắm lại “ Cổ Thần Phong cười vô lại nói
Khói trắng lượn lờ, trên mặt nước được rải vô số cánh hoa. Khi hai thân mình bước vào trong bể, sóng gợn dập dờn, cánh hoa tản mát. Lúc này hai người đều không mảnh vải che thân quấn lấy nhau. Trong nước, màn tay Cổ Thần Phong như mang lửa di chuyển từ đùi Tịnh Huyên đến bờ mông căng tròn đem nàng càng áp sát vào hắn. Hắn đưa mặt lại sát mặt nàng, khi nhận thức được thì đã thấy một bạc môi lạnh trên bờ môi đỏ của nàng.
-“Á…ưm “ _Hắn vậy cư nhiên mà cắn nàng
Miệng Tịnh Huyên vì đau mà há ra, Cổ Thần Phong nhanh chóng đưa đầu lưỡi của mình vào, cuốn lấy đầu lưỡi của nàng quấn quýt. Mắt Tịnh Huyên không biết vì hơi nước hay say tình mà ngày một mông lung, từ từ hai cánh tay Tịnh Huyên vòng qua ôm lấy cổ hắn, đáp lại nụ hôn ngày một cuồng dã của Cổ Thần Phong. Nhận thấy sự đáp lại của nàng, hắn mừng như điên, nụ hôn lại càng trở nên dịu dàng như nước. Hai bầu ngực non mịn, trắng noãn của Tịnh Huyên dán chặt và nổi bật trên lòng ngực rắn chắc của Cổ Thần Phong.
-“Hít ….ưm …ư..ư “
Làn da vừa chạm vào nền đá cẩm thạch trắng thì run nhẹ. Toàn thân hình nhỏ nhắn vì động tình mà ửng hồng càng nổi bật trên nền cẩm thạch trắng. Lưỡi Cổ Thần Phong vẫn quấn và càn quét trong miệng nàng, tay cũng không rảnh rỗi chu du khắp thân thể nàng. Rời khỏi môi nàng, môi hắn từ từ rơi xuống cổ, ở xương quai xanh của nàng cắn nhẹ một cái rồi trượt xuống và dừng lại trên đỉnh núi căng tròn. Tịnh Huyên cắn cắn môi để không bật ra những âm thanh khiến người khác xấu hổ. Cổ Thần Phong hôn xung quanh bầu ngực đang run rẩy của Tịnh Huyên, bỗng há miệng ngậm lấy hạt anh đào đỏ ao của nàng. Răng trắng của hắn khẽ nhay nhay nhẹ đầu ngực của nàng …Cổ Thần Phong nhướng mắt lên nhìn gương mặt đang cố kìm nén
-“Đừng cắn môi nữa “ _ hắn đưa tay lên tách môi nàng ra nhưng đầu vẫn không rời khỏi hai bầu ngực trắng sữa
-“Ưhm.. a.a..ha..ưm … “
Tay hắn di chuyển dần xuống hạ thể của nàng, khu rừng mật cốc bị hắn vuốt ve càng tiết ra mật dịch, hắn đưa tay dò xét vào khu rừng rậm đã ướt đậm vì động tình, nhịp nhàng ra vào lúc nhanh lúc chậm …Tịnh Huyên cảm thấy càng lúc càng kích thích, lửa tình trong người ngày một dâng tràn khó kìm chế. Cổ Thần Phong rút tay ra khỏi hang động, trên tay còn vươn vài sợi tơ bạc, hắn đưa tay lên miệng liếm nhẹ một chút, nhếch môi cười
-“Huyên nhi …thật ngọt “
Nhìn thấy của chính mình trên tay hắn, nàng thật sự chỉ cảm thấy quẫn bách, muốn đập đầu ình ngất luôn cho rồi! Nàng đưa hai tay che lấy mặt mình, nức nỡ vì xấu hổ, dù kiếp trước hay kiếp này, đây cũng là lần đầu tiên nàng gần gũi một nam nhân đến như vậy
-“Nhìn ta Huyên nhi …gọi tên ta “ _ Hắn liếm liếm vành tai nàng rồi thì thầm
-“Phong “
-“Đúng rồi, chỉ có nàng mới được gọi tên ta “
dứt lời một vật cứng rắn nóng rực đi thẳng vào hoa huyệt của nàng. Sự rách toạt đau đớn bất ngờ ập đến làm Tịnh Huyên bật khóc …Mặc dù biết lần đầu tiên sẽ đau nhưng mà thật sự cũng quá đau đi …
Thấy Tịnh Huyên rơi nước mắt, Cổ Thần Phong ôm càng ôm chặt lấy nàng, hôn lên mi mắt nàng, nhẹ nhàng vỗ về nói
-“Đừng khóc, một chút nữa sẽ hết đau thôi …Huyên nhi ngoan đừng khóc “
-“Ta mới không phải con nít, đừng dỗ ta như vậy “ _ Tịnh Huyên híc híc vài tiếng, kìm nước mắt bất mãn lên tiếng
-“Uh, nàng không phải con nít, nàng là phụ nữ …là người phụ nữ của Cổ Thần Phong ta “
Nói rồi hắn thẳng lưng, nâng mông nàng lên để hai chân nàng kẹp chặt eo hắn, bắt động luật động. Tịnh Huyên cảm thấy kích tình trong lòng ngày một dâng lên, cảm giác đau đớn phía dưới dần dần được thay thế bằng sự khoái lạc và say mê...hắn động mỗi lúc một nhanh …cuối cùng hắn gầm lên, cự long phun toàn bộ bạch dịch trong cơ thể nàng, hắn ngả xuống ôm lấy nàng, xoay lại để nàng nằm up trên người hắn. Cổ Thần Phong vuốt ve tấm lưng trắng nõn mướt mồ hôi của nàng, cảm thấy rất mãn nguyện. Tịnh Huyên mệt đến nỗi nhấc tay lên cũng không nổi nữa, nằm thở hổn hển trên ngực Cổ Thần Phong.
-“Phong “
-“Ta đây “ _Cổ Thần Phong vừa vuốt vừa vỗ lưng nàng đáp lời
-“Đừng bao giờ để ta phải hối hận cho quyết định ngày hôm nay “
-“Sẽ không “
Trả lời một cách dứt khoát như chém đinh chặt sắt khẳng định với Tịnh Huyên. Hắn nhắm mắt hôn lên mái tóc đen mượt xõa dài của nàng. Nghỉ ngơi một chút, hắn bế nàng xuống hồ tắm rửa sạch sẽ cho cả hai, biết nàng đã mệt vả lại đây là lần đầu tiên, Cổ Thần Phong kìm chế dục vọng, lấy vải lụa trên bình phong, bao bọc lấy nàng rồi bế nàng về tẩm điện.
Đặt Tịnh Huyên lên giường, bản thân mình cũng tháo giày rồi chui vào chung chăn với nàng. Hắn kéo nàng lại ôm vào lòng, Tịnh Huyên ngoan ngoãn nằm trong vòng tay rắn chắc của Cổ Thần Phong. Giờ đây bọn họ không phải là hoàng đế, hoàng hậu gì cả, bọn họ bây giờ chỉ đơn giản là một đôi phu thê hạnh phúc bên nhau.
Mặc kệ sự tranh đoạt trong hậu cung, mặc kệ những âm mưu thâm hiểm … lúc này chỉ cần được ở bên nhau, ngủ một giấc thật ngon là đủ rồi. Chuyện ngày mai vậy thì để ngày mai tính.
Mây Khói Ngang Mi Mây Khói Ngang Mi - Try Họa